1 Cuộc chạm trán của những siêu quậy- Oáp. Nó đưa tay lên che miệng, đôi mắt dán chặt vào quyển truyện, chân đặt lên thành ghế, nhìn rất nhàn nhã. - Ngọc Du.
2 * * * Một ngày học trôi qua mệt mỏi. Cuối cùng cũng đến giờ về rồi. Lần này nó quyết phải năn nỉ bằng mọi giá để ba cho chuyển về trường cũ mới được. Chứ ở đây e nó chết sớm mất.
3 Những kẻ cùng hội cùng thuyền Liếc liếc… Lại liếc liếc… Cả một giờ học nó ngồi liếc đi liếc lại hai cái người ngồi bên kia không biết bao nhiêu lần, đến nỗi mắt nó sắp lác luôn rồi =.
4 My hiểu đầu óc nó đang nghĩ gì nên tất nhiên sẽ không thể để cô bạn thân tinh quái của mình biến thành quả cà chua được rồi =)). Đặt đũa xuống, My vẫy phục vụ: - Chị ơi.
5 Siêu quậy hành động “Cốp” - Thế không được. Ý kiến cũ quá. Sáng tạo thêm đi. “Bốp” - Kế hoạch quá nhiều sơ hở. Dẹp hết đi. “Binh” - Nói vậy mà nghe được à? Nói lại.
6 * * * Sau một hồi lê lết hết nhà ma, cả lũ đi ra vẻ chán nản. Nó vẫn đang được “hộ tống” đằng trước. nguyên do là cả lũ lo nó đi sau lại sợ hãi mà lạc tiếp thì mệt.
7 Gặp đối thủ - Các em muốn nhận hình phạt như thế nào đây? Bà hiệu trưởng tức giận nhìn tụi nó. Nó thừa biết thể nào việc hôm qua của cả lũ cũng sẽ bị phát hiện, bởi đơn giản, trường này có quy định điểm danh học sinh trong kí túc xá lúc bảy giờ tối.
8 * * * Trên đường đi… “Cốp” - Ai da! Nó ôm cái trán tội nghiệp vừa bị đập vào thành ghế đằng trước. Liếc xéo cái tên đắng sau một cái, nó hừ lạnh: - Cậu làm cái trò gì đấy? Tôi thù oán gì với cậu? - Xin lỗi, tôi chỉ “lỡ tay” đẩy cậu một cái thôi mà.
9 Trở lại chỗ Kiệt và thầy Minh đẹp trai ^o^. Ngay khi thấy hắn lôi nó đi, thầy Minh đã có ý định đuổi theo, sợ hắn định làm gì quá đáng, nhưng lại bị Kiệt giữ lại.
10 Đối đầu - Ý chị là sao? Một cô nữ sinh trông có vẻ ăn chơi với mái tóc được nhuộm đỏ rực nhướn mày ngạc nhiên hỏi Hà Yên. Hà Yên ngả đầu bên thành ghế, cười khẩy: - Chẳng phải chị nói quá rõ rồi sao? - Chúng ta lâu rồi không hoạt động.
11 - Du, ra nhảy chút cho vui nhé! Kiệt nháy mắt, dịu dàng gọi nó. - À thôi. Tớ lại thấy hơi mệt rồi. Cậu cứ ra đi. - Vậy tớ ra một lát. cậu ngồi yên đây nhé! - Ừ.
12 - Tôi đưa cậu ấy về kí túc xá. Tâm trạng này có lẽ hôm nay cậu ấy không học được đâu. - Để tôi đưa cậu ấy về. – Hắn sốt sắng đứng bật dậy. - Tôi thấy tâm trạng cậu cũng không tốt.
13 - Hai người này…làm gì ở đây vậy? Tiếng hét thất thanh của một cô gái vang lên. Nó mệt mỏi mở mắt. Ồ, trời sáng rồi sao? Nhanh thật, vậy là đã qua một đêm rồi.
14 - Cái gì, lôi kéo học sinh nổi loạn á? Hà Yên mở to mắt, hét toáng lên khi nghe yêu cầu của nó. Nó ngoáy ngoáy lỗi tai càu nhàu: - Việc gì cũng phải nói nhỏ chút chứ.
15 Chọn lựa Tình yêu của lá đứng nơi ngã ba đường: cây, gió và đất. Dù chọn ai cũng sẽ làm tổn thương một người. Cây chẳng thể sống thiếu lá. Lá chính là mầm sống, là hi vọng của cây.
16 Khoảng hai phút sau, vị bác già điềm đạm bước vào phòng bệnh. Sau khi kiểm tra xong, vị bác sĩ gật đầu: - Ổn rồi! Cậu bé không sao nữa! Đôi mắt nó lóe lên niềm vui.
17 - Mẹ, giúp con lần này đi! Trong phòng hiệu trưởng, một giọng nài nỉ vang lên, thanh âm khá nhỏ nhưng vẫn đủ lọt vào đôi tai hắn. Hắn lập tức nép sát vào cửa phòng, chậm rãi, nhẹ nhàng.
18 Chương 7: Cách xa “Chỉ cần có anh luôn bên em như ngày nào… Đặt bàn tay lên tim…hứa sẽ yêu trọn đời Chỉ cần đưa đôi tay em sẽ không buông đâu…người ơi… Từng ngày dần qua đôi tim cứ thế xa rời… Nhìn thật sâu đôi mi…đôi mình 2 phương trời Mà em vẫn yêu…dù ngày qua anh vẫn không tin em…” (Cách xa – Kaisoul ft.
19 Hồi tưởng kết thúc, My khẽ cau mày suy nghĩ. Cô gái đó so với Nhiên thực sự là rất giống nhau. Đến cả cái tên. Cô ấy là Triệu Ngọc Nhiên, còn cô bạn này là Triệu Tĩnh Nhiên.
20 “Cạch”. Cánh cửa phòng bênh bật mở. Nó vuốt vuốt mấy sợi tóc còn chưa vào nếp trên đầu rồi nở nụ cười nhẹ nhàng, đẩy cửa bước ra ngoài. Chân vừa chạm ra phía ngoài, nó lập tức tròn mắt ngạc nhiên nhìn hai người trước mặt: - hai người định làm gì vậy? Hắn và Nhiên cùng giật mình quay đầu lại.