1 *Jason (20t) (Phantom) : một thám tử rất nổi tiếng ở nước ngoài mang 2 dòng máu Việt-Anh. Ba là Tổng giám đốc Sở cảnh sát, quan chức cảnh sát đứng thứ 2 của Việt Nam.
2 Buổi tốiSau những dãy chung cư cao cấp của khu đô thị mới hiện ra căn biệt thự to và rộng – đó là ngôi biệt thự của tổng giám đốc sở cảnh sát Trần Tiến ĐạtÁnh đèn hắt vào dọc lối đi vào căn biệt thự trải đầy sỏi y như một cung điên lộng lẫy, xa hoa.
3 Ba ngày sau. . . Tại ngôi trường Stars Museum nổi tiếngLớp 12-1 Không gian yên tĩnh hàng ngày bỗng biến mất bởi một tin có bạn mới chuyển vào. Có người nói đấy là con trai nhưng có người lại nói là con gái.
4 Ngày học hôm sau. . Tại bàn của Ryna đám con gái tụ tập rất đông, khoảng ba bốn đứa cứ liên tục hỏi về cô:- Nhà bạn ở đâu?- Quê bạn ở Việt Nam à?- Người nước ngoài chắc học giỏi Anh lắm nhỉ? – Đứa con gái vừa hỏi câu đó liền quay đầu lại nhìn về phía cuối lớp, nơi đó có một cô gái đang thu xếp sách vở, nó cười với đám con gái:- Năm nay có Ryna về, Thư Quỳnh không cẩn thận lại bị vượt mặt đấy chứ, nhỉ!- Đúng rồi ha, giờ học vừa nãy Ryna biết nhiều ghê, chắc cậu ấy học giỏi Anh lắm – Đứa khác chen vào- Người Anh mà lị, đương nhiên phải giỏi Anh rôi – một đứa nữa nói Cô gái tên Thư Quỳnh kia nghe mà không tỏ ra tức giận, cô chỉ mỉm cười nhẹ đi về phía chỗ Ryna.
5 Sáng hôm sau. . Cô đến trường với mọi ánh mắt ngạc nhiên đổ dồn về mình. - Con nhỏ này mà đòi thách đấu với Thư Quỳnh á?- Không sai đâu, chính tai mình nghe thấy mà.
6 “ Reng. . Reng”- Ba ạ, con nghe- “ Ừ hôm nay con ở nhà sao?”- Vâng có chuyện gì vậy ạ?- “ Con đúng là hiểu ta mà, có việc nhờ con rồi đây!”- Việc nhờ con.
7 Ngôi trường vẫn mở cửa đều đều vào sáng hôm sauCảnh sát đang điều tra nhà nạn nhân nên cũng ít đi. Phóng viên và đám người paparazzi thì hầu như không có nữa rồi.
8 Chào các độc giả yêu quý của Won!Cảm ơn các bạn đã đọc và ủng hộ truyện cho Won. Chính vì thế hnay mk vt stt này đầu tiên là để c. ơn các bn suốt thời gian luôn bên cạnh mk và cũng để giải đáp 1 số thắc mắc của 1 số bn vì vấn đề lâu đăng chap ms.
9 Jason bước vào với anh quản lí đi sau Nhà nạn nhân Anh đi về phía máy tính, ngồi xuống chiếc ghế đối diện. Bấm một hồi loạn xạ…. - Chết tiệt! – Jason tức giận đứng lênĐúng thôi, ngay cả chuyên gia máy tính cũng không làm được huống chi là anh!- Như vậy là hết cách rồi! Chúng ta sẽ chẳng tìm được ai là người đã nhắn cho nạn nhân tin nhắn kia! – Anh quản lí buồn bãNghe đến đây, trong đầu Jason lóe lên một tia sáng- Chưa phải đã hết cách đâu – Anh cười với nụ cười nửa miệng___________________________________________________________________Bầu trời mùa thu có chút se lạnhTại nhà bác JohnRyna mặc cái áo khoác mỏng, đội cái mũ đen, đi rón rén trên từng bậc cầu thang như vừa làm điều gì xấuCô ngó ngó nghiêng nghiêng không thấy bác John đâu vội chạy vụt xuống phòng khách để ra khỏi cửaĐang mở cửa thì…- Tối mà cháu còn đi đâu thế?Ryna giật mình quay lại thấy bác John đang thưởng thức ly trà nóng trên bàn, ung dung xem ti vi- À.
10 Hôm nay, một buổi sáng nắng đẹp mùa thuNhững chiếc lá vàng cuộn thành vòng tròn rơi lả tả xuống nền đấtGần đấy, một cô gái nước da trắng mịn cùng mái tóc xoăn nhẹ đang bay cùng chiều gió với một vẻ tinh tế khó tảCô đang tưới những hàng hướng dương đỏ rực trong khuôn viên trườngĐôi tay nhẹ nhàng làm theo động tác tưới hoa…Không gian thật yên tĩnh…- Thư Quỳnh, mình đến rồi – Một cô gái khác vừa đến- Chuyện cậu điều tra đến đâu rồi – Thư Quỳnh hỏi- Đúng như cậu đoán, hôm qua Nghiên Nhi và Ryna đã đến Stars Museum- Vậy sao? Thật là bất ngờ! Đằng nào cũng cám ơn cậu, bao lâu nay vất vả cho cậu rồi – Giọng nói của Thư Quỳnh thật nhẹ nhàng- Không có gì đâu! Được phục vụ cho Thư Quỳnh còn tốt hơn trở thành một thành viên của T.
11 Giờ VănRyna vẫn mải mê với câu trả lời lúc nãy của bác bảo vệ trong khi cô giáo đang say sưa. - Ryna! Cô giảng không hay đến nỗi em không muốn ghi bài hay sao? – Cô giáo nhắc nhở- Dạ, em xin lỗi cô, em sẽ ghi bài ngayCô cắm cúi ghi bài!!Bỗng! Đằng sau có một vật nhọn gì đấy chọc vào lưng mìnhCô quay xuống, một chiếc máy bay giấy vừa phi vào người cô!!? Đang loay hoay không biết có phải của mình không thì cô nhìn thấy phía cuối lớp, Thế Việt đang làm cái động tác “quái dị”Nói thật cô chẳng biết anh đang làm gì chỉ biết anh chỉ anh rồi lại chỉ cô, cô đoán chắc tác giả của chiếc máy bay này là anh rồi!Cô mở ra tờ giấy ra, trên đó ghi“ Cuối giờ gặp mình nhé! Thế Việt ”Nhưng cô không trả lời lại! Cuối giờ cô còn có việc phải làm rồi!******Jason trở về nhà, anh nhanh chóng lên phòng mình tìm xấp tài liệu cũAnh mở ngăn bàn ra lại phát hiện trên đấy có một tờ giấy!?Là cái địa chỉ hồi trước anh nhặt được!Anh nhớ nó còn được kẹp trong một quyển sách! Bỗng trong đầu anh lóe lên một tia sángChẳng nhẽ!? Jason nhìn lại một đống sách truyện Sherlock Holmes cố gắng tìm một quyển sách bìa xanh- Đây rồi!Anh mở ra ngay trang đầu tiên, không ngoài dự đoán của anh, chủ nhân của quyển sách : “Ryna Hudson”- Trái đất thật nhỏ bé….
12 Màn đêm buông xuống một cách nhanh chóng!Một cuộc họp báo được mở ra tại sở cảnh sát!Trịnh Lâm Điền – ba của Nghiên Nhi là nhân vật chính của buổi họp báo nói về vụ án tại trường Stars MuseumNhưng bây giờ ông vẫn chưa có đáp án chắc chắn***Tại phòng chờ- Ba à! Vụ án này không đơn giản là tự tử đâu – Nghiên Nhi ra sức thuyết phục- Nhưng mà con thấy đấy, không có bất kì bằng chứng chứng minh lời nói của con – Ông Lâm Điền thất vọng, bởi vì ông cũng tin đây là vụ án giết người….
13 Tại sân thượng khu BTừng đợt gió lạnh thổi qua mang theo cái tiếng vi vút nghe đáng sợ đến khó tả…Thế rồi từ cầu thang đi lên, một bóng người mặc đồng phục học sinh đi lững thững như một con ma, trên tay là mô hình người che khuất mặt người đó, mái tóc màu vàng….
14 Ngay sau đó, Cẩm Tú đã ra sở cảnh sát đầu thúMột vụ án đã có kết luận là tự tử rồi giờ lại có người đến đầu thú, khiến cho khá nhiều người ngạc nhiên!Và….
15 5 ngày sau…. - T. G, chúng ta họp nhóm đi Sau khi cả lớp về hết, Minh Thư lên tiếngCả nhóm dẫn Ryna đến một căn phòng nhỏ trong thư viện, nơi có rất nhiều giấy tờ rải rác khác phòng rồi ở trên tường lẫn kệ sách cũng có, ở giữa có một cái bàn tròn, một hộp bút- Trời đất, có mấy hôm không vào mà nó thành cái bãi chiến trường rồi ấy hả? Ngọc Hân tuần này đến phiên cậu mà chẳng chịu dọn dẹp gì cả! – Nghiên Nhi ra vẻ người lớn @@- Bộ cậu không thấy tuần này thi cử nhiểu tới tấp ấy hả, làm gì có thời gian- Vậy mà mình vẫn thấy cậu ngồi trong lớp nhắn tin cho bạn trai.
16 “ Em tìm tôi sao? Nhớ … tôi hả ^^ ”Ryna nhận được tin nhắnCái quái gì thế? Điên thật @@- Bác ơi quay đầu xe lại đi! Về trường Stars Museum- Sắp đến nơi rồi mà còn quay đầu nữa à?- Nhưng….
17 Hà Vy là một con người khá cẩn thận, mọi dấu vết cô ta đều xóa sạch…----------------------------------------------------- Chúng ta có nên nói cho Nghiên Nhi và Ngọc Hân biết không?- Không nên, với tính cách của Nghiên Nhi, cậu ta có thể gặp Hà Vy nói chuyện, còn Ngọc Hân khá hậu đậu, cậu ta sẽ làm bứt dây động rừng – Minh Thư nói- Vậy theo cậu thì làm gì?- Nếu như Hà Vy muốn cho Thư Quỳnh xem nội dung đĩa CD, cậu ta sẽ phải coppy lại toàn bộ dữ liệu trong đó- ?_?- Và mình đã cài đặt một hệ thống bảo mật trong phần lịch sử.
18 Phòng họp T. G- Hà Vy, cậu bảo có chuyện quan trọng muốn nói, cậu nói đi – Nghiên Nhi ngồi vắt chân lên ghế- Để im xem nào – Ngọc Hân ngồi bên cạnh khẽ đánh Nghiên Nhi- Các cậu … - Hà Vy khẽ nói rồi lại quay sang nhìn Minh Thư dò xétMinh Thư vẫn ngồi im- Mình không xứng đáng là thành viên của T.
19 6 năm sau…. - Ha ha và bây giờ ta sẽ xuất hiện ha ha ha ha ----------------------------------------------------------------------------------------------Căn phòng làm việc nằm ở tầng 7 của sở cảnh sátPhía trên cửa có một tấm bảng nhỏ màu xanh, bên trên có ghi : Đội điều tra Celer-Số 1(Celer: tên gọi; số 1: số thứ tự hay còn là đội điều tra chuyên nghiệp nhất)Thảo Linh đẩy cửa kính vào phòng căn phòng khá rộng, ngay bên cạnh cửa ra vào là bậc cầu thang ngắn, dẫn lên trên đó là nơi cao nhất, dành cho người có vị trí cao nhất – đội trưởng đội điều tra! Bên dưới có 4 bàn làm việc chụm lại ngăn cách,mỗi bàn có một chiếc máy tính riêng, đi sâu vào bên trong là phòng nghỉ- Chào mọi người! – Thảo Linh đưa tay vẫy vẫy nhí nhảnh- Vẫn còn thời gian sao? Đi muộn 30 phút trừ 30% lương/1 tháng – Giọng nam giễu cợt- Gì kì vậy trời, ở đâu ra cái luật lệ đó- Không nhớ tôi là ”thủ quỹ” ở đây sao? Cô đến muộn thì phải chịu rồi – Nam nhân đó lại hếch mặt nhìn Thảo Linh- A, thì ra có người mới lên chức!! Xin lỗi nhé, anh là thủ quỹ ở đây nhưng không có nghĩa anh quản lí được tiền của tôi đâu- Này, cô dám chống lệnh tôi sao? Không phải vì cô ngày nào cũng đến muộn thì sếp đã không giao nhiệm vụ này cho tôi rồi- Anh có thể từ chối, hơn nữa sếp giao anh quyền quản lí khi sếp không có mặt chứ không phải là thủ quỹ nhá.
20 Nhận thấy vẻ khác thường của Min, gã áo đen từ từ lùi về phía sau, hai tay gã vẫn giơ lên. Tâm hồn cô gái nhỏ đang bị cái giọng nói đó chi phối. Cô đã từng nghe thấy, giọng nói ấy mạnh mẽ và trầm ấm.