1 Lời nói đầu: Truyện chỉ mang tính chất chém gió. Viết ở ngôi thứ nhất, có chút thiên hướng mang cảm xúc cá nhân và cái nhìn chủ quan của nhân vật chính.
2 Giờ học kết thúc. Tôi chậm rãi đứng dậy chuẩn bị ra về. Mấy con nhỏ kia có lẽ sợ bị tôi mắng như lúc nãy nên không dám quấy rầy tôi nữa. Chợt một bàn tay đặt lên vai tôi.
3 Những ngày sau tôi vẫn đi học bình thường. Sự quan tâm của mọi người với tôi giờ đã thành thói quen. Vẻ đẹp của tôi không những khiến các bạn gái ngây ngất mà ngay cả các giáo viên nữ cũng phải xao xuyến.
4 Mọi ánh mắt trầm trồ dành cho cô gái này. Cũngphải, nhìn cô ta rất xinh, mái tóc đen dài lượnsóng, môi đỏ chót màu quả nhót kiểu các hot girlbây giờ ấy các bạn.
5 Những ngày rỗi tôi thỉnh thoảng đến nhà Hạo học cùng, giúp cậu ấy hiểu bài hơn. Vốn là nữ nhưng tôi lại cảm thấy mình mạnh mẽ hơn cậu bạn này. Thỉnh thoảng tôi có gặng hỏi Hạo có thích em nào không, cậu ấy lại đỏ mặt như thiếu nữ.
6 Hắn đẩy người tôi ra, trừng mắt lên nhìn tôi vànói. . . -Cậu dám!!!-Vâng. Chẳng có chuyện gì mà tôi không dám cả!Tôi cũng dành cho hắn cái nhìn sắc lạnh rồi quayngười bước đi mặc kệ người ở sau nghĩ gì.
7 Sau khi làm xong. Ban giám khảo từ từ nếm thử. Tôi cũng như mọi người rất tò mò về kết quả. . . -Tuyệt! Tôi không ngờ nó lại ngon đến vậy. . Hóa ra món ăn của Hạo vượt xa ngoài tầm mong đợi.
8 "Bạn học được điều gì khi đến trường?"Đó là câu hỏi dành cho Hạo trong phần thi vấn đáp. "Học được điều gì?"Tiếng cười rõ to ở phía khán giả như để chế nhạo cậu ấy.
9 Chết tiệt. Cái tên này. . . =. ='-Bảo ơi. Cậu ở đâu? Cậu ổn chứ?" Thằng nhỏ này ở đâu rồi? Chẳng biết có làm sao không chứ!"-Tớ. . Tớ ở đây. Cậu về đi.
10 ***"Lần đầu tiên tôi cảm thấy tim mình đập loạn nhịp. . . trước một người. . . Nhưng. . Người đó lại không phải là con gái. . "*****-Duy à. Cậu làm gì lâu vậy? Thầy gọi ra học kìa.
11 -Sao. . lại gọi cậu ấy là chồng?Duy hỏi Lê. Cậu ấy nghe vậy nháy mắt nhìn tôi. Lại còn sà vào lòng tôi, ôm tôi như ôm một con thú cưng. -Cái này phải hỏi Bảo ý.
12 Lúc cậu ấy hát. . . Cậu ấy cứ nhìn tôi. Trời ạ. Đừng như thế chứ. Cậu đang làm trái tim ngây thơ trong sáng của tôi tan chảy đấy biết không?Tất nhiên tôi tự biết rằng cậu ấy sẽ chẳng bao giờ thích mình.
13 -Các anh nói gì em thế?-@@! Em Linh em đến lúc nào vậy?-Em đến được một lúc rồi. Từ lúc anh Hạo nhắc về em ý ạ. Hì hì!-Con bé này. Đi chỗ khác!-Đây là địa bàn của anh chắc.
14 Từ lúc người bạn mới đến, lớp tôi lại thêm náo nhiệt và ồn ào. Thế nhưng trái lại với sự hồ hởi chào đón của mọi người, hắn ta có vẻ rất im lặng và bí ẩn.
15 -Ờ. . . Thế cậu biết ai rồi à?-Tớ thấy Duy. Còn người kia nữa là ai?. . . *****-Chào bạn!Duy chào tôi một cách lịch sự, chẳng giống với cậu ấy thường ngày chút nào.
16 -Hai cậu đang làm cái gì vậy?Hạo đứng sau bọn tôi từ lúc nào. Chẳng biết cậu ấy có nghe cuộc trò chuyện giữa chúng tôi không. Tôi mỉm cười trả lời cậu ấy.
17 Chiều ngày hôm sau. . . Tôi đã vận xong bộ quần áo thể thao. Hôm nay tôi được Duy qua nhà chở đi bằng xe đạp ( lãng mạn ghê gớm). . . -Chơi sao thì chơi chứ đừng chơi ăn gian giống hôm qua nữa nhé!-Ừa.
18 Cái tên Ca Ca chết bầm này. Quản tôi như bố mẹ tôi vậy. Tôi thích Duy đấy. Hừ. Ảnh hưởng gì đến hòa bình thế giới à?***Chiều hôm đó. . . . Ngồi ở nhà tôi cứ bồn chồn kiểu gì ấy.
19 Đi biển, bọn con trai với bọn con gái trong lớp đều ăn mặc bikini sẹc xi lây đi. Mỗi tôi thanh niên nghiêm túc. Phương Lê có nói với tôi , bọn con gái bảo là thật đáng tiếc khi trong dịp thế này mà không được nhìn body của tôi.
20 Lớp tôi đi theo tuyến xe buýt về nhà. Lúc về đến nhà trời cũng đã sẩm tối. Duy không nói với tôi câu nào cả. Mặc cho cả lớp cười đùa cậu ấy vẫn chỉ lặng im.