1 *Lời tác giả: Truyện "Đừng lỡ hẹn ước" bản này là chuyển thể từ bên Yulsic sang Nam-nữ nhen! Đọc bản nào cũng được hết, chẳng qua tình tiết có chút khác nhau thôi! Nếu có thể, mọi người cũng ủng hộ cả hai nhé! Cũng như bên Fic kia mình đã nói rõ.
2 "Tại sao?" Giọng nói có phần run rẩy, nhưng đã bị Dương Mạc Nhi nén lại, cô không cho phép mình gục ngã trước ván cờ này. Nụ cười của cô, sao lại mạnh mẽ đến vậy? Đã bao lần rồi Dương Mạc Nhi không được khóc, nhưng đến lúc muốn khóc, tại sao nước mắt lại chỉ đọng trong lòng thôi chứ? Thà là nó chảy đi, như vậy mới đỡ hơn là câm lặng cười! "Mạc Nhi, tôi xin lỗi, để nể tình chúng ta từng là bạn rất thân, thế nên tôi muốn nói lời cuối.
3 Khi Lệ Vy đang trong quá trình say sưa mơ màng của mình thì bị tiếng chuông nhà phá đám. Chỉnh sửa lại nhan sắc một chút, Lệ Vy bước ra cửa nhà một cách chậm rãi và lảo đảo, còn cái chuông chết tiệt kia cũng không im lặng được, nó cứ lên tiếng mãi, xem ra người bấm chuông rất không nhẫn nại.
4 Dương Mạc Nhi nhớ lại những đoạn phim cô đã từng xem, thật sự rất kinh tởm, những tiếng rên rỉ và lời nói dâm tục của họ nghe rất khó chịu. Dương Mạc Nhi xem không ít phim Trương Gia Mẫn gửi qua, lần nào cũng chỉ trọn vẹn 4 phút.
5 Đúng là cuộc đời, xui xẻo là cả ngày xui xẻo, may mắn là cả ngày may mắn! Cũng như ông Hòa, vừa chỉ hết ớn lạnh với Mạc Nhi, giờ lại với giám đốc bên Shine.
6 Sau khi quần áo cả hai người được cô nhân viên khách sạn mang lên, Mạc Nhi đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt và thay đồ gọn gàng. Chải chuốt lại một chút rồi đi ra.
7 Sau khi được Vương Triệu Thần đưa đến tiệm sửa xe, trong lòng vẫn còn bực bội nhưng vẫn cảm ơn anh ta theo một cách lịch sự. Lúc đi vào tiệm, anh thợ đêm qua nhận ra cô liền nhanh chóng đi ra chào hỏi rồi nói vào vấn đề chính.
8 Mạc Nhi loay hoay sắp xếp đồ đạc, kéo vali cất quần áo của mình vào đó, những thứ quan trọng cũng được cô lấy đi. Lúc đi ngang sang bức hình treo trên tường ở phòng khách, Mạc Nhi dừng chân nhìn nó.
9 Sau một ngày nghỉ mệt mỏi, Mạc Nhi đã trở lại với công việc thường ngày, vẫn là bộ công sở thường ngày, cô bước đi trên một tâm trạng không được thoải mái.
10 Trời trở lạnh, Mạc Nhi khoác thêm chiếc áo măng tô lên người. Trong thời gian này, việc nghỉ ngơi và chơi bời của cô nên tạm gác lại sang một bên, sắp tới các sự kiện buổi lễ thời trang dồn dập ào tới khiến cô điên đầu nhức não, ngay phút giây này mà nghỉ ngơi, cô chỉ lo sợ rằng mọi thứ sẽ đi về hướng xấu mất.
11 Mạc Nhi vẫn đang tấp nập với kế hoạch cho ra ba bộ váy vừa thiết kế cách đây không lâu, buổi biểu diễn càng ngày càng đến gần, cô bận đến mức không thể ăn uống đàng hoàng, nghỉ ngơi chỉ qua loa vài phút.
12 "Là em chủ động hay là hắn?" Hòa Tôn giật điện thoại trên tay Nhiếp Thâm. "Là em" Mạc Nhi cũng không giấu diếm. "Tại sao vậy? Chẳng phải em rất yêu hắn sao?" Hòa Tôn bên kia đã lộ rõ vẻ vui mừng nhưng vẫn hạ giọng bổ sung.
13 Mạc Nhi với tay lấy bộ màu trắng khỏi bọc ni-lon, nó được mệnh danh là "Thiên sứ". Đúng như cái tên của nó, bộ váy được thiết kế theo phong cách độc lạ.
14 "Cô nghe lời nhà thiết kế Dương đi, đừng ngoan cố" Một cô người mẫu đi lại gần Michelle nói nhỏ. "Cô ta? Là cái mẹ gì chứ?" Michelle bực mình mắt trợn to nhìn Mạc Nhi chửi tục.
15
Mọi người ai cũng nhìn chằm chằm vào Mạc Nhi. Bộ váy được ánh đèn chiếu sáng lên, một màu trắng tinh phù hợp với cơ thể đầy đặn của Mạc Nhi. Đôi mắt đẹp mở to tỏa sáng cả một gương mặt.
16
"Ấy, tối thế này anh còn sang đây làm gì?" Lệ Vy nhận hoa vào lòng ngạc nhiên hỏi.
"Sang đây thăm em, không được sao?" Đinh Thừa Hạo mỉm cười đi vào nhà "Chân em sao rồi? Sao lại tháo bột ra?" Đinh Thừa Hạo lúc bước vào không nhìn thấy miếng bột nên cũng quên mất, nhưng khi thấy cô đi khập khiễng anh mới chợt nhớ đến.
17 Cô quay lại quan sát màn hình, trong màn ảnh đoạn phim đã có người mở cửa bước vào căn phòng tối. Đó là một người phụ nữ và một người đàn ông. Một cô gái phương Đông, nhìn không đến nỗi phải nói là xấu, nhưng đường nét trên cơ thể quả thật còn đẹp hơn cả gương mặt.
18 Một nữ bác sĩ mặc áo blouse trắng, mang một cặp kính cận chạy theo một bé gái 4,5 tuổi mặc áo bệnh nhân đang thục mạng chạy về hướng cửa ở đại sảnh, đôi mắt ngân ngấn nước, cô bác sĩ miệng không ngừng hét lớn với mọi người "Bắt bé lại đi"
Bác sĩ hay y tá đứng gần đó cũng dang tay ra bắt lấy con bé, nhưng đều bị trượt tay.
19 Khương Thiên Đông trong đoạn phim kia ăn mặc rất lịch sự, áo sơ mi và quần Tây gọn gàng sạch sẽ. Khi hắn bước vào cửa tiệm, người con gái đó vui mừng nở rộng nụ cười, tay tạm dừng việc làm hiện tại đặt điện thoại xuống, chạy ra ôm hắn vào lòng, sau đó còn đặt thêm một nụ hôn vào môi.
20
Nhân vật trong đoạn phim cuối cùng là Trương Gia Mẫn và Thiên Văn vừa hoàn thành cuộc ân ái của mình. Hai bầu ngực căng tròn quyến rũ đang phập phồng trước ống kính camera, được che đậy bởi chiếc chăn rộng,Trương Gia Mẫn nằm trong lòng anh ta, ngón tay quấn lọn tóc dài dịu dàng cất giọng.