1 Cô-Đại Băng Linh, 17t, dễ thương, cá tính và khá bướng bỉnh. Sở hữu làn da trắng mịn, đôi môi đỏ mọng chúm chím và đôi mắt to tròn thu hút. Cha cô là Đại Thanh Thành-trưởng phòng quản lí kinh doanh của tập đoàn Gia Phong.
2 Hai người đang trò chuyện vui vẻ thì từ phía thang máy có 5 người đàn ông mặc vest lịch sự bước ra. _A! Ba ơi con ở đây này!-cô thấy ba mình thì mừng rỡ vẫy tay chào.
3 Cậu thắng lại trước một khách sạn kiêm nhà hàng rất lớn và chỉ có giới thượng lưu mới có cửa vào-nhà hàng The Sun. Lúc đó cô cũng thức dậy, dụi dụi mắt quay qua cậu thì bắt gặp cậu đang nhìn cô trìu mến.
4 Cậu ở lan can bên nhà cậu nhìn qua, thấy cô ngồi co ro khóc mà thương. Chắc do chuyện ngày hôm qua, lúc sáng thì cậu rất thích thú nhưng nhìn cô như vậy cậu chỉ muốn xé toạc những tờ báo đưa tin kia.
5 6:05 phút sáng. "dậy đi học, dậy đi học, dậy đi học. . . . " tiếng báo thức quen thuộc đã vang lên. Cô lăn qua lăn lại uốn éo vài cái, đập cái gối vào đầu vài cái rồi mới chịu mở mắt ra.
6 Cô chạy đi mà chẳng biết mình chạy đến đâu nữa, dừng lại ở một thảm cỏ rất đẹp. Cô ngồi bệt xuống khóc nức nở:_Trời ơi! Sao cứ tự chuốc họa vào thân vậy nè? Để rôi bị khinh thường.
7 _Cái quái gì đang diễn ra vậy?-cậu bực tức đập bàn. -đứa nào ném ra đây mau. _Còn không mau bước ra!-Nhi nãy giờ đã chịu đựng lắm nên bây giờ là lúc giải tỏa.
8 Cô hồn nhiên chạy lên lầu thay đồ mà không thèm để ý đến cậu đang lơ lửng ở dưới. 6 năm trước. Có 3 cô bé và 1 cậu bé khoảng 11 tuổi đi cấm trại với trường và vô tình đi lạc vào một thác nước tuyệt đẹp, phía sau đấy là một căn nhà gỗ bỏ hoang nhưng nhìn rất thu hút và không âm u như những căn nhà hoang khác.
9 Cậu đi đã hơn 3 tiếng đồng hồ, trời đã tối hẳn. Một mình trong căn nhà ấy sao cô thấy cô đơn quá, ngồi thu mình một góc trong căn phòng cô chợt thấy có lỗi.
10 _Anh nói cái quái gì vậy? Ai là của anh chứ?-cô tức giận. _Thì em đó ngốc!-anh cúi xuống búng một cái vào cái trán trắng hồng của cô. _Ui! Điên à ?-cô xoa xoa cái trán đỏ chót của mình.
11 Cô ăn xong thì cũng đã hơn 4 giờ chiều. Sao giờ này mà ba mẹ chưa về ta, thôi kệ lên ngủ một tí đã. (Oh baby I-Mike D. Angelo)-tiếng chuông điện thoại của cô vang lên.
12 Cô về phòng, vào nhà tắm rồi ngủ một giấc đến sáng. "dậy đi học, dậy đi học, dậy đi học,. . . . . "tiếng chuông báo thức quen thuộc của cô vang lên. Thêm tiếng điện thoại bài O baby I quen thuộc:_-giọng cô ngái ngủ.
13 Chiếc xe đứng trước nhà cô, cô không thèm chào anh một tiếng mà mở cửa xe đi vào nhà. Vừa đi vào giữa sân thì:*Bịch*Cô ngã xuống đất, anh định đạp ga thì thấy cô như vậy liền chạy vào đỡ cô.
14 Cô bất tỉnh được 2 ngày và cậu không hiểu sao ngất đến 3 ngày nhưng khi kiểm tra thì cậu không có vấn đề gì hết. Cô tỉnh dậy thì gặp một người con trai rất là điển trai ngồi ngủ bên cạnh giường cô.
15 3 ngày sau. Cô đã khỏe hẳn và đòi về nhà, ở bệnh viện cô thấy thật khó chịu. Cái mùi ete đặc trưng đã trở thành nổi ám ảnh của cô, chỉ cần ngửi nó là cô chắc sẽ nôn ngay lặp tức quá.
16 Sáng sớm, cô bị đánh thức bởi tiếng sóng biển rì rào và cũng một phần là do cái bụng của cô đang đánh trống ầm ĩ. Bước xuống giường nhìn ra cửa sổ, ánh nắng chíu vào làm cô chói mắt.
17 _A! Anh thức rồi à? Xuống đây đi. -cô ngó lên lan can rồi vẩy anh xuống. _Ừ thức rồi!-anh lạnh lùng sau đó quay đi vô. Hai mươi giây sau anh có mặt ngay cạnh cô.
18 Nghe như sét đánh ngang tay, tay anh siết lấy tay cô. _Em đang nói cái quái gì thế?-anh gằn giọng. _Tôi không thích lặp lại lần 2 đâu! Chia. . . . Tay.
19 _Hư! Nên xem lại đi Thiên Kim tiểu thư, ai chính là người ve vãng. -cô cười khinh. _Mày dám nói cái giọng đó với tao hả con khốn! Từ giờ không còn ai cho mày dựa đâu, mày ngon lắm mới dám sỉ nhục anh Huy của tụi tao như vậy.
20 Cậu đi đến một quán bar rất lớn nhưng đường dẫn vào rất là ghê rợn, hai bên là hai dãy nhà hoang bỏ trống, cũ kĩ mốc meo đến ghê rợn. Đi lâu lâu còn có những cánh đồng trống.
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen
Số chương: 35