1 Trong căn phòng cũ, cô gái có mái tóc đỏ tự nhiên, thân hình gầy mặc quần vải, áo hai dây ngồi trên ghế, tay viết gì đó. Trang giấy trắng tinh, cô gái viết lên vài dòng chữ ngắn ngủi.
2 Hạ quốc.
Phủ Hành Vương,
Giữa sân, dưới những cành lá cây đào, thiếu nữ y phục sặc sỡ, mái tóc đen rối bời che đi gương mặt. Người hầu xung quanh vây xem, đều loại ánh mắt khinh thường, xem kịch nhìn chằm chằm thiếu nữ, thiếu nữ nâng mắt, xuyên qua lớp tóc mỏng manh nhìn thẳng nam nhân trước mặt cùng hai nữ nhân ở trong ngực nam nhân.
3 Từng mảnh kí ức dần dần xuất hiện trong đầu Hình Tụ Linh. Hình Tụ Linh xem xong kí ức: ". . . " Trời đựu. . . kí ức của đứa nào để quên này, ra nhận lại đi! Cô gái xinh đẹp ta không tiếp nhận nổi! Hãy trả đĩa bay cho ta về.
4 Hình Hoa Hoa một đường chạy, vừa chạy vừa dựa theo trí nhớ trở về Hình phủ.
Dọc đường đi có rất nhiều người nhìn Hình Hoa Hoa. . .
Thiếu nữ mặc trên người y phục sặc sỡ, chói mắt, nhưng gương mặt lại đẹp như đóa hoa lan dưới nắng ấm, tóc đen xõa xuống vì chạy nên đuôi tóc bay theo gió khiến người đi đường nhìn đến hơi ngây ngây.
5 Hình phủ.
Trong đại sảnh, mỗi người ngồi vào vị trí của mình. Trên vị trí chủ, Hình lão phu nhân ngồi trên, nét mặt nghiêm nghị, trên mặt Hình lão phu nhân có nhiều nếp nhăn nhưng vẫn hiện rõ nghiêm túc, mắt sắc bén mà xảo quyệt, quan sát tất
Y phục màu đen xám, dưới hoa văn thêu chỉ vàng, ngồi vị trí chủ, Hình lão phu nhân phong thái một chủ mẫu.
6 Mà phải nói, Hình Ngao Hiển vì sao chọn nàng?
Hình Hoa Hoa nghĩ nghĩ, để trí tưởng tượng bay xa.
Nếu nàng chấp nhận hôn sự này thì hôn sự mà thái hậu và hoàng hậu nói rồi cho ai? Thành bỏ đi? Hay Hình Ngao Hiển định dụ dỗ nàng nói muốn thứ khác từ chỗ thái hậu và hoàng hậu đây?
Hình Tự Ngọc là đệ nhất mỹ nhân, tài sắc trọn vẹn.
7 Tiếng quát lớn truyền ra. Bên trong từ đường, Hình Hoa Hoa đứng trước những linh vị màu đen, ánh nến sáng mờ phản chiếu đôi mắt lãnh đạm của nàng. Hình Ngao Hiển đứng bên cạnh tay cầm gia pháp (Roi da), nét mặt bừng bừng lửa giận.
8 (Nào nào, mấy chế đừng vội nha, đến chương mười mấy là nam chính sẽ lên sàn!)
Hình Hoa Hoa rời khỏi từ đường, tay xoa xoa não bộ mình, nghĩ đầu tiên nên làm gì.
9 Là vị nhị muội theo đuổi kĩ nam làm ảnh hưởng đến danh tiếng của phụ thân với Hình phủ sao? Là người không muốn thay nàng ta gả đi? Vị muội muội xấu xí được lòng thái hậu?
Mấy năm không để ý, nay thấy thật đáng ngại cho nàng ta.
10 Hình Hoa Hoa đi đến nơi người ma ma kia ở.
Nhưng khi đến nơi thì không thấy ai. Hình Hoa Hoa đi vòng quanh sân thì phát hiện. . .
Đây là một nhà nhỏ, tồi tàn cũ nát.
11 Buổi sáng tươi đẹp, Hình Hoa Hoa trên giường nằm một cách vô cùng thục nữ. Chân hai bên dạng rộng, nếu là đứng chắc chắn sẽ có biệt danh vua xoạc. Hai tay quơ linh tinh, miệng liên tiếp lẩm bẩm: "Phắc, phắc, phắc.
12 Uyên vương gia ngồi uống trà cảm thấy lòng ngứa ngứa hoàn toàn hay biết mình sắp bị đưa lên thớt làm thịt cho heo ăn! Một con heo cực háo sắc!
. . .
13 Hắn chưa kịp xuống nhìn xem là cô nương nào trẻ trâu đi trêu chó đến nỗi bị chó đuổi thì một cơn gió vụt qua, mang theo một cái của nợ gắn vào người hắn.
14 "Không có quy củ, cô nương, nếu ta không làm vậy cô nương sẽ không tỉnh. " Hắn cúi xuống nhìn nàng, nàng bĩu môi, ngồi dậy khỏi lòng hắn, cánh môi hôn lên bờ má hắn một cái, giọng nàng ngọt ngào truyền vào tai hắn: "Vương gia, cảm tạ đã cứu giúp tiểu nữ, sau này còn gặp.
15 Uyên Vương Phủ.
Hành Liên Uyên vẻ mặt phức tạp, hắn ngồi trên ghế đá, trên tay cầm chén trà, hắn lắc lư nó và trầm tư trong suy nghĩ của mình.
Hắn đang nghĩ tới cô nương kia, chính là Nhị tiểu thư Hình phủ, tên Hình Hoa Hoa và hắn đã gặp một lần rồi.
16 Xe ngựa dừng trước hoàng cung, trước cửa hoàng cung có những xe ngựa khác, lúc thấy Hình Ngao Hiển xuống thêm hình ảnh xinh đẹp Hình Hoa Hoa bước xuống, tất cả nín thở nhìn.
17 (Chương này cảm thấy tội cho một thúc thúc nào đó tên Trích Liên)
Một nơi nào đó của Hình phủ.
"Các thúc thúc, đi thẳng tới là nhà kho, đó là nơi chứa đồ của tiểu thư.
18 Hình Hoa Hoa cúi người, lễ phép cảm tạ, "Tạ Quý Phi nương nương ban ân. " Bước chân nàng tới chỗ Hành Liên Uyên. Hắn dương mắt lên nhìn từng bước chân nàng hướng hắn càng gần.
19 "Tổng tài, phu nhân nói muốn người trở về. " Thư ký cung kính
Hành Liên Uyên: ". . . Không về. " Về để thành rau thái cho heo ăn sao? Hắn mới không ngu!
Thư ký lại nói: ".
20 Kim Diệu múa xong, tất cả lặng im, ngoài ra có chung một suy nghĩ: Múa mà như đánh võ, sao không múa võ luôn đi?
Một điệu múa mà không mềm dẻo, cử động cứng rắn, mạnh bạo, tay chân đơ đơ, không đẹp.