Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ô Cửa Nhỏ Màu Trắng

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 38
Chương mới nhất: Chương 38
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Cô đứng lên, rất nhẹ nhàng nhưng dường như đã dốc hết sức để làm việc đó. Đôi mắt cô vẫn ở trên gương mặt anh. Không biết Nam Giao tìm gì ở đấy, nhưng có lẽ cô đã trông thấy điều cô muốn tìm.

Danh sách chương Ô Cửa Nhỏ Màu Trắng


Chương 1

1 Cô ngồi đấy. Về lý thuyết, đó là góc có nhiều ánh sáng nhất nhưng anh không thể trông thấy cô. Không phải vì nắp dương cầm ngăn ánh sáng từ ngọn đèn hay dây cát đằng rũ bóng bên cửa sổ, hắt những khoảng đậm nhạt lên dáng ngồi nghiêng nghiêng mà vì vẻ chịu đựng, âm thầm trên nét mặt đọng chút tiếc nuối, chút thất vọng như cố níu giữ vệt sáng của một vì sao.


Loading...

Chương 2

2 Mẹ anh đứng trước cửa phòng. Thời gian đủ để anh trưng ra một gương mặt thản nhiên. − Giao về rồi hả con?− Dạ. −. . . . . . . . . . . . . . − Má vào ngủ đi, khuya rồi.


Chương 3

3 Trung Dũng choàng tay qua vai mẹ. Dường như ánh mắt bà cũng phảng phất nét hiền lành, nhẫn nhục, yếu đuối của cô. − Má an tâm. Con biết phải làm gì. − Vậy con có biết người tốt khác người xấu thế nào không?Anh cười một cách độ lượng.


Chương 4

4 Ông không sai lời. Nhiều năm sau cũng vào lễ Tế Giao, mẹ lẫn giữa đám đông nhìn ông uy nghi trong đám rước lễ long trọng, tưng bừng nhưng lời hứa không thực hiện được.


Chương 5

5 Nam Giao nhăn mặt khi cảm giác đau nhói như cơn địa chấn xuyên qua lồng ngực. Chết ư? Chết không chừa một ai. Rẻ rúng hay lộng ngôn, vội vã hay chần chừ, ý thức hay mù lòa, thì cũng vậy thôi, tất cả đều bại trước nó.


Chương 6

6 Nam Giao cúi mặt gọi anh ơi không thành tiếng. Ký ức đầy những kỷ niệm gợi nhớ, khắc khoải, giày vò. Kỷ niệm là cách níu kéo cuộc sống dù cuộc sống ấy đã mất tăm mất hút trong cái biền biệt của thời gian.


Chương 7

7 Có tiếng gõ cửa rất nhẹ, không quay lại Trung Dũng vẫn nhận ra viên trợ lý của mình. Người phụ nữ có dáng vẻ rón rén, tinh anh, mềm mại và khôn ngoan của loài mèo.


Chương 8

8 Tự nhiên, lúc này hình ảnh ngôi nhà thờ nhìn qua ô cửa ký túc xá hiện rõ trong anh. Trầm mặc, hiền lành với cái tháp chuông cổ kính, với những con bồ câu chọn mái vòm rêu phong làm nơi trú ngụ mà thức ăn của chúng phụ thuộc vào quốc tịch cuả những du học sinh lân cận − những kẻ thò đầu qua ô cửa rảy vài hạt cơm nguội, mẩu bánh mì vụn, khoai tây nghiền và cả mì spaghetti.


Chương 9

9 Thỉnh thoảng, Trung Dũng bắt gặp ở bà ánh mắt bất chợt, dáng điệu thẫn thờ, câu nói nửa chừng − tất cả đều ẩn chứa ngôn ngữ riêng biệt thay lời nói và còn mạnh mẽ hơn lời nói.


Chương 10

10 Phương Đàn chỉ giải thích đơn giản:− Nhìn cô ấy khóc tôi nhớ đến em gái của mình. Cảm giác ngượng ngùng vì ý nghĩ hắc ám trước đó, Trung Dũng đùa:− Em gái của anh cũng “hụ” từng hồi à?Phương Đàn trầm ngâm:− Không.


Chương 11

11 Uy vũ ngắm bàn tay run rẩy − như tập trung tất cả các giác quan − đang tì trên mặt đá lạnh lẽo. Những ngón thon gầy lướt từ mái tóc, vầng trán, gương mặt đến đôi mắt, sóng mũi rồi dừng lại ở môi Nhật Văn, miết nhè nhẹ.


Chương 12

12 Gương mặt mẹ hiện ra, vằng vặc trong trí nhớ. “Đây là bạn của anh Phương Đàn. Anh ấy đến thăm và mang quà anh Đàn gửi ẹ. Anh con vẫn khoẻ mẹ à”. Hạnh phúc đẩy lùi đau đớn.


Chương 13

13 Uy Vũ nhìn đồng hồ. Đều đặn như cỗ máy cần mẫn, mười lăm phút sau tiếng chuông, Nam Giao sẽ qua lối này. Lần nào trông thấy anh, cô cũng giật mình. Vẻ hoảng hốt, sợ hãi khiến Uy Vũ lạ lùng.


Chương 14

14 Nhã Ca khua chổi nhè nhẹ. Nam Giao ngồi yên. Nửa giờ trước, Nam Giao ngồi thế và bây giờ vẫn vậy. Vẫn tư thế cũ, không hề thay đổi. Cả ánh mắt cũng bất động theo.


Chương 15

15 Có tiếng bước chân đến gần. Nam Giao quay lại. Họ − cảm giác tê điếng lan nhanh xuống tận những ngón chân. Cô nép về phía Nhật Văn như tìm sự che chở.


Chương 16

16 Phúc để ánh mắt lơ đãng lướt trên những thứ lạ lẫm chung quanh. Cuộc sống đã dạy cho Phúc kiểu nhìn ấy. Không quan tâm, không săm soi, không thèm khát − những thứ giấu kín trong lòng.


Chương 17

17 Nhã Ca dừng ở cuối lớp. Góc sân quen thuộc rơi vào tầm mắt và Uy Vũ đứng đấy. Hàng cây khẽ rung làm bóng anh lay động. Hôm nay, khai giảng khoá mới, phòng ghi danh đông nghịt học viên.


Chương 18

18 Uy Vũ rẽ vào quán cà phê nhỏ. Quán vắng, nhạc không lời văng vẳng như vọng lại từ cõi xa xôi nào đó. Nam Giao tập trung vào ly nước trước mặt, làm như không nhận ra vẻ trầm ngâm của người đối diện.


Chương 19

19 − Em vẫn chưa về à?− …………− Em ở đâu cả đêm vậy Giao?Cô lắc đầu. Nhìn những nốt đỏ lấm tấm trên tay cộng thêm gương mặt phờ phạc, đôi mắt thâm quầng mệt mỏi của Nam Giao, Uy Vũ thấy mình đang nếm vị đắng, đắng đến không diễn tả nổi.


Chương 20

20 Nhã Ca nhẹ nhàng nhưng không giấu được vẻ ngạc nhiên trong giọng nói:− Dạ. Xin vui lòng giữ máy. Không ai liên hệ với Nam Giao bằng số máy này. Trong số những người quen cũ không ai biết Nam Giao ở đây.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Khi Ác Quỷ Xuyên Không

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 11


Ma nữ biến thái, lại đây nào

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 23


Mối Tình Tuổi Học Trò

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 30



Định Mệnh Anh Và Em

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 60


Dòng Đời Nghiệt Ngã

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 17


Thầm Yêu Cậu

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 32


Tứ Đại Tiểu Thư

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 23


Bí Mật Của Thiên Thần

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 28


Candy Love

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 21