1 Đứng giữa sân bay Haneda, Bảo Hà cảm thấy bối rối trước không khí nhộn nhịp, tấp nập của nó. Cô loay hoay kéo hành lý ra khỏi sân bay, rồi đi thẳng bằng tàu điện đến thành phố Yokohama.
2 Trời vừa tờ mờ sáng, hai cô đã thức dậy, chuẩn bị sách vở, cùng nhau lên giảng đường. Khoảnh khắc tiếng chuông báo giờ vào học ngân lên, cũng là lúc Hà cảm thấy hồi hộp nhất, trống ngực đập mạnh từng hồi dữ dội.
3 Ngày qua ngày, ngoài việc sáng lên giảng đường, chiều cắm đầu vào học, Hà còn dành thời gian tìm tư liệu cho chủ đề “mùa thu Nhật Bản” mà cô Akako giao cho nhóm.
4 Chủ nhật, cả nhóm cùng hợp lại làm chuyên đề. Ngoài mong đợi, Tiểu Ngôn và Ryan làm xong phần việc của mình một cách tròn trịa. Bảo Hà khâm phục tài năng của hai bạn ấy, nhưng Bảo Hà quyết không tự ti, ai cũng có tài năng, chỉ là tài năng chưa có thời cơ để bộc lộ.
5 Đang an giấc nồng, điện thoại reo lên từng hồi, Hà với tay bắt máy. - Alo. Đầu dây bên kia, giọng Akira vang vang:- Xuống lầu đi, chúng ta chạy bộ nào.
6 Mấy tuần nay sau giờ học, Bảo Hà không về ký túc xá mà đến chăm sóc những đứa trẻ trong trại trẻ mồ côi, khuyết tật. Có khoảng hơn một trăm em nhỏ sống ở đây.
7 Học viện Yokohama mỗi năm đều tổ chức lễ hội dành cho sinh viên, học viên với ý nghĩa thắt chặt tình đoàn kết, tạo ra một sân chơi bổ ích sau những giờ học tập căng thẳng trên lớp.
8 Sau cuộc thi “Trang phục truyền thống” Khoa thiết kế thời trang bỗng nhiên nổi lên như một hiện tượng. Bảo Hà và Tiểu Ngôn trở thành tâm điểm chú ý của các chàng trai.
9 Bảo Hà được một công ty thời trang mời làm người mẫu. Bảo Hà rất thích công việc này, nhưng Akira lại ngăn cản dữ dội. Anh bảo rằng, năm cuối nên tập trung vào việc học, không được xao nhãng.
10 Thời gian không còn nhiều, Bảo Hà đang ráo riết tìm kiếm chủ đề cho luận văn tốt nghiệp của mình. Nhưng trong đầu cô trống rỗng, không có nỗi một ý tưởng.
11 Một tháng sau, kết quả tốt nghiệp đã có, Ryan và Tiểu Ngôn được loại khá, nhiêu đó cũng đủ để hai người ôm nhau nhảy tung tăng. Akira và Bảo Hà được loại xuất sắc.