1 CHƯƠNG 1 Lại thêm một người chết nữa được phát hiện. Đây là người thứ ba bị giết trong tuần này. Bọn họ cùng bị giết bởi một cách thức và đều bị lấy đi đôi mắt.
2 CHƯƠNG 2 Dũng chưa thể rời mắt ra khỏi bức tranh. Cậu chưa thấy cô gái nào xinh đẹp tới vậy. Không biết dùng những từ ngữ gì để miểu tả được vẻ đẹp của của người con gái này.
3 Chương 3 Màu trắng dần dần biến mất, dành chỗ cho một màu xanh nhạt, màu xanh của cánh đồng cỏ bạt ngàn. Bầu trời cao thật cao, gợn vài bóng mây. Ánh nắng trải dài trên từng cánh đồng lúa cho đến tận chân trời.
4 Chương 4 Dũng giật mình tỉnh dậy, hai mắt mở to và không có ý định sẽ nhắm lại nữa. Theo thói quen, Dũng đưa tay lên đầu giường với lấy cái điện thoại.
5 Chương 5 Đúng 8 giờ tối, Kim vẫn đang ngồi học bài với hàng đống sách vở và tài liệu trên bàn. Trong đầu Kim bây giờ các phép toán và công thức đang nhảy mua loạn xạ cả lên.
6 Chương 6 Đã một tuần trôi qua từ khi Lý Nguyên gặp con hổ mắt đỏ đó. Con hổ cứ ám ảnh tâm trí cậu bé suốt. Một tuần trôi đi tự một năm, Lý Nguyên vẫn nằm bẹp trong phòng, vắt tay lên chán và suy nghĩ lại những chuyện đã xảy ra với mình.
7 CHƯƠNG 7 Sáng hôm sau, từ khi ngủ dậy cho tới lúc tới trường, trong đầu Dũng luôn thấp thoáng nghĩ về giấc mơ lạ hôm qua. Ngay từ đầu, Dũng biết đó không phải là một giấc mơ bình thường.
8 RẦM! Dũng lại bị ngã thêm một lần nữa. Nếu cứ tình hình này mà kéo dài thì chẳng mấy chốc xương thịt cậu vớ nát mất. Dũng cầm quyển sách cũ trên tay và ngâm cứu kĩ từng chữ một.
9 Chương 8 Nguyễn Phương đang ngồi trong văn phòng với hàng đống giấy tờ chất chồng trên bàn. Phương vốn là một nhà báo, là tổng biên tập hẳn một nhà đài riêng.
10 Ở Vùng Đất Thiêng, cách đây khoảng 1 giờ 30 phút về trước, Kim đang lăng tăng chạy tới trung tâm luyện thi. Cô bé dường như đã mất đi thói quen tới sớm để dành chỗ rồi vì giờ đã có người thay cô làm việc đó.
11 Chương 9 Cái ánh nắng gay gắt của mùa hè không làm cho Lý Nguyên cảm thấy mệt mỏi và khó chịu trong người như trước nữa mà ngược lại. Khi ánh nắng đầu tiên trong ngày xuất hiện thì cũng là lúc Lý Nguyên tỉnh giấc.
12 Lý Nguyên lủi thủi đi về nhà. Trong đầu chồng chất những suy nghĩ về sư phụ. Trước kia sư phụ đã từng có ba vị đệ tử? Chuyện gì đã xảy ra với ba người họ nhỉ? Sư phụ có vẻ như không vui khi nhắc tới ba người đệ tử nên chàng cũng không dám hỏi.
13 Chương 10 Ngồi tựa lưng vào chiếc ghế trong phòng họp, mặc dù đã ngồi ở tư thế thoải mái nhất, ông Cường vẫn cảm thấy cơ thể lẫn đầu óc mình đang căng ra như dây chão.
14 Huyền cẩn thận đặt hộp cơm xuống ghế và tiến lại chiếc máy bán nước tự động. -“Cậu uống gì?” Dũng ngửa cổ lên khỏi hộp cơm, ậm ừ nói. -“Có café không?” -“Cậu cũng uống thứa đó à?” -“Mình muốn được tỉnh táo.
15 Chương 11 Kim cảm thấy cơ thể mình thật khó chịu. Mọi thứ trong người cứ như muốn trào ngược ra ý. Cô bé không thể nào ngủ được. Hình bóng kẻ giết người lúc nào cũng ẩn hiện trong tâm trí khiến Kim bất an.
16 Kẻ giết người cố dồn hết sức lực vào việc tìm kiếm chốt ấn. Tất cả các con mắt đều đã lan tỏa khắp phong ấn. Chốt ấn chỉ ở đâu đó quanh đây thôi, là người phá phong ấn hắn cảm nhận được điều đó mà.
17 CHƯƠNG 12 Sau nhiều lần đôi coi, Lý phu nhân vẫn kiên quyết phản đối việc con trai mình đi xa. Lý Nguyên, con trai bà thì cứ nằng nặc đòi đi. Chả ai chịu nhường ai.
18 CHƯƠNG 13 Cầm lấy thanh kiếm với vẻ mặt đầy ngạc nhiên, không hiểu như vậy tức là sao. Người thợ rèn dùng đôi tay lực lưỡng ấn mạnh vai Lý Nguyên xuống, miệng mấp máy như thể sắp nói ra điều gì đó quan trọng.
19 CHƯƠNG 14 Dũng giật mình tỉnh dậy. Cậu vừa trải qua một giấc mơ dài nhất từ trước tới giờ về Lý Nguyên thiếu gia. Trong giấc mơ này Dũng nhận thấy nhiều điều.
20 CHƯƠNG 15 Kim Mai vùng vẫy trong nước, cố gắng thoát khỏi cánh tay cứng cáp của người lạ mặt kia nhưng không thể. Rồi nàng cảm thấy người lạ đó đang kéo mình lên khỏi làn nước lạnh.