1 Chương 1 :
Ào. . . .
Thôi Lạc Lạc đứng co rúm lại, nước từ trên cứ ào ào đổ xuống, rũ trên mái tóc dài đen nhánh, mắt kính bị nứt vỡ cũng cứ thế ướt sủng theo toàn bộ quần áo.
2 Chúc mừng tỷ đã cố gắng. Tặng tỷ chap này nha @Rin2001. <3 mãi="" yêu="" tỷ="". . . ="">3>
Chương 2 :
Cơn mưa rào cuối mùa thu như cuốn bay thành phố vào trong bụi bọt trắng xóa.
3 Chương 3 :
Quả thật đến sáng hôm sau, Lạc Lạc đã được chú Trầm chở về tận nhà. Chiếc xe Bently đời mới đầy xa hoa, làm cho Lạc Lạc không khỏi tò mò nhìn tới nhìn lui vài lần.
4
Chương 4 :
Bỗng dưng có một ngày, cuộc sống của cô bé đáng thương Lạc Lạc thay đổi. Không còn công việc làm thêm vào mỗi buổi sáng. Không còn nghe thấy tiếng mắng chửi của ba mẹ, cũng chẳng còn bị đói, hay bất chợt nhận mấy cái bạt tay trong một ngày.
5 Chương 5 :
Ở cùng Trầm Viện vài ngày, Lạc Lạc mới phả hiện ra một sự thật. Đó là. . .
Trầm Viện rất đa năng.
Nếu lúc trước hỏi cô, cô có thấy người đàn ông nào xuống bếp nấu ăn, rửa chén, dọn dẹp nhà cửa, thậm chí giặt đồ cả cho con gái.
6 Chương 6 :
Ngày tiếp theo đi học lại. Bỗng dưng Lạc Lạc cảm thấy, có cái gì đó đang lặng lẽ thay đổi. . .
Nhìn hộp cơm trưa trong tay, đôi mắt to của Lạc Lạc híp thành một vòng cung, trong lòng dường như có gì đó đang nhảy nhót, vui sướng tột cùng.
7 Chương 7 :
Hôm đó về nhà, Lạc Lạc cũng giấu nhẹm đi chuyện hôm sáng. Cảm giác bị bắt nạt đã quen, cô không muốn lại mang đến phiền phức cho anh.
Lúc về nhà thì Trầm Viện chưa về, cô lấy hộp cơm ra rửa thật kỹ mấy vết bẩn, sau đó dọn dẹp lại.
8 Chương 8 :
Hôm sau khi đi đến trường, Lạc Lạc đã cố ý dậy thật sớm, mang hộp cơm len lén chuồn ra khỏi nhà.
Chuyện ngày tối hôm qua, Lạc Lạc không hiểu sao lại muốn trốn tránh anh.
9 Chương 9 :
Lúc nhận được điện thoại từ trường của Lạc Lạc, là lúc Trầm Viện vừa từ trong phòng mổ bước ra.
Nghe giọng trầm trầm mời anh đến xử lý chuyện gì đó của học sinh Thôi ở trường.
10 Chương 10 :
Lạc Lạc mím môi, hơi nhìn về phía Nhĩ Thường và Phỉ Phỉ, miệng bập bẹ hơi mở ra, sau đó bị Trầm Viện siết cổ tay một cái, đau liền ngậm chặt môi lại.
11 Chương 11 : Lưu Mộc
Lạc Lạc cứng đầu làm Trầm Viện rất tức giận, tức giận. Nhưng nhiều hơn lại là đau lòng. . .
Nghĩ đến đống vết thương chi chít trên người Tiểu Lạc, anh còn đang sát trùng giữa chừng.
12 Chương 12 :
Lúc Lạc Lạc vừa mới mở mắt, đã ngửi thấy mùi thuốc sát trùng xộc vào lỗ mũi, vô cùng khó chịu.
Lạc Lạc thấy trước mắt mờ mờ, tay chân đau đớn rã rời.
13 Chương 13 :
Truyền nước biển xong, Lạc Lạc đã kiên quyết đòi về nhà. Trăm miệng cãi lý với Trầm Viện bảo rằng cô bị "chứng sợ bệnh viện" từ nhỏ. Bảo rằng nếu anh không đưa cô về, cô sẽ khóc lên cho xem.
14
Chương 14 :
Lạc Lạc nghe anh nói, mặt đỏ lên, lúng túng quẫn bách không biết nhìn vào đâu. . .
Ô ô ô! Anh nói như vậy rất dễ gây hiểu lầm đó nha ~
Trầm Viện nhìn thấy cô gái nhỏ mặt đỏ lên như muốn rỉ máu, liền bật cười véo véo mặt cô, tay cũng đình chỉ động tác cắt kéo.
15 Xin lỗi mọi người vì bây giờ mới quay lại, năm mới au mới có chút thời gian. Năm nay cuối cấp ~ au khổ quá mà ~ T. T
Chương 15 :
Lạc Lạc không ngờ có bỏ qua gần nửa tiếng đồng hồ chỉ để nhìn chằm chằm cái bịch đen trên giường.