1 ************************** Reng … reng …. Reng. Tiếng đồng hồ báo thức kêu inh ỏi mà nó không chịu dậy. Thò tay ra khỏi chăn phải vất vả lắm nó mới với được cái đồng hồ lăn lốc trên đầu giường và tắt nó đi.
2 Giọng thầy hiệu trưởng nghiêm nghị. “Trong buổi chào cờ ngày hôm nay , thầy muốn giới thiệu với các em 3 học sinh mới của trường chúng ta, họ đã rời trường 1 năm để tham gia một khoá học bóng rổ tại Nhật Và đó chính là 3 em.
3 - Lớp trật tự _ giọng cô chủ nhiệm đầy nghiêm khắc. _ theo như thầy hiệu trưởng nói thì hôm nay lớp chúng ta sẽ đón 3 học sinh mới của trường. Thật là một vinh hạnh cho lớp ta đúng không.
4 Hắn khoắc vài Hoàng : - Tôi cần ông giúp đây. - Chuyện gì vậy. _ Long hớn hở. - Tôi chỉ cần ông đạt điểm cao nhất trong kì thi tới là được rồi. - Để làm gì.
5 Vừa về đến nhà , nó cất tiếng gọi : - huy ơi. Chị về rồi nè. Không ai trả lời , nó thấy lo lo , chạy thẳng lên gác. Huy nằm trên đất , không phải là cậu bé ngủ mà là cậu bé ngất đi.
6 Hắn vào xe. Long hỏi : - chạm chán đúng người nhỉ. - Đúng là oan gia mà. làm gì mà vừa con nhỏ phải to tiếng với tôi cơ chứ _ hắn nhăn - Chắc nó cũng vội thật _ Hoàng nói mà mắt thì nhắm chặt.
7 Cúp máy , nó thở phào nhẹ nhõm , còn Vân thì khuôn mặt đăm chiêu đang suy nghĩ chuyện gì đó. - Nài. 2 ông con nhỏ kia hôm nay sao nó không đi học nhỉ _ hắn thắc mắc - Sao tôi biết _ Long lắc lắc.
8 Vân hí hửng kéo tay nó : - Bà chơi hay quá. - Hì. Có gì đâu mà. - Mình về thôi. - Ừ. Mà Bà bắt đầu chơi từ bao giờ thế. - Cũng mới từ năm ngoái. - Lí do.
9 Chúng đến gần 2 đứa nó. Nó kéo Vân sau lưng mình. Việc quan trọng nhất bây giờ là nó phải bảo vệ Vân. - Đứng yên sau lưng tôi nhá. - Híc. Bà cẩn thận đó.
10 Quay lại với nó bây giờ , tay bị chói ra , và bị giữ chặt. Nó vẫn rất bình tĩnh. Tên cầm đầu đến trước mặt nó. Nhếch mép một nụ cười đểu rả : - Thế nào.
11 Sáng mai khi đi học , ngồi sau xe Vân cứ xuýt xoa : - Hân à. Tay bà thực sự không sao chứ. đỏ lừ nên rồi. Hay tôi với bà đi mua thuốc rồi hãy đễn trường nha.
12 Vân và nó đi ôtô tới Fashion lớn nhất của thành phố. - Chọn đồ cho ai vậy - Thì người mà tôi tặng bánh đó. - Tôi biết rồi. Nhưng ý tôi nói là trai hay gái.
13 - Thì cô cũng chỉ xứng đáng nhận những thứ ném đi đó còn gì. Cô không dùg nó mà đem nó đi bán cũng được một khoản mà mua đồ ăn cho thằng em cô đó , tôi nhìn nó cũng khan khổ lắm _ sau câu nói đó là những nụ cười vang nên.
14 Trước đây chỉ có Vân mượn bờ vai nó , đây là lầu đầu tiên nó mượn bờ vai nhỏ bé của Vân đễ dựa dẫm. - Vân à. Có phải tôi đã sai không - Không đâu. Có lẽ hắn cũng đã quá đáng , nên bà mới làm thế.
15 Hôm nay nó đi học , hắn nghỉ , chỉ có Long và Hoàng đi học, nhưng họ cũng lướt qua nhìn nhau rồi thôi. Cả ngày hôm nay nó bồn chồn không yên , không biết đã có chuyện gì xảy ra nữa , nó lo cho Huy quá.
16 Tại nhà hắn. Hắn chán nản khi bước về cái ngôi nhà này. Cái không khí ngột ngạt. Bố hắn đang ngồi ở nghế với bà mẹ kế. Nó cười một nụ cười chua chát. đi thẳng nên tầng mà không nói câu gì , bố nó tức giận : - Phong.
17 Nó miên man nửa tỉnh nửa mơ : - Bố mẹ ơi… đừng bỏ con… chị em con cần bố mẹ lắm mà… con biết làm gì … làm gì đây … làm gì để sống trong khi không còn có vòng tay ấm áp của bố mẹ nữa.
18 Nó nhìn hắn , nhưng không nói sao. Nó muốn xuất viện ngay , vì nó còn phải về nấu cơm cho Huy , Huy không thể bỏ bữa được : - Cô điên à. Người cô khoẻ lắm đấy mà còn múôn đi đâu.
19 Gần một tuần sau nó về nhà với một tâm trạng không được vui vẻ cho lắm. Giờ thi xong học kì , thời gian làm thêm của nó khá nhiều. Nó quyết định ngày hôm nay sẽ đi xin thêm việc làm , nó có thể làm gia sư , cũng có thể là nhân viên ột quán ăn nào đó, nhưng nó hết lựa chọn để cuối cùng là phải đi làm trong bar.
20 Đúng như hắn nói , làm việc ở bar thực sự không dễ dàng chút nào. Có lần nó bê đồ uống ột bàn nước có 3 người đàn ông và một người con gái trẻ. Vừa đặt đồ uống xuống thì có một người đàn ông kéo tay nó lại : - Cô em ở lại uống với anh một li đi - Dạ.