1 Lệ Chi Tâm nằm bất động trên giường lại thấy tay chân quơ loạn xạ ở khoảng không , miệng không ngừng kêu cứu mà bản thân chỉ rên ư ử trong miệng. Thoang thoảng bên tai nàng nghe thấy tiếng nói của 1 nam nhân và 1 nữ nhân.
2 Nàng nhìn xung quanh , nam nữ ân ái sờ mó , rót rượu nói cười vui vẻ , mặt mày nàng tối sầm , sao chỗ này quen dữ , đừng nói nơi đây là kỹ viện nha. Người ta nhìn nàng với ánh mắt thèm muốn , nàng hừ lạnh chen lấn chạy xuống lầu , phải ra khỏi nơi này đã.
3 Chi Tâm tựa người vào tường thở hổn hển , mệt chết đi được , không biết hắn có đuổi theo không ta , cô thò đầu ra rồi quay trở vào thở phào nhẹ nhõm , không có ai đuổi theo hết , may quá.
4 Chi Tâm vẳng cái chổi qua một bên ngồi bệch xuống thở một hơi dài nói :- Mệt chết ta , cuối cùng cũng song. - Ta cũng mệt chết đi được , Chi Tâm đợi ở đây nhé , ta đi rót nước lại uống.
5 Phủ Cung thân vương , một thị vệ đi vào quỳ xuống nói :- Bẩm Cung thân vương , thuộc hạ đã tìm khắp các lầu xanh trong thành nhưng không có người mà ngài cần tìm , ngoài ra thuộc hạ còn thu thập được những thứ này từ người của Tuyết thân vương.
6 Tuyết thân vương trường bào xanh mực tay cầm bảo kiếm bước vào phủ , sát khí ngun ngút theo sau lưng chàng , đập vào mắt chàng một nữ tử rụt rè đứng ngay cạnh Cung thân vương , hắn trừng nàng khiến nàng rùng mình nổi da gà.
7 Xầm xì to nhỏ , bàn tán không dứt :- Cô ta là thiếp thân của Tuyết thân vương đấy. - Là cô ta đấy. - Hôm qua ta còn thấy họ tình tứ trước cổng Cung thân vương nữa kìa.
8 Trời sáng , nàng hai mắt lim dim tay xoa nhẹ lên trán , sao lại đau đầu như vậy , xảy ra chuyện gì sao không nhớ gì hết vậy nè , chậm rãi mở ra hai mắt , liếc trái liếc phải , chỗ này là chỗ nào , cô nhìn ra bên cạnh thì một tiếng thét kinh hoàng bay vọng tứ phương , chim bay loạn xạ.
9 Phủ Cung thân vương , nam tử cố ý làm rơi một cái chén , Chi Tâm tặc lưỡi cáu gắt nói lớn :- Phong Trần , đã là chén thứ 5 rồi đấy , muốn chết phải không.
10 Nắng lên soi sáng muôn nơi , mang bao hơi ấm rọi qua khe cửa , trên cành cây , trong vòm lá , những giọt sương sớm đọng lại , long lanh chẳng khác gì những hạt ngọc trai trong suốt , đẹp đến lạ lùng , những làn gió nhẹ thổi qua làm vô vàng chiếc lá lung lay phát ra ngàn thứ âm thanh kì lạ , êm tai.
11 Phủ Tuyết thân vương , Hắc Dã một ngày không rời Chi Tâm nửa bước , thức ăn cũng không thèm đụng , Chi Tâm như vậy làm sao hắn có thể nuốt trôi cơm. Ánh mắt lo lắng nhìn nàng , đôi mắt nàng từ từ mở ra khiến hắn miệng cười ra tiếng vui mừng thở một hơi kích động nói :- Tâm nhi , cuối cùng nàng cũng tỉnh rồi.
12 Trời xanh dịu mát , vài tia nắng cũng bắt đầu trút xuống , nam tử trường bào đỏ thẩm dịu dàng ôn nhu bước đi tiêu sái khí khái bất phàm bế trong tay nữ tử hỷ phục thùy mị đoan trang bẽn lẽn tựa đầu vào ngực nam tử.
13 Chi Tâm mở bừng hai mắt bật dậy gọi lớn :- Hắc Dã. . . Cô thở dốc mồ hôi nhễ nhại , không. . . không thể như vậy được , cô nhìn lại bản thân , vẫn bộ bijama màu trắng sau đó cô bật khóc nức nở :- Không.