1
Tôi là Nguyễn Hoàng Thiên Linh, nói chứ không phải khoe tôi là thiên tài số một trường Quang Hải với số điểm thi vào tối đa 100/100, tôi chỉ mới làm quen với trường lớp, thầy cô chừng một tuần nhưng thầy cô quý tôi lắm, không biết quý vì tôi học giỏi hay là.
2
Một ngày mới với những niềm vui mới phía trước đã bắt đầu. Tôi vốn là một thiên tài "chăm ngoan" nên việc thức dậy mỗi buổi sáng không cần ai gọi cả tôi cũng biết tự thức dậy.
3
Ông mặt trời đã vươn vai thức dậy sau một giấc ngủ dài, mặt trăng cũng mệt mỏi nhường chỗ cho mặt trời và về nghỉ ngơi. Hôm nay thầy cô bận đi họp hội gì đó nên trường tôi được nghĩ học hôm nay, thật sướng biết bao, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày chỉ có những ngày chủ nhật là tôi được thẳng cẳng mà ngủ nhưng hôm nay lại được nghỉ sao tôi không nhân cơ hội hiếm có một chùm chăn ngủ tới mặt trời xuống núi lần nữa? Hihi.
4
Một ngày nữa lại đến, từng ngày từng ngày trôi qua đối với tôi nó rất có ý nghĩa. "Mỗi một ngày sống hít thở không khí là một ngày được yêu thương" thấy hay không? Câu châm ngôn của riêng tôi đấy, không biết từ bao giờ tôi lại có trong đầu một câu châm ngôn hay như vậy nữa, chắc là do tôi yêu cuộc sống quá mà, nhưng nó cũng có ý nghĩa quá đó chứ, không phải một câu đùa giỡn đâu.
5
Hôm nay tôi đến trường khá sớm, sân trưỡng vẫn còn vắng vẻ và trong thấy ghê ghê dù đã 6h20' sáng, tôi vốn có tính sợ ma mà dù tôi chưa bao giờ nhìn thấy mặt con ma nó ra làm sao.
6
Đạp xe tới trường trong tình trạng chẳng thể tốt hơn, hôm qua do thức ôn bài mà gần 12 giờ tôi mới ngủ, sáng thì 5 giờ lại thức, sao khổ thế không biết, mang danh thiên tài số một là phải khổ như vậy đó hả, híc.
7
Một khung cảnh thật tuyệt vời phải nói là đẹp hơn cả trong cổ tích hiện ra trước mắt tôi, khu vườn với muôn ngàn hoa bồ công anh bay lơ lửng trên bầu trời, đồng cỏ xanh rì bay bay trong gió, tuyệt đẹp.
8
- Dạ? Ba mẹ nói sao ạ? - Tôi hét ầm lên với công suất âm thanh cực lớn khi nghe xong tin mà ba mẹ vừa nói với tôi.
- Mẹ nói lại lần cuối đó. Tập đoàn D.
9
Hôm nay tôi thức rất sớm, phải nói là không ngủ được mới đúng. Tôi bị mất ngủ suốt đêm qua, một phần là vì tên Dương Vũ Hoàng Thiên chết tiệc và bữa dạ tiệc này nọ hôm qua, một phần vì hôm nay là một ngày quan trọng, có thể là quan trọng nhất trong một năm 365 ngày của tôi.
10
Oh my God!! Ngài đang ở đâu vậy? Ngài đi du lịch vòng quanh vũ trụ chưa về à? Ngài khiến con phải thê thảm thế này đây, huhu. . . tôi chết mất thôi.
11
Ánh sáng chói chang và có phần hơi lạnh của không khí mùa đông hòa vào nhau tạo thành một bầu không gian hết sức nhẹ nhàng và ấm áp.
Một ngày học lại trôi qua, thời gian vẫn không ngừng chuyển động như thế.
12
Ngồi trên xe mà tôi như ngồi trên đống lửa. Mới sáng sớm Hoàng Thiên đã tới nhà tôi, cũng may mẹ tôi đi làm rồi nếu không thì tôi có nước chui vô tủ lạnh mà ngồi.
13
Một ngày dài chết tiệc đã trôi qua, mặt trời lại chíu những tia nắng đầu tiên của một ngày mới lên vạn vật làm mọi thứ như bừng tỉnh sau một đêm tối tăm.
14
Hôm nay tôi đến lớp trong tình trạng hai mắt thâm quầng như bị ai cho hai cú vào mặt, huhu. . . còn gì hình tưởng nữ sinh thiên tài yêu đời nữa chứ.
15
Tôi quay lại hướng phát ra giọng nói quen thuộc đó. Đôi mắt đen sâu như vực thẩm tăm tối, mái tóc màu cafe sữa đặc trưng, vẻ đẹp cuốn hút từ ác quỷ đội lốt thiên thần, còn ai khác ngoài Dương Vũ Hoàng Thiên.
16
Hơi lạnh của những ngày mùa đông đã bao trùm toàn thành phố, ánh nắng len lỏi sau lớp sương mù dày đặc phủ nhẹ lên vạn vật. Những tán cây cũng đã bắt đầu rụng lá, trơ trọi những cành khẳng khiu.
17
VÙ!!
Một âm thanh mà tôi cực kỳ dị ứng khi đang đi trên đường. Đúng! Đó là tiếng xe chạy, chẳng có gì để chú ý đến nếu như nó không chạy xoẹt qua tôi với một tốc độ chóng mặt và kinh khủng làm tôi ngã chưa kịp hiểu ra sự việc.
18
- Hả? Mày nói sao? Mày sẽ bộc lộ bản năng siêu quậy vốn có để hạ gục con nhỏ Tiên Mỹ hả? - Quỳnh chồm tới sát tôi hỏi như đây là chuyện chấn động thiên địa vậy.
19
Tôi tới trường trong tâm trạng rất vui và phấn khởi, hôm nay nhất định tôi sẽ làm cho cô nàng hot girl đáng ghét kia phải lột bộ mặt thật trước tất cả mọi người, đừng hòng xem thường Thiên Linh tôi.
20
Kính coong. . . kính coong. . . !
Tôi đang xuống lầu sau một giấc ngủ ngon lành thì có tiếng chuông cửa. Ai mà rãnh rỗi quá vậy? Mới sáng sớm đã tới gọi cửa nhà người ta.