1 Chương 1
Xe chạy hơn một tiếng đồng hồ thì nhỏ Hạnh bắt đầu cảm thấy mỏi chân.
Chiếc ba lô căng phồng của Quý ròm để dưới gầm ghế khiến nó không duỗi thẳng chân ra được.
2 Chương 2
Rửa mặt rửa mày và thu xếp đồ đạc đâu đó xong xuôi, nhỏ Hạnh khều Quý ròm:
- Ra biển tắm đi!
- Chiều hãy tắm! - Quý ròm gạt phắt - Ai lại tắm giờ này!
- Tắm giờ này đâu có sao!
Quý ròm vẫn lắc đầu:
- Giờ này nắng lắm! Buổi trưa mà xuống biển là rộp da liền!
Như mọi đứa con gái khác, nghe nói đến hai chữ "rộp da", nhỏ Hạnh thè lưỡi, rút lui ngay ý định.
3 Chương 3
Nhà cô Tư có rất nhiều phòng ngủ. Trừ phòng riêng của cô, còn lại cả thảy là bốn phòng. Phòng nào phòng nấy đều có một chiếc giường đôi rộng rãi, nệm gối đầy đủ, lại có cả tủ treo quần áo, bàn ngồi uống trà và toi-lét riêng.
4 Chương 4
Nhỏ Hạnh hỏi Mạnh:
- Em ở Vũng Tàu có nghe câu "đá không đỏ nhà không đen" bao giờ chưa?
- Chưa.
Mạnh lắc đầu đáp, chân vẫn hờ hững bước.
5 Chương 5
Trong giờ cơm, cô Tư thình lình hỏi:
- Hồi chiều đi tắm biển vui không các cháu?
Không đứa nào chờ đợi một câu hỏi như vậy nên cả bọn đâm ngớ người ra.
6 Chương 6
Cũng như Quý ròm, sau khi lướt mắt qua bức mật thư, cặp lông mày nhỏ Hạnh liền nhíu lại.
Tiểu Long và Mạnh thì thuỗn mặt đứng nhìn nhau.
7 Chương 7
Nhỏ Hạnh buồn bã:
- Thế là công toi!
Tiểu Long nhìn Quý ròm, giọng trách móc:
- Khi nãy nghe lời tao bám theo ngay là được rồi!
- Được cái mốc xì! - Đang tiếc đứt ruột vì "vồ" hụt ba "con mồi", lại bị bạn bè nói nặng nói nhẹ, Quý ròm đổ quạu - Chẳng lẽ nghe lời mày là có thể chặn bắt được bọn người kia?
Câu nói hóc búa của Quý ròm làm Tiểu Long cứng họng.
8 Chương 8
Sân khấu ca nhạc được thiết kế ngoài trời với vòng rào bao quanh. Những chiếc bàn con bày ngay trên bãi cỏ. Khách mua vé vào xem được phục vụ nước giải khát tại chỗ, tất nhiên là phải trả tiền.
9 Chương 9
Thằng Mạnh bảo hai câu thơ tìm thấy trên vai pho tượng là thơ tầm phào không phải không có lý. Bằng chứng là hai đứa thuộc loại thông minh tuyệt đỉnh như Quý ròm và nhỏ Hạnh nhăn mày nhíu trán suy nghĩ đến nát óc vẫn chẳng hiểu hai câu thơ nói gì.
10 Chương 10
Bọn trẻ đứng chôn chân tại chỗ một lúc lâu. Không ai nói với ai một tiếng nào.
Những ngày vừa qua, cả bọn hăm hở truy lùng dấu vết của bọn người bí mật, từ chùa Phật nằm, Bạch dinh đến pho tượng Chúa trên Mũi Nghinh Phong, lang thang trên các đường phố ban ngày, xông vào sân khấu ca nhạc ban đêm.