41 Hắn thật sự đã quyết tâm sống tốt để có một kiếp sau toàn diện như kiếp này. Thật bất ngờ rằng đúng là hắn chia tay với Nguyên một cái là đầy gái bám theo.
42 Thi xong rồi,thư giãn để đón Giáng sinh thôi. Giáng Sinh thì ngoài đường sẽ đông vui,náo nhiệt lắm nhưng tôi chỉ thích ở nhà thôi. Năm ngoái đi chơi với Nguyên nhưng mà năm nay Nguyên đi mất rồi.
43 Khi máy bay đã cất cánh,nó bay êm ru rồi thì mọi người đều ngồi vững lại. Tôi thả lỏng cơ thể ra,thở dài một cái. Sợ nhất là cái lúc nó cất cánh >__“Nghe thử cho đỡ buồn!!” Thì ra là cái mp3.
44 Chiếc xe đang đi êm ả thì bỗng dừng lại. Ông tài quay lại chỗ chúng tôi với vẻ mặt tiếc nuối. Ông ấy nói một điều gì đó khiến hắn phải đưa tiền rồi rời khỏi xe.
45 Nửa tiếng sau,hắn ngủ ngon lành. Còn tôi thì đau lưng,cổ và đầu. Hức hức…Nãy giờ chẳng hiểu sao không có nổi một cuộc gọi nào từ bất cứ ai vậy. Tôi lấy điện thoại ra,đúng là không có cuộc nào thật.
46 Chị ấy dẫn tôi vào một căn phòng khác,nó tràn ngập mùi hương của chị ấy. Có lẽ đây là phòng của cô chủ rồi,sao chị ấy lại dẫn mình tới đây. Chị ấy thở dài rồi nằm phụp xuống giường.
47 Sau đám cưới,tôi thấy quà cưới chất đầy nhà hắn. Mà trong đó,lại chẳng có lấy một gói quà của tôi. Vậy nên từ sáng giờ tôi đứng ngồi không yên. Phải làm sao bây giờ,mình phải đi mua.
48 Tối đó tôi bay về nước,đến tận đêm khuya mới đến nơi. Ba mẹ tôi lao ra như kiểu tôi đã đi xa mấy năm trời. Cũng phải thôi,máy điện thoại tôi bị sụp nguồn mà,cái tội chơi game nhiều rồi quên đem sạc.
49 Đến gần Tết là ai cũng muốn thời gian trôi qua thật nhanh. Nghỉ tết rồi quây quần bên gia đình thích bỏ xừ. Nhưng trước tiên,mọi người phải qua thử thách dọn dẹp đã.
50 Tiếng chuông vang lên,tất cả bọn người hầu chúng tôi chạy tán loạn đứng trước cửa. Mặt ai cũng tái mét,chân tay run cầm cập. Đặc biệt là tôi,đến nước bọt tôi cũng chẳng nuốt nổi : hôm nay mẹ hắn về.
51 Sau cái ngày khó hiểu đó,tôi đã được thư giãn trong ngày đầu của kỳ nghỉ Tết này. Đáng lẽ gia đình tôi sẽ về quê vào mùng 2 nhưng do anh họ tôi về sớm nên bố mẹ tôi về luôn một thể.
52 Đến tối,sau khi nói chuyện với gia đình chán chê,cả nhà tôi đi ngủ. Nhà bà chỉ có mỗi phòng khách là to nhất nên đến giường cũng được đặt ở đây,Bà,mẹ và tôi ngủ trên giường.
53 Sáng hôm sau,hai đứa chúng tôi lăn lóc ra ngủ. Tận 3h sáng mới được ngủ thì đến bao giờ mới dậy?Thế nhưng,bà tôi lien tục vỗ mông kêu tôi dậy. Lăn lội mãi mới mở được mắt ra,nhìn xung quanh,hắn đã dậy và đi đâu mất rồi.
54 Ăn Tết vui vẻ với gia đình xong,chúng tôi lại cất bước trở về thủ đô Hà Nội. Trời càng ngày càng lạnh,cứ như sắp có tuyết vậy. Nhất là không khí xung quanh anh họ tôi,lúc nào cũng thấy nó lạnh và buồn hết.
55 Hai bọn họ đi nửa tiếng mới về đến nhà. Lại nằm kềnh ra vì no nê ăn vặt ở quán đại lý, ôi chết mất. Tôi dạy cho cô bé từng chút,từng chút một về cách làm bánh quy.
56 Tối đó tôi vừa mở cửa bước vào nhà thì anh họ tôi đã chạy sầm sầm lao đến ôm tôi. Anh ta liên tục nói mình rất vui và cảm ơn tôi rối rít. Nói chung là mọi chuyện rất có hậu.
57 Một cái chăn ấp áp đang được đặt nhẹ nhàng lên người tôi,dù có nhắm mắt như đang ngủ,tôi vẫn có thể nhận thức được xung quanh. Chỉ là giả vờ nhưng được nằm xuống cũng thấy khá hơn rồi.
58 Sáng nay tỉnh dậy,chân tôi cũng khá hơn chút nhưng chẳng thể đi lại được. Con nhỏ kia chơi lầy thật đấy,muốn ném thẳng cái dao vào mặt nhỏ đó ghê…Bố tôi gọi tôi dậy sớm để chở tôi đi học,bởi bố còn phải đi làm nữa.
59 Anh Minh cứ quanh quẩn ở một chỗ giá sách để làm gì đấy. Ngồi một chỗ không yên,cuối cùng tôi đứng dậy và cũng vào chỗ những giá sách tìm xem có quyển gì hay không.
60 Tối đó,tôi tắm rửa rồi lăn quay ra giường đắp chăn ngủ. Tôi nhìn lên trần nhà một lúc rồi nghĩ ngợi linh tinh về mọi chuyện ngày hôm nay. Đúng là một ngày dài dằng dặc,không lúc nào không phải nghĩ ngợi một cái gì cả.