1 Nó kiêu ngạo lắm nhưng cũng mong manh lắm…… ** Nghi ngờ là cái cây của tình yêu…. . Cây lớn ra hoa gọi là “chia tay”Cành lá xung quanh gọi là “nước mắt” và “bi thương”Ngày tháng trôi đi cành tan hoa rụng người ta coi đó là “số phận” (phút lãng mạn tuổi ngông) ** **Kết thúc kỳ thi một cách khá nhẹ nhàng…Cả hội chúng nó rủ nhau đi liên hoan…tung hết sách vở gánh nặng thi cử đã qua, tụi nó được thả hơn 1 tuần…….
2 Hai hôm sau, cuối cùng nó cũng đến trường…. Lũ bạn thân không ai còn nhận ra nó của mấy ngày trước nữa…. Vẫn với khuôn mặt lạnh tanh, ngẩng đầu cao ngạo….
3 Sáng hôm sau, khi Ken tỉnh dậy thì thấy Nhím ngủ gục bên giường mình…. Mái tóc xõa che gần hết khuôn mặt nhưng trên khóe mắt cô vẫn còn đọng vài giọt nước….
4 Grand shool…căng tin……Từ ngày yêu nhau, Ken luôn là người đi xếp hàng mua đồ ăn cho nó…rồi ngồi cùng hội chúng nó khiến bao nhiêu người ganh tỵ với Nhím…nó dường như có được tất cả….
5 Hà Nội một đêm mưa… Nó lững thững thả từng bước chân trên phố dài…. . không trú mưa…mưa làm nó thoải mái hơn chăng…nó đến trước cổng nhà Ken…bấm chuông….
6 7 năm sau:Tin tức:Tập đoàn đá quý RUBI sẽ tổ chức họp báo giới thiệu sản phẩm mới…. . thông tin sản phẩm vẫn được giữ bí mật…. nhà thiết kế của sản phẩm lần này là cô Trịnh Như Quỳnh, trưởng phòng thiết kế đồng thời cũng là người thừa kế của RUBI….
7 Sáng hôm sau…. Trên tất cả các tờ báo về trang sức đều đăng bài về sản phẩm mới của RUBI…. sản phẩm thu hút được khá nhiều sự quan tâm và được đánh giá có khả năng sẽ độc chiếm thị trường trong một thời gian dài.
8 Tập đoàn Duy An_Chị cần gì ạ?_Em muốn gặp tổng giám đốc…. Cô thư ký nhìn nó vẻ dò xét…. _Chị có hẹn trước không ạ!_Không…. _Xin lỗi chị, tổng giám đốc đang bận họp…Chị có nhắn gì không ạ?_Vậy thì chị đưa dùm anh ấy cái này….
9 Thứ 7…. . Chiếc xe hơi dừng trước một cửa hàng sang trọng…. ba mẹ và nó xuống xe…. Nó đi tới cuộc hẹn mà không có chút cảm giác gì… nhưng nó vẫn mỉm cười_ nó sợ ba mẹ buồn….
10 Lễ cưới dự định tổ chức sau 1 tháng…. Nhà Nhím…. _Thưa cô, cậu Duy tới ạ!_Chị bảo anh ấy chờ em chút…. Nhím xuống thấy Ken đang nhìn chăm chú vào bức tranh treo tường…_Em xin lỗi bắt anh đợi!_Em đi sinh nhật với anh nhé!Nó lại nhớ tới 7 năm trước….
11 Nhím gọi điện cho lũ bạn thân, thời gian qua bạn bao nhiêu việc cũng chẳng gặp được chúng nó… Gặp nhau đi tao có chuyện cần nói với tụi mày…. . _Ở đâu?_Tràng Tiền Plaza nhé, 1 tiếng nữa….
12 Sau đó, Tổng giám đốc lên phát biểu…. . Anh bước trên đó, Ken vẫn như xưa, phong thái toát lên sự tự tin, lạnh lùng…. Nhưng sao nó thấy cô độc quá…. Anh gần ngay trước mắt mà sao xa nó thế??Nó không thể hồn nhiên kéo tay anh cùng đi tới những nơi nó thích…đi cùng nhau giờ đây chỉ như nghĩa vụ….
13 Một tuần ở Đà Lạt…. chẳng mấy khi 2 đứa nói chuyện với nhau…có chăng chỉ là những câu hỏi ngắn ngủn…. . nó đã cố gắng…cố gắng để thay đổi cuộc sống bây giờ…nhưng Ken quá cố chấp…mệt mỏi…nó có buông xuôi?Nhà Ken….
14 Nhím lại vội vàng đến công ty…công việc quá bận rộn…sản phẩm cũ vẫn nhận được một lượng lớn đơn đặt hàng…. . Lại có công ty đá quý của Ý muốn hợp tác….
15 Hôm sau nó ra viện…. nó xin phép về nhà mẹ đẻ…bà Lan biết con dâu buồn nên cũng đồng ý…Nó muốn được bình tâm lại…Nhìn nó xanh xao ba mẹ nó xót xa lắm nhưng không dám nói ra…chỉ biết chăm sóc nó….