1 Một bộ váy trắng thêu hoa lê lướt qua, một đôi giày cối cao gót bước trên sàn nhà lót gạch hoa cương cao cấp vang lên cộp cộp. Cô gái mang phong cách phong chúa, một mái tóc dài ngang eo màu nâu hạt dẻ uốn cong được thắt bím và cố định lại bằng kiều tóc cột nửa đầu với nơ màu trắng đính kim cương.
2 Vì lời dặn của ông nội là phải thể hiện tính cách thục nữ với người bên ngoài, tránh gây sự xấu hổ với gia tộc, thiệt là khổ nha, chỉ hơi nghịch một tý thôi mà, hiền lương thục nữ như mình lại phải thục thêm nữa á, vậy chẳng khác nào là một vũng nước biết di động sao, nhão quá không ngon à nha.
3 Lúc nàng tỉnh lại, dụi dụi mắt, vừa dụi vừa ngáp một cái không một chút thục nữ, theo thói quen gãi gãi đầu, rồi lại nhìn xung quanh tìm đồ ăn đỡ đói, thì lại ngu người ra.
4 Qua một lúc, sau khi gào khóc ầm ĩ, nàng cũng bình tĩnh lại và chấp nhận cái sự thật không muốn này, do khóc lóc nên khuôn mặt trang điểm đậm với lớp son phấn dày rẻ tiền trôi đi, làm nàng đã xấu càng thêm dơ bẩn.
5 Phố xá hiện đại, đường phố xe cộ tấp nập. Lúc này, trên một con đường quốc lộ, hai người đàn ông tuổi còn khá trẻ mặc quần áo rất sang trọng nhìn người đi qua lại.
6 Sau một khoảng thời gian sống ở đây, tiếp xúc với mọi người xung quanh, ta cũng biết rõ thân thế của thân thể này. Ta là bà mối nổi tiếng “tốt” trong thành, chuyên mai mối cho những người nhà giàu, dư tiền dư sức, con ông cháu cha, các kỹ viện… chuyên gia lừa tình những thiếu nữ thường dân ngày thơ vào những gia đình đó làm thiếp, nô tì, kỹ nữ đủ loại.
7 Nàng bước vào cửa tiệm, lúc này có khá nhiều khách đang mua sắm bên trong. Bước đến quầy vải vóc lựa chọn vài món đồ, nàng chọn một vài cuộn vải hoa văn màu sắc thanh nhã, gửi thợ may làm bộ một số quần áo.
8 Mọi người đều liếc nhìn khinh bỉ khi nhìn thấy cảnh đó. Còn nàng sau khi nghĩ xong, cũng chẳng thèm quan tâm, tức khắc quay ngoắt lại hướng đến quầy trang sức lựa đồ.
9 Một lúc sau thấy được ám hiệu đã hoàn thành chuyện kia, thanh niên nhân đang ôm mỹ nữ nói với nàng ta vài câu, đưa một xấp ngân phiếu, rồi đi ra khỏi cửa hàng.
10 Buổi tối, trong căn phòng của nàng. Một bóng dáng xinh xắn đang tắm trong thùng nước. Những cánh hoa trôi nổi trên làn nước mát che đi thân thể đang ngập trong thùng tắm nhưng vẫn lấp ló dáng dấp làn da trắng nõn nà của thiếu nữ.
11 Lời tác giả: viết chap này dài dài chút, đền bù :)). . . . Nàng nhanh chóng soạn thảo kế hoạch bỏ trốn. Hắc hắc… mấy tháng rồi chưa làm những vụ bỉ ổi như thế này… à không, không, nghiêm túc, là nghiêm túc.
12 Tiểu cô nương da thịt phấn nộn không chút son phấn lòe loẹt vừa xuất hiện liền kéo theo mọi ánh mắt tò mò của người qua đường. Bộ váy áo màu trắng tinh lệ, hoa văn phiếm lá màu xanh nhạt, toàn thân phảng phất còn có thể ngửi thấy mùi hương bạc hà dịu mát.
13 lời tác giả: tác giả đã trở lại đây, muawhahaha. . . . . . Sáng hôm sau, khi trời còn chưa sáng hẳn, cửa tiệm vừa mở thì hai thân ảnh một to một nhỏ đều ngồi lên chiếc xe ngựa của họ rồi thẳng tiến ra ngoại thành để đến ngọn núi cách kinh thành khoảng 10 dặm.
14 Ai nói người sống ở khách lâu X thì không có quyền ăn uống ở tửu lâu Y ?Nàng mặt khinh bỉ nhìn nam nhân ngồi bàn bên cạnh đang cao giọng bàn tán làm như mình rất thông minh.
15 lời tác giả: vì bộ truyện đang tập trung viết mạch chính cũng còn một hai chương nữa thôi là kết thúc nên từ bây giờ mình sẽ chuyển sang trọng điểm viết truyện này và tốc độ viết và up truyện sẽ nhanh hơn nhiều, mong mọi người ủng hộ nhé :)))).
16 Tiền xổ ra quá nhiều nên nàng quyết định hai ba hôm sau lại dẫn cả đoàn bốn người tiếp tục đi đến núi khác xa hơn một chút hái thuốc. Sáng sớm hôm đó, cả đám người vừa bước ra khỏi cửa khách điếm thì liền mở to mắt kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt.
17 lời tác giả: sẽ viết đều~ing. CHương 17: nàng thu ta được không…Nam nhân huýt sáo một tiếng. Một lúc sau có một con ưng bay đến rồi ngoan ngoãn đậu trên vai nam nhân.
18 Chương 18: thiện tâm a… cũng phải đặt đúng chỗ…Sau một hồi “tra tấn dã man” thì soái ca tội nghiệp của chúng ta cũng được thả tự do…Tiểu Phàm to cao ngây ngốc liền hiền lành mang quần áo của mình đưa cho Phủ Tuyệt mặc, khuôn mặt ửng hồng xấu hổ đưa bộ quần áo hơi nhăn nhó cũ kỷ của mình.
19 Chương 19 : Phu quân mẫu mực…ừm…nàng mắt híp lại hạnh phúc ngậm lấy cái muỗng còn dính chút món súp ngon tuyệt, có chút luyến tiếc liếm lấy những hạt cơm cuối cùng, thả muỗng xuống, ánh mắt lại dời sang bên cạnh nhìn nam nhân đang nho nhã ăn từng ngụm nhỏ, lại hướng mắt nhìn xuống đĩa cơm còn dư hơn phân nửa của y, trong lòng không khỏi ghen tị nói xấu.
20 Chương 20 : Chủ cáo vô sỉHai nam nhân cao lớn bước ra khỏi ngọn cỏ, có chút khinh thường ngẩng đầu lên nhìn bọn họ, nhưng ánh mắt lại rất nhanh ngạc nhiên, lời đang muốn nói ra thì lại bị ánh mắt cảnh cáo của nam nhân, hiểu ý liền ngặm mồm lại.