1
Bầu trời đêm quả là một quan cảnh thiên nhiên động lòng người, là một dải lụa màu đen trải dài tuyệt đẹp.
Mùa hè ve kêu rộn ràng như tiếng trống sôi động, ban ngày nắng nóng rực rỡ làm oi bức một mảnh không khí, đêm đến lại giăng mây mù kín đều một vùng trời rộng lớn.
2
Sáng sớm Hạ Diệp nhận được một cuộc gọi đến, ngay sau đó liền rời đi.
Người đàn ông vẫn nhắm mắt ngủ say, thân thể to lớn nằm yên trên giường.
Đầu óc của anh ta bị thuốc mê làm cho mệt mỏi, vết thương gần như chí mạng đã gây ra không biết bao nhiêu đau đớn khổ sở nên ngủ là việc duy nhất có thể làm trong trạng thái hiện giờ.
3
Trầm Mê, khu vực hộp đêm, 20 giờ 24 phút.
Trầm Mê, hộp đêm ra mắt cách đây không lâu nhưng lại vô cùng nổi tiếng bởi độ ăn chơi sa đọa đầy hoan lạc của giới trẻ, sự cuồng nhiệt nồng đậm của tình dục và sự thoải mái không bị tra tấn bởi xã hội đều đạt đến cấp độ cực điểm.
4
Trong đám người đằng kia, có tất cả là ba nam một nữ, nụ cười trên mặt đều có phần tự nhiên, bọn họ ân cần tiếp chuyện với nhau với mức ý tứ lịch sự thích hợp.
5
Shit! Trong lòng cô không ngừng chửi rủa, Hương Đàm à Hương Đàm rốt cuộc thì cậu có phải là bác sĩ không vậy, một bác sĩ hai mươi lăm tuổi chín chắn trưởng thành không? Lại đi phô trương coi cái clip trắng như thế này, đúng là nhìn người nhìn mặt không nhìn thấy lòng mà.
6
Hạ Diệp lấy đà thở ra một hơi dài, sau đó cô lại nhanh chóng bắt lấy cảm xúc ban đầu.
Ở phía sau, Hương Đàm cũng bừng tỉnh trong giấc mộng ngàn thu của chuyện tình yêu đôi lứa với tiền bối, cô ấy cũng không nghĩ lung tung thêm gì nữa vì bây giờ việc quan trọng nhất chính là ưu tiên suy nghĩ cho việc Hạ Diệp đến bây giờ vẫn chưa từng có lần đầu tiên.
7
Hương Đàm lo lắng, mặt mày đều lấm lem màu đen của mascara lẫn trong nước mắt, khóe mắt đỏ ngầu ướt át lên trông thấy, nếu giờ này còn tâm trạng để hình dung thì chỉ có thể bằng một từ 'mèo'.
8 Sau khi chuyện ngoài ý muốn xảy ra, các bạn của Hương Đàm điều mang trên mình đầy thương tích, mặt mày ai nấy cũng ủ dột nhăn nhúm như tờ giấy lộn.
Hương Đàm tính phí cho hộp đêm rồi nhanh chóng dìu tay Bạch Kha, còn lại Du Tiểu Mị và hai người đàn ông kia cũng bắt taxi trở về nhà.
9 Hạ Diệp lải nhải làm ra bộ dáng đáng thương tội nghiệp "Mẹ, mẹ ơi, con gái nhỏ của mẹ rất bướng bỉnh, đã không ngoan. Đề cử người khác đi mẹ, giáo sư Thẩm cũng đã từng học Harvard mà mẹ, chú ấy chắc chắn đủ tiêu chuẩn mà".
10 Hạ Diệp vừa mở cửa bước vào đã không khỏi sửng sốt. Đúng thật là có duyên a, lại gặp Hương Đàm cùng Bạch Kha đang thân mật đút thức ăn cho nhau.
Hạ Diệp nhìn chằm chằm vào bọn họ rồi nhanh chóng tìm một góc mà họ không chú ý đến ngồi xuống.
11 Hai đứa trẻ không nói gì, im lặng phủi đi những vết bẩn trên áo. Cô nhìn hai nhóc tì này, cảm giác nhớ lại lúc cô còn nhỏ, cũng tinh nghịch giống như vậy.
12 Hạ Diệp chờ đợi ít phút, phục vụ đã mang bánh ngọt đến. Cô chụp lại từng món riêng biệt bằng điện thoại.
“Anh hai có nhận được ảnh em gửi không? Là một tiệm ở gần bệnh viện, trông rất đẹp mắt” cô vui vẻ, hướng nhìn ra ngoài trời, trong mắt thong dong một nét buồn nhẹ nhàng.
13