1 Tháng 5, cái nắng hè gay gắt chiếu xuống khuôn viên học viện điện ảnh Bắc Kinh. Bầu không khí nóng nực này làm hàng trăm học sinh nữ của trương tức đến ói máu, hận đến chết không thể trốn vào một góc mà cởi áo 'bán nude' như bọn con trai.
2 Nữ chính trong truyện vốn là cung nữ thân cận hầu hạ bên Hạ Vũ kia. Hai người bên nhau từ nhỏ, thân thiết tỷ tỷ muội muội. Sau này, khi tỏ tình với nam chính thất bại, nữ phụ của chúng ta đã nói với nam chính, rằng: " Đại tướng quân quả nhiên là người lãnh đạm vô tình, từ chối thẳng thừng không mờ ám.
3 - Tiểu thư, người vẫn còn mệt mỏi? Hay là để em bảo lão gia gọi thái y đến xem xem sao?-Cô cung nữ kia mặt mày xám ngoét, động tác cũng vì thế mà trở nên luống cuống.
4 Mới sáu giờ sáng mà phủ Bạch gia đã tấp nập như mở hội. Người người qua lại với đủ thứ việc: bác đầu bếp đang bận rộn chế biến trăm món ăn sơn hào hải vị; vài nữ hầu đang quét dọn ngoài sân; bên kia, mấy gia nhân bận rộn sắp xếp rất nhiều bàn ghế ra hoa viên.
5 Đất nước mà Bạch Hã Vũ hoa khôi của chúng ta xuyên đến, như đã biết, là một thế giới cổ đại trong sách do bà tác giả tưởng tượng ra.
Cho nên, lịch sử của nó rất không rõ ràng không rõ ràng a! Làm Vũ Nhi của chúng ta mờ mịt như đi trong biển sương mù.
6 -Bạch tiểu thư, vậy son môi này màu sẽ lâu phai hơn chứ ?
-Bạch tiểu thư, mỗi ngày nên đắp cà chua và dưa leo bao nhiêu lần?
-Bạch tiểu thư, trang sức này sử dụng như nào thì đẹp ???
-Bạch tiểu thư.
7 Hoa viên của Bạch gia là một trong những hoa viên lớn nhất của hoàng cung, chỉ kém sau Ngự hoa viên của Hoàng thượng và hoa viên trong tẩm cung của Hoàng thái hậu.
8 Chiếp. . chiếp. !!
Vào hè, cây cối xanh tốt, chim hót líu lo, ánh nắng ban mai chiếu rọi khắp phủ Bạch gia, như muốn đánh thức mọi người. . .
Duy chỉ có một nơi là ánh nắng ban mai không chiếu đến.
9 Bình minh.
-Dậy mau dậy mau!!! Nha đầu nhà người còn không mau dậy!?! Có biết bây giờ là mấy giờ rồi không????
Khung cảnh có chút quen thuộc, vẫn là một kẻ sống chết không lết dậy được, một kẻ sống chết phải gọi dậy.
10 Tối hôm đó, Hạ Vũ không về nhà. Cô cùng Thiên Ái ở lại chỗ Quản nhũ mẫu. Nói gì thì nói, người này cũng là huấn luyện viên trá hình của mình, Hạ Vũ sau cùng chính là vẫn lo lắng đi.
11 Sau khi từ biệt thái hậu đáng kính, Hạ Vũ chân bước xiêu vẹo đi về Bạch phủ. Vừa đến cửa, Thiên Ái cùng mấy cô tì nữ chạy ra:
-Tiểu thư, người đi đâu mà gần đến giờ cơm mới về? Phu nhân đang lo lắng, định bảo bọn em đi tìm.
12 Trên đường lớn, một đoàn kiệu cờ hoa xa xỉ đang theo hàng tiến về phía trước. Không phải nói, đây chính là đoàn xe của hoàng cung đưa mọi người đi chùa chứ còn gì.
13 Róc rách. . .
Không khí ẩm thấp của nhà tù hiện ra trước mắt. Hạ Vũ vẫn chưa hoàn hồn, được rồi, dụi mắt dụi mắt, cô chính là đang bị nhốt. . .
Quay sang bên cạnh, nam chủ vẫn còn ngủ.
14 -Mau cút ra! Không phải cô ta trốn vào đây sao?
Giữa chợ, có một đám đông túm lại bàn tán. Ở giữa là một tên bụng phệ cầm đao, quần áo xộc xệch đang hăm dọa viên chủ quán:
-Chủ quán! Rõ ràng tôi đã thấy con nhỏ đó chạy vào trong quán ông, còn không mau cho ta lục soát ta cho các người sập tiệm!
-Xin đ.
15 -Khụ khụ!
Âm thanh khàn khàn vang lên. Ngạn Nhất Long đứng một bên, ánh mắt thâm thúy nhìn hai người đang dính lấy nhau ở đằng kia. Lúc này mới có ai đó giật mình, đẩy người trong lòng ra.
16 Người ta thường nói, ở hiền thì gặp lành.
Tiếc thay, điều này không phải lúc nào cũng đúng. Thực chất, người càng tốt thì càng dễ gặp vận xui. Tỷ như Hạ Vũ bây giờ, sáng nay cô rõ ràng đã cùng mẫu thân hờ vào chùa ngồi cầu nguyện một lúc, vậy mà vẫn vướng vào rắc rối như thường.