1 Buổi sáng Hàn Minh Vũ ăn mặt chỉnh tề bước xuống lầu, anh vừa đi vừa cài lại khuy áo ở cổ tay. Bên dưới cả gia đình ba người đều đã ngồi vào bàn ăn, đó là ba mẹ và em gái Minh Hạ.
2 Lý Nghệ Hân tắt đèn lên giường nằm ngủ, vừa lúc Hàn minh Vũ quay về phòng, anh và Lý Nghệ Hân tuy không có chút mặn nồng nhưng mỗi tối lại phải ngủ chung phòng với nhau.
3 Lý Nghệ Hân đi lên căn phòng quen thuộc của mình, cô chậm rãi bước vào, ngồi xuống chiếc giường, rồi giang hai tay ngã lưng xuống tấm nệm êm dịu. Căn phòng này tuy vắng mặt cô nhưng cũng được lâu dọn và chăm chút mỗi ngày, Lý tiểu thư có thể về đây bất kỳ lúc nào vì vậy đám người làm không thể sao nhãng công việc.
4 " Anh Hai giờ anh tính thế nào?" Minh Hạ lo lắng.
Minh Vũ mở mắt, anh ngồi thẳng người: " Hạ nếu ba mẹ về thì đừng vội nói gì để họ lo, anh sẽ sang Lý gia ngăn Lý Nghệ Hân lại.
5 Ngày hôm sau Lý Nghệ Hoành đáp chuyến bay từ Mỹ trở về, thư ký của anh đã có mặt từ sớm để đón boss. Lý Nghệ Hoành sắc mặt hình sự toát lên nét u ám khó tả, anh đeo kính mắt màu ánh bạc đi nhanh ra khỏi sân bay, thư ký vừa đi theo vừa báo cáo:
" Giám đốc, cuộc họp với tập đoàn CBM còn 20 phút nữa là bắt đầu.
6 Bác sĩ đến thăm khám cho Lý Nghệ Hân, ông đặt ống nghe kiểm tra nhịp đập của tim, kiểm tra vành mắt, đo huyết áp. . . .
Hàn Minh Vũ đứng bên cạnh quan sát, bác sĩ kiểm tra xong thì nói: " Cô ấy đang hồi phục khá tốt, chỉ cần ăn uống đủ chất và nghỉ ngơi tốt thì sẽ không có vấn đề gì khác.
7 Khương Quyển Nhu hiện tại là Lý Nghệ Hân, lúc này cô được xuất viện theo mong muốn để về Hàn gia.
Ngồi bên cạnh Hàn Minh Vũ trên chiếc xe bốn chỗ đắt tiền, cảm giác có phần gượng gạo, thân phận khác đi thì cuộc sống cũng khác đi, một Khương Quyển Nhu chỉ biết đi xe máy chạy ngược chạy xuôi để giao hoa mỗi ngày, bây giờ đùng một cái lại hóa thành một Lý Nghệ Hân xinh đẹp danh giá, chỉ có điều là Lý Nghệ Hân đã kết hôn, Quyển Nhu cũng vì thế mà đột nhiên trở thành một người phụ nữ đã có chồng, cảm giác không biết nên diễn tả thế nào?
Quyển Nhu nhẹ nhàng chuyển đôi đồng tử sang phải, cô lén nhìn Hàn Minh Vũ, chỉ định nhìn một cái rồi thôi, nhưng không hiểu sao càng nhìn lại càng muốn nhìn nữa.
8 Khương Quyển Nhu đi vào nhà nhưng cô đã quên mất mình đang có vết thương, cái tên Hàn Minh Vũ này cũng vô tình quá đi mất, anh ta còn không thèm dìu cô nữa.
9 Khương Quyển Nhu bị Hàn Minh Vũ thả xuống giường, cô nhíu mày, anh ta là có nhớ cô còn bị thương hay không? Cái đồ thô bạo này, không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả? Quyển Nhu thở ra từng hơi khó khăn, trông sắc mặt tái nhợt.
10 Hàn Minh Vũ đưa Quyển Nhu vào giường bệnh xong thì ra ngoài làm thủ tục nhập viện, anh nhận lấy một mảnh giấy và bắt đầu điền một số thông tin.
Trong lúc Hàn Minh Vũ đang tập trung ghi chép, anh không để ý đến xung quanh các nàng y tá đang tủm tỉm cười thẹn, họ rí tai nhau mà nói: " Đẹp trai quá mấy má ơi!".
11 Cả ngày Quyển Nhu đều ngoan ngoãn ở bệnh viện, cô hôm nay không tìm cách chạy ra ngoài, cũng chẳng phải vì cô không muốn, mà chỉ là đang dè chừng Hàn Minh Vũ.
12 Khương Quyển Nhu đứng ngay cửa, cô lén nhìn ra, ngó trái, ngó phải:
" Không có ai. " Quyển Nhu thì thầm trong miệng, hiện giờ không có cô y tá ở đây, Hàn Minh Vũ thì cũng không thèm tới bệnh viện, nếu thế cô nhân cơ hội này lẻn ra ngoài một chút để thăm dò tin tức của bản thân, như vậy chắc cũng không sao đâu nhỉ? Ach! mà không được, lỡ như cô y tá vào phòng không thấy cô đâu thì sao?
Quyển Nhu gãi gãi cái cầm nhỏ, cô nghĩ ngợi một xíu sau đó bèn ghi lại một tờ giấy đặt trên bàn cho cô y tá, để ở đây cho cô ấy thấy, cô cũng đi nhanh về lẹ, chắc là không sao đâu.
13 Quyển Nhu lấy cái áo khoác của Hàn Minh Vũ, cô thò tay vào túi lấy ra cái ví tiền của anh ta. Quyển Nhu do dự, cô cũng không muốn phải lén lúc lấy tiền của Hàn Minh Vũ, nhưng mà cô bí rồi, không lấy không được, cứ nhắm mắt lấy đại một lần, sau này sẽ trả, chắc chắn trả lại cho anh ta.
14 Hàn Minh Vũ giữ lấy bàn tay nhỏ nhắn của Quyển Nhu đang vuốt ngực anh. Quyển Nhu thoáng lặng yên, đôi mắt không chớp, chằm đắm nhìn ánh mắt tinh tú của Hàn Minh Vũ, tay của anh ấy truyền đến bàn tay cô nhiệt độ ấm áp, đột nhiên cô cảm thấy cả người mình cô động hoàn toàn, không giống hóa đá mà là bị điểm huyệt đạo, không nhúc nhích, không phản kháng.
15 Khương Quyển Nhu nhịp nhịp ngón chân, cô đang vu vơ cho đỡ buồn thì chợt nhìn thấy một chàng trai mặt chiếc áo sơ mi trắng sọc đen nửa bên, kiểu áo này nhìn sao mà giống với áo của Hàn Minh Vũ thế nhỉ? Quyển Nhu ngẩm nghĩ nhưng chắc là không phải đâu, không phải anh ấy, Quyển Nhu cười nhạt, cô lại cúi đầu nhịp nhịp chân nhưng bỗng chốc lại nghĩ, có khi nào là anh ấy đến thật không, nhưng mà 12 ngày qua anh ấy có đến đâu, sao hôm nay lại tự dưng đến chứ? Quyển Nhu ngẩn lên, mắt hướng về phía xa xa, không thấy nữa rồi, chắc là đã đi vào trong.
16 Hàn Minh Vũ không để tâm đến những gì mà Quyển Nhu nói, anh đi vào trong một tiệm thuốc quen đường, sau đó nhanh chóng vào lại trong xe.
Quyển Nhu chợt nhẹ lòng, cứ ngỡ là anh ta quẳng cô ở đây một mình rồi chứ.
17 Khương Quyển Nhu sau khi về phòng thì ngồi khoanh chân ở trên giường, hai mắt nhắm lại, tay đặt trên đầu gối, tư thế là đang ngồi thiền.
Hàn Minh Vũ bước vào, thấy bộ dáng tịnh tâm của Quyển Nhu thì nhích khóe miệng: " Cô ăn ít không sợ lát nữa sẽ đói sao?"
Quyển Nhu hít thở, mắt vẫn nhắm: " Minh Vũ à, cả nhà của anh đều không thích Lý Nghệ Hân phải không?"
Hàn Minh Vũ ngồi xuống: " Cô phải rõ hơn tôi chứ.
18 Quyển Nhu sau đó chế gói mì ăn cho đỡ đói. Ăn xong, cô tiện thể rửa bát đũa, đặt gọn gàng vào chỗ cũ rồi đi lên trên phòng, lúc cô lên thì Hàn Minh Vũ đã nằm trên giường mà ngủ.
19 Cả ngày nhàn rỗi, Quyển Nhu không có gì làm nên cảm thấy người rất lười, lại có hơi uể oải. Quyển Nhu bèn đi xuống dưới lầu, cô thấy chị Trương đang lau nhà.
20 Quyển Nhu leo xuống giường, cô chạy ra cửa nhưng không đi luôn mà đứng lại một xíu để nói:
"Mặt kệ anh nghĩ gì, nhưng tôi vẫn sẽ đi làm. "
Quyển Nhu nói xong thì đi xuống dưới nhà để ăn cơm, giờ này chắc là mọi người đều đã ăn xong cả rồi.