1 Chương 1: Cái chết của ba Bầu trời tối đen bao trùm lấy Thủ đô Hà Nội. Gió rít lên từng cơn lạnh ngắt ngấm vào từng lớp da thịt. Đường phố đông đúc, chật chội với những dòng người dòng xe sau một ngày làm việc mệt mỏi chen lấn nhau để kịp về nhà; tránh đi cái giá lạnh thấu xương thịt của mùa đông Hà Nội.
2 Chương 2 : Hãy mạnh mẽ lên Trần Uyển Nhi Nhà tôi không có họ hàng thân thích nào cả vì ba tôi là 1 cô nhi, chỉ có chòm xóm láng giềng đi thăm viếng. Mẹ tôi vì quá đau khổ mà trở nên kiệt quệ, người gầy ôm xanh xao trông thật khó coi, trên mặt hãy còn đang vương nứơc mắt.
3 Nhà tôi không có họ hạng thân thân thích nào cả vì ba tôi là 1 cô nhi, chỉ có chòm xóm láng giềng đi thăm viếng. Mẹ tôi vì quá đau khổ mà trở nên kiệt quệ, người gầy ôm xanh xao trông thật khó coi, trên mặt hãy còn đang vương nức mắt.
4 Bên ngoài, ánh nắng ban mai ấm áp đang dần dà thay thế àn đêm lạnh lẽo. Mùi thơm của hoa xen lẫn mùi thơm của cỏ buổi sớm. Trên giường tôi lười biếng nhắm chặt mắt lại.
5 Sáng hôm sau tôi thức dậy với vẻ mặt mệt mỏi vô cùng. - Tát cả là tại hắn - tên đáng ghét đồ xấu xa, đồ Hàn Phong chết bầm ; tôi cầu trời cho anh ngay càng già già già gia````.
6 Bốp. Ông ta loạng choạng ngã ra làm đổ cả cái bàn và chai rượu, vuốt khuôn mặt sưng tấy lên, ông ta nói:- Mày là thằng nào hả? Hàn Phong nhếch môi cười khinh bỉ im lặng không nói gì- Anh.
7 Sáng hôm sau, đầu óc rối mù tôi thức giấc trong cơn buồn ngù. Loạng choạng bước xuống giường, tôi trượt chân ngã phịch xuống sàn. - Ui da, cái mông tôi.
8 Khóc xong, tâm trạng tôi cũng bớt buồn hẳn lên. Vội vàng bỏ Gia Khang ra, mặt tôi ửng đỏ lên vì ngượng. - Bạn bè có cái áo mà cũng thế sao?-Hừm. Gia Khang nhìn tôi bằng khuôn mặt hình sự làm tôi chỉ biết mỉm cười.
9 Hay để chắc chắn anh cứ lắng nghe tim muốn gì rồi nói cho em nghe, một câu thôi1, 2 ,3, 5 anh có đánh rơi nhịp nào không?Nếu câu trả lời là có anh hãy đến ôm em ngay điEm đã chờ đợi từ anh giây phút ấy cũng lâu lắm rồi Và dẫu ai sau có ra saoThì em vẫn sẽ không hói tiếc vì ngày hôm nay đã nói yêu- Thuê bao quý khách vừa gọi không trả lời.
10 chương 7: Bạn gái anh đấy à?Tại một nơi khác. . . Brừm. . . Brừm. . . BrừmTiếng nổ của hàng chục chiếc xe mô tô vang lên xé trời. Cả đàn xe đen không ngừng uốn lượn, bao vây chiếc xe hơi hiệu Ferrari nổi tiếng, bóp cò ầm ĩ phá tan sự yên tĩnh vốn có.
11 Chương 8: Tôi không muốn ở cùng anh đâu Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy với cái đầu đau nhức. Lấy tay vỗ vỗ cho đỡ hơn rồi tôi quay sang. . . - Á Á Á. . . Sao anh lại ở trên giường tôi Hàn Phong nhíu đôi mày lại, lấy tay dụi dụi đôi mắt, hắn nói giọng pha chút mệt mỏi: - Có gì đặc biệt đâu là cô bảo tôi ngủ với cô mà Tôi hớ người trợn to đôi mắt, theo lẽ thường tôi nhìn vào trong chăn.
12 Hàn Phong bảo rằng tòa thành này có tên là Thiên Băng thành. Tòa thành to lớn , khuôn viên rộng đến mức làm tôi không phân biệt được đây là nhà hay là một nơi huyền bí tuyệt vời dành cho bậc tiên thánh.
13 - Chủ tịch gọi tôi có gì không ạ? - Mặc dù thời tiết ở Đà Lạt rất lạnh nhưng trên mặt người đàn ông này mồ hôi vẫn cứ rơi từng dòng. Người được gọi là chủ tịch thì lông mày nhíu chặt lại.
14 - Ông làm rất tốt. - Người măc áo choàng đen mịt, trên khuôn mặt được che kín bởi chiếc mặt nạ ác quỷ nói với người đàn ông- Vâng, tôi sẽ cố gắng làm tốt hơn nữa - ông già to béo thấy được khen thì mỉm cười đắc ý.
15 - Tựa vào tường …- Tôi tìm chút yêu thương …- Nhìn vào gương …- Tôi tìm Tôi của ngày trước. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . *****************************.
16 *Có lúc thật gần. *Có lúc lại thật xa. *Có lúc quan tâm. *Có lúc lại như không quen biết. *Có lúc như tình yêu. *Có lúc lại nhạt hơn cả người thường. Giật mình.
17 Có nỗi nhớ nào dành riêng cho emTrong khoảnh khắc hay phút giây bất chợtTrong ánh hoàng hôn mỗi buổi chiều tắt lịmTrong phút xao lòng và hiện tại bị bỏ quên?.
18 Lí trí thì bảo quên nhưng trái tim thì không ngừng nhớ. Ngở đâu đó vẫn gần như hơi thở Tỉnh giấc mộng dài tan vỡ tận xa xăm. . . . . . . . . . . . . .
19 Hắn đe dọa rồi cất bước bỏ đi để lại tôi đang đau lòng thổn thức. Tôi không ngờ hắn chỉ xem tôi là một vật sở hữu, hắn xem tôi là gì chứ? Bây giờ trong căn phòng này chỉ khi đến giờ cơm thì hắn mới cho người đem vào cho tôi.
20 Đúng 9h sáng tôi đã có mặt tại cuộc họp báo ra mắt cho album mới. Thấy tôi đến, các phóng viên kí giả nhanh chóng chụp hình tôi, đèn flash lóe lên không ngừng khiến tôi cảm thấy chói mắt.