1 Một ngày bình thường như bao ngày,đi học cùng cô bạn thân xinh đẹp – Thảo Nguyên,về nhà thì làm mấy việc vặt,kết thúc một ngày là ngủ một giấc qua đêm.
2 Hắn bất tỉnh suốt hai tiếng,mất hai tiết học của tôi. Mà không được. . mạng người quan trọng hơn. Cô y tế nói hắn chỉ bị thương nhẹ thôi,cơ mà sao bất tỉnh kinh vậy?Tôi ngồi nhìn hắn,làn da trắng,lông mày dày,lông mi dài.
3 Phải,ngày hôm nay và về sau. . sẽ không giống như ngày hôm trước và về trước. Hôm nay tôi còn phải đi kiếm việc để mà trả cho cục vàng của ba mẹ hắn đây _^_.
4 Ra về,tôi đứng trước cổng trường đợi hắn. Hắn nhìn thấy tôi là bắt chuyện. Này. . này!Chúng ta là kẻ thù. Đừng có bắt chuyện dễ dàng với nhau như thế!Cảm thấy khó chịu!Hiu hiu…“Đợi chút,xe nhà tôi đến liền.
5 Bị kéo vào một căn phòng,bà ta đưa tôi đống sách bắt học thuộc,rồi tập cúi cúi và rót nước. Trong suốt hai tiếng ấy,tai tôi bị ù đi vì bà ta nói quá nhiều.
6 Hôm nay,ngày thứ hai không bình thường của tôi bắt đầu. Lưng tôi từ hôm qua đến giờ đau ê ẩm,chân đánh võng xiên xẹo như hôm qua hắn lượn lách,tai tôi nó còn ù ù nữa chứ.
7 Tiếng trống vào tiết thứ 5 bắt đầu,tôi ngồi vào bàn,mở quyển sách ra xem lại bài. Hửm?Giấy gì đây?Tôi mở ra,mấy cái chữ to đùng,không dấu trên tờ giấy “khONGbiET NOI Ha”.
8 Tôi cũng lại gần hắn rồi ngó qua. Ông ta không có ở đó,nhưng bà kia thì có. Tôi kéo Thiện Ân vào chỗ khuất không nhìn thấy được. “Sao thế?Bà quản lý có gì à?”“Bà ta đang tìm tôi hay sao ấy?Đi linh tinh nhiều vậy?”“A!!Cô trốn buổi học lễ nghi nhá.
9 - Chợt nhận ra mình không phải là khán giả-Vừa ốm dậy mà chân lại còn liệt hoàn toàn…Huhu. . 5 vòng quanh cái sân Nội Bài. Mau đi đến lớp nhanh tôi còn ngồi nào.
10 Kể từ đó,tôi với Nguyên không thân nhau như trước nữa. Tôi vẫn đi học cùng Nguyên nhưng nói chuyện ít hơn,đến lớp tôi chỉ có cắm mặt xuống mà học và học.
11 Hai người bình tĩnh lại. Chị ấy thì ngồi nhảy nhảy trên giường của Thiện Ân,hắn thì đứng khoanh tay lại,trông giống như một người anh đang dạy bảo em gái mình.
12 Tôi dẫn chị ấy tới quán mà tôi nghĩ là ngon nhất cái Hà Nội này. Vừa mới xuống xe,bao nhiêu ánh mắt ngồi nhìn chị ấy…hay là nhìn tôi…tôi đang ăn mặc rất kỳ cục mà ;;^;;…Nhưng tôi nghĩ tỉ lệ phần trăm nhìn sang chị ấy là nhiều hơn.
13 Bắt đầu từ hôm nay,tôi sẽ tự nguyện phá đi cuộc sống yên ả của mình. Vì ai đó,vì người đó. Hôm nay,bắt đầu với ngày của hắn thì sẽ là một tiếng gọi vang vọng của tôi dành cho hắn.
14 Ngày hôm đó giống như một sợi dây kéo tôi và Nguyên gần lại với nhau. Có lẽ tôi nên tìm bọn chúng để cảm ơn…ahaha. Nhưng dạo gần đây tôi hay bị hắn chú ý.
15 Tôi muốn nói nhưng miệng cứ lắp bắp quá,không nói lên được cái gì. Ngại gì chứ con nhỏ ngốc,người ta không để ý gì đến mày đâu,không phải lo. Tôi tự trấn an mình rồi cố ép bản thân nói ra.
16 Hai ngày sau sinh nhật tôi và hắn thì thi học kỳ II bắt đầu. Thi xong,chúng tôi bước vào một kỳ nghỉ hè dài hai tháng. Điểm tôi thì không được cao và chỉ được học sinh tiên tiến.
17 Vẫn là những ngày hè oi bức thật sự là chỉ muốn nằm lăn ra rồi được gió quạt thổi vào. Thật sự là chẳng muốn làm gì cả,toàn thân như muốn tan chảy vậy.
18 Dĩ nhiên,điểm đến đầu tiên của lũ teen chúng tôi là công viên nước. Những cái ống trượt phải dài tới chục mét và còn uốn lượn nhiều vòng,nhìn là thích mê.
19 Tôi cứ nằm đó nhìn những ngôi sao kia. Tôi muốn hòa quyện vào chúng…tên tôi là Tinh Tú. Tôi tháo cái vòng cổ mà hắn đã tặng tôi và giơ lên trước mặt. Hỡi những ngôi sao kia,ta cũng đang là một ngôi sao đó.
20 Kì nghỉ ở Nha Trang kết thúc,công việc của tôi lại đâu vào đó. Vẫn phải chịu đựng cái nắng hè oi bức ở Việt Nam,vẫn phải nghe hắn lảm nha lảm nhảm…Đến chán.