1 Mùa hè, ở trên đường của một khu phố Saw có 1 cô gái với làn tóc hơi nâu xoăn nhẹ ở đuôi, mặc chiếc đầm trắng giản đơn mang đôi hài búp bê đang bước đi chậm rãi, cô ấy đeo tai phone, bật nhạc hơi to, vừa đi vừa suy ngẫm điều gì đó, có vẻ như cô nàng còn rất ngây thơ chưa biết tình yêu là gì, nhưng rồi cái ngây thơ đó bị dập tắc ngay sau đó khi cô vào mua vài cuốn sách.
2 À thì ra đây là người mà đưa quyển sách cho Kỳ đây mà, Trái Đất tròn thật. Kỳ ngỡ người. Hoàng Nam ngồi trong lớp cùng với Tường Quân - cũng là 1 thiếu gia của tập đoàn ASB lớn thứ nhì của nước, 2 chàng trai ngồi chéo chân, phong thái khoan thai lướt lướt chiếc Ip7, bên ngoài thì nhốn nháo, nữ sinh đang ùa về phòng 12A1 và ngắm nghía 2 chàng thiếu gia khét tiếng.
3 "Cái gì???" - Câu nói của Nhi khiến Kỳ phải há hốc
Nam im lặng không trả lời
"Vậy nhá Kỳ, tôi với Quân về trước đây" - Nhi lướt ngang qua Kỳ nhẹ nói
"Ơ này, này.
4 . . Sách vở Kỳ cũng soạn theo cảm tính không nhìn thời khóa biểu, lật đật chạy xách cặp với áo khoác tuôn chạy xuống nhà, mang bừa đôi giày búp bê, vừa mang giày vừa ngó ra cổng chờ đợi thứ gì đó, âyyy tóc tai rũ rượi không gỡ nữa chứ.
5 Bốn người họ lên xe và đi đến quán Mì Bò - món ăn yêu thích của Nhi và Kỳ
Vừa ngồi xuống Nhi liền hỏi
"Mì bò hết nha"
Cả ba người đồng thanh
"Ừm"
*5phut sau*
Nhi hớn hở
"Mì ra rồii, ăn đi ăn đi"
Kỳ nói với Nhi
"Nhi lấy đũa giúp tôi"
Nam đáp thay Nhi
"Tôi ngồi gần sao không kêu"
"Không muốn mắc nợ" - Nhi liếc ngang
Nam chìa tay đưa đũa cho Kỳ và dường như không quan tâm câu nói của cô.
6 Nam có vẻ không vui lắm, chỉ "ừ" ngắn gọn sau mỗi câu hỏi của Phiến Nhã. Bên trong tấm vải, Kỳ chép bài đã xong, cô ngồi đó yên lặng nhìn ra phía ngoài trời, cô có vẻ thoáng buồn, chẳng hiểu lý do vì sao.
7 Kỳ nhìn chằm vào màn hình rồi trả lời bằng câu hỏi
*Ai vậy*
Chưa đầy 30 giây đã có tin nhắn đến
*Không cần quan tâm*
*Nhưng tôi muốn biết*
Kỳ đợi hơn 15 phút nhưng vẫn không hồi âm.
8 "Bài nhiều không? Khi nào chép giúp tôi" - Nam đã phá tan không gian yên ắng
Kỳ đưa mắt nhìn Nam
"Nhiều. Ngày mai"
"Sao không phải hôm nay"
"Tôi bận"
".
9 "Cậu sẽ biết nhưng không phải lúc này"
"Nhưng. . . "
Nam chen ngang
"Việc của cậu là mỗi chiều qua đây chăm sóc cho tôi, nếu cần thiết cậu sẽ ở qua đêm"
"Tôi ở qua đêm không được"
"Có nói là sẽ ở qua đêm? Khi cần thiết thôi" ngưng lời nói vài giây Nam nói tiếp "thời hạn là đến khi nào tôi hồi phục hẳn"
"Chăm sóc cậu tôi được gì?"
".
10 Nam im lặng cúi đầu ăn nhanh rồi đáp
"Cậu nợ tôi"
Kỳ tròn mắt
"Tôi đã bảo cậu làm gì mà nợ?"
Nam điều khiển cho bánh xe lăn chạy về phía chiếc tủ lạnh, uống vài ngụm nước rồi quay xe lăn đi, gương mặt Nam không một chút gì gọi là cảm xúc, khóe môi cậu cong nhẹ và cất tiếng
"Chiếc đầm ren"
Lần này đôi mắt Kỳ không thể khép lại được, mí mắt cô căng ra, miệng cô há hốc lắp bắp nói
"Là.
11 Kỳ thật là cô không muốn nhìn cảnh tượng đó tí nào. Cũng phải thôi, ai lại muốn nhìn người mình yêu ngồi cạnh người con gái khác chứ? Kỳ đi vội ra ngoài, không quan tâm ánh mắt của Nhã nhìn cô đầy sát khí.
12 Kỳ tròn xoe mắt nhìn Nam.
*Nam nói thương mình, thật không? Cậu không đùa chứ?*
Hai người im lặng, hồi lâu sau, Kỳ nói:
"Thôi về đi, ngày mai có tiết kiểm tra đó"
"Không cần học,tôi đọc cho cậu chép"
"Được không?"
Nam xoay người vịn vai Kỳ, cậu cười tươi, nhìn Kỳ nói:
"Thiếu gia như tôi mà mỗi việc đọc bài cho cậu chép mà còn không làm được thì sau này tương lai cậu làm sao tôi nuôi được?"
"Ơ ai.
Thể loại: Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 50