1 nó vừa bước xuống máy bay thì ngay lập tức bị lôi len một chiếc limo màu đen sang trọng. trong xe không ai khác đó chính là mẹ của nó. trên đường về hai mẹ con nó nói chuyện nhiều lắm.
2 nó về nhà thì ngay lập tức chạy một mạch lên phòng mình. nhìn khắp căn phòng~ thì ra người lúc nảy mình gặp chính là Karry, cậu ấy ở ngay đối diện nhà mình -nó nghỉ rồi nhảy cẩng lên vì sung sướngnó chạy lại bàn học thân yêu của mình để lấy điện thoại thì phát hiện ra nó điện thoại của nó không cánh mà bay mất.
3 nó cố nhón chân lên lấy lại cái điện thoại yêu yêu quý quý của nó. nhưng nó có lấy lại được đâu. cả hai giằng co thì bỗng nó va phải cái ghế rồi té nhào về chỗ Khải.
4 mọi người ơi cho miu xin lổi vì đẫ đăng nhầm chương nhachương " con chuẩn bị chuyển trường " là chương đầu tiên ak nha vì miu đăng bị nhầm mong mọi người thông cảm nha miu chỉ mới bắt đầu tập tành viết truyện thôi nên cũng chưa rành lắm nha có gì mouj người thông cảm nha.
5 một tuần trôi qua nó và cậu thân nhau hơn một chút. nó như không tin vào cái thực tại này,mọi chuyện với nó như một giấc mơ vậy. nó phải chuyển tới Trung Khánh sống với mẹ rồi nó gặp được cậu,thân thiết với cậu.
6 hôm đó nó vui lắm nhưng nó đâu biết có một người đang buồn rười rượi khi nhìn thấy nó vui vẻ với người khác. giờ tan học hôm ấy khi chuông vừa reo thì đẫ có người đứng trước cửa lớp chờ nó.
7 hello! con miu đã trở lại và lợi hại hơn xưa rồi các bạn ơi hihi! không biết mọi người ăn tết có vui không nhỉ? miu thì buồn muốn chết luôn cả ngày chỉ có ngủ với ngủ thôi haiz! thật ra miu định ra truyện trước tết nhưng tại cái điện thoại yêu yêu quý quý của miu dạo này nó không chịu nghe lời nên giờ miu mới đăng truyện được nè, mọi người thông cảm cho miu nha! xie xie ( cúi đầu ) thôi chúng ta vào truyện thôi-em nói sao tất cả là sự thật sao? -cậu vô hồn -phải - nó hờ hững rồi đưa Bảo Minh lên phòng y tế bây giờ chỉ còn cậu chết lặng chổ đấy, cậu đau khổ tột cùng ( miu: khải ca anh đừng như vậy? - khải : mặc kệ anh)ở phòng y tế nó chăm sóc cho Bảo Minh rất chu đáo -thôi cậu về lớp đi tớ ở đây một mình được rồi - Minh ngỏ lời -ừ vậy tớ đi đây cậu ở lại có gì thì gọi cô y tế nhé - nó chào Minh rồi lên lớp lên tới hành lang cậu và nó gặp nhau ánh mắt cậu nhìn nó có chút đượm buồn và cũng có phần trách móc nó.
8 xin chaò toàn bộ TDT. hihi. sao rồi hôm nay đi học có vui không vậy mấy cỏ? miu thì buồn muốn chết lun nè ahuhu sáng nay đi học thì bị thầy mắng vì cái tội ngủ dậy trể => đi học muộn nè huhu thấy miu có tội không? thì tại hôm qua mải viết truyện quá nên ngủ muộn rồi dậy trể đó.
9 khi nó được xuất viện thì ngay lập tức phải dọn đồ đạc qua nhà Tuấn Khải ở nhờ (wow 1 tháng ở chung nhà với Khải lun ghen tị quá). hàng ngày nó và cậu cùng nhau ăn cơm cùng nhau đi học mà đặc biệt hơn là phòng mà mẹ Khải chuẩn bị cho nó nằm ngay cạnh phòng Khải.
10 hello miu quay lại rồi này. thật lòng xin lỗi mấy cỏ nha! thật ra thì hôm qua miu đăng chương mới rồi nhưng tại đang viết thì lại mất điện nên không đăng chương cho ,mấy cỏ đọc được có gì mấy cỏ tha lổi cho miu nha nha na xie xie.
11 halo thật sự rất xin lổi các bạn vì hôm qua miu hứa là sẻ viết thêm một chương mới nửa mà chưa thực hiện được thành thật rất xin lỗi cả nhà. giờ miu vô chuyện nha - được rồi tớ vào ngay - Thiên nói giọng lạnh tanhcả ngồi trong phòng không gian thật yên tĩnh chợt - đại ca anh biết gì chưa? -Nguyên lên tiếng - biết gì? - cậu ngây thơ - trong phòng của Anh Thư í - Nguyên tỏ vẻ nghiêm trọng - sao trong phòng Anh Thư làm sao có trộm à - cậu lo lắng - không sao bình tĩnh bình tĩnh - Thiên trấn an - vậy thì có chuyện gì - cậu tò mò - trong phòng cô ấy có rất nhiều ảnh của chúng ta đến dụng cụ học tập cũng có hình của Thiên Tỉ nửa - Nguyên kể - cái gì toàn ảnh của Thiên Tổng sao? - cậu bất ngờ - phải mà có gì đâu mà anh phải hốt hoảng lên thế em thấy chuyện ấy cũng bình thường mà - Nguyên bình thản nói - phải đấy có gì đâu mà anh phải ngạc nhiên thế? e đẹp trai lại giỏi như thế này cô ấy hâ mộ cũng phải - Thiên tiếp lời ~ không thể nào sao lại có thể chứ - cậu thầm nghỉ - không tin thì anh sang đó mà xem đi bọn em không đùa anh đâu - cả hai nhìn nhau cười ( ôi nụ cười ới man rợn làm saocậu vội vàng chạy sang phòng của nó nhưng không có nó trong phòng, cậu lại bàn học của nó thì thấy dụng cụ học tập của nó toàn là ảnh của cậu khi đó cậu bực lắm ( không phải bực nó đâu nha)~ hai đứa này dám chơi khăm anh ta sẻ cho hai ngươi biết tay - cậu nghỉ ở tại phòng của cậu hai anh chàng kia đang súng sướng vì đã chơi khăm được cậu - cậu nghỉ như vậy liệu có ổn không? - Thiên lo lắng - không sao đâu cùng lắm thì bị anh ấy mắng cho một trận thôi mà - Nguyên bình thản cầm quả táo cắn - nhưng tớ không nghỉ là anh ấy chỉ mắng không đâu - Thiên vẫn bất an - thôi thôi mọi chuyện để Vương Nguyên bác học này lo cho - Nguyên vổ ngực - thôi thôi cậu im cho tớ nhờ - Thiên kéo Nguyên ngồi xuống bỗng cậu mở cửa bước vào - sao rồi đại ca - Nguyên hỏi cậu không nói gì bỏ đi tới giường ~ thôi rồi hình như đại ca giận rồi - Thiên nhìn Nguyên ~ đành chịu thôi giờ phải làm sao đây - Nguyên đưa ánh mắt cún con nhìn Thiên không khí tĩnh lặng bao trùm căn phòng là cho hai người kia rùng mình.
12 halo hôm nay miu viết thêm chương mới nè! vậy là thực hiện đúng lời hứa với mọi người rồi nha hihi mọi người đọc truyện thấy sao ạ ? dạo này miu bận học nên cũng không có nhiều í tưởng cho lắm mọi người thông cảm nha! thôi ta vào truyện thôinghe tới đây thì ngoài cửa có tiếng gõ cửa ' mọi người về nhanh vậy sao ' rồi nó ra mở cửa - mọi người về sớm thế? - nó mở cửa - sao cậu lại ở đây Tuấn Khải đâu - là Na Na - anh ấy không có nhà - nó nói - vậy tại sao cậu lại có mặt ở đây - cô nghi ngờ - mình.
13 halo chắc mọi người bửa giờ hóng chương mới lắm phải không hihi thật sự rất xin lỗi nha cũng tại miu bận học quá mà không có thời gian lun hihi. thôi có gì mọi người đừng giận tớ nhé hihi giờ ta vào truyện thôi - bọn em biết rồi - ba người họ đồng thanhsáng hôm sau khi mặt trời đã lên tới ngọn cây thì ở trước nhà cậu có ai đó đứng đợi từ lâu nhưng trong nhà bọn họ vẫn chưa dậy (miu: ôi ôi anh chị ơi mau dậy đi thôi trời sáng rồi kìa - bọn ho: im ngay có cho người ta ngủ không hả? - miu: trời giờ này mà còn ngủ nghỉ gì nữa mau dậy đi thôi - bọn họ: có im không hay muốn bị ăn đòn hả - miu: thua )đợi mãi không có ai người đó bỏ về mất - oa trời sáng từ lúc nào vậy ta - nó ngồi dậy vươn vai- mau dậy thôi - không tớ còn muốn ngủ tiếp (đó là tiếng ở phòng bên) nó làm vscn xong là đi xuống nhà làm đồ ăn sáng cho mọi người - woa thơm thật đấy chắc là ngon lắm đây - Nguyên chạy tới - chuyện người yêu tớ làm mà sao không ngon được - Thiên lại gần chỗ nó - thôi đi cậu lúc nào cũng thế - Nguyên trả lời- thôi hai đứa ra đây ngồi đi cho anh nhờ - cậu gắt lên- ra thì ra làm gì mà gắt lên thế - Nguyên lầm bầm- thôi hai người ra ngoài đi em làm cái vèo là xong í mà - nó tiếp lời- ừ thì ra - nguyên xị mặtba người đang ngồi xem tivi và ăn bắp rang - ôi còn phim mà sao hết bỏng ngô rồi - Nguyên la lên- thôi hết rồi thì mua cái khác - Thiên an ủi- hai đứa ngồi đợi đi anh đi mua cho - cậu lên tiếng - nhưng đến lúc anh về thì hết phim mất - Nguyên lên tiếng -mọi người ơi mau vào ăn sáng thôi - nó trong bếp nói vọng ra- yeah có cơm ăn rồi - Nguyên vui vẻ ba người bọn họ đi vào bếp - để anh giúp em một tay - cậu lại giúp nó- thôi đi đại ca đấy là chuyện của Thiên Tổng anh mau lại ngồi cho em - Nguyên chu chóe- đúng đấy anh là gì mà đòi giúp bạn gái của em chứ - Thiên tiếp lờihai người họ dọn bữa ăn thịnh soạn ra bàn - đấy nhìn hai người giống cặp vợ chồng trẻ í - Nguyên trêu- thôi em mau ăn nhanh đi cho anh nhờ - cậu ngắt lời- ơ hay em có nói đến anh đâu - Nguyên cãi - thôi ta mau ăn thôi - nó và Thiên đồng thanh - đấy lại còn đồng thanh nữa chứ, tớ ganh tị với cậu quá đó Thiên tổng - Nguyên tiếp tục trêu- thôi ba đứa ăn đi anh no rồi - cậu đứng phắt dậy - ơ anh đã ăn được gì đâu - nó nhìn cậu nhưng cậu lại không nói lời nào mà bỏ lên phòng- bọn mình làm vậy có quá lắm không? - Nguyên có chút sợ sệt- chúng ta đã bắt dầu rồi thì phải diễn cho tới cùng chứ - Thiên thở dài - hay là ta nói thật với anh ấy đi - nó chán nản nói - như vậy không được - Nguyen gắt lên làm nó giật mình thôi chương này tạm dừng ở đây nha miu phải đi học rồi bibi mọi ngườiwáng jun4 kǎi :qí guài nǐ ài xiǎo gǒu qí guài nǐ zǒng shén yóu zǒng shì huàn xiǎng nǚ shēng zhǎng zhǎng hēi fā dài nǐ zǒu ba wáng yuán :yóu xì jué zhàn dào tiān liàng hēi yǎn quān jiū jí jìn huà áo yè tài kě pà kuài xǐ xǐ shuì ba yì yáng qiān xǐ : zhī zhū zài nǐ shēn hòu xià dé yàng zǐ hěn qiǔ ài shuǎ shuài yě méi yòng yì yáng qiān xǐ / wáng yuán :chī xiàng tài chǒu zì liàn guò tóu wáng yuán :měi cì wàng mǎi dān hái néng zǒu chū mén kǒu hái bú shì wǒ zài shēn hòu hé :zhēn xīn huà tài mào xiǎn kě shì nǐ zài wǒ de yǎn qián bú yòng biǎo yǎn xiǎng xiào jiù xiào ba yǒu shí méi dǐ xiàn dàn nǚ shēng miàn qián liú diǎn yán miàn zhēn xīn huà tài mào xiǎn fǎn zhèng quē diǎn yōu diǎn Low diǎn nǐ dōu kàn jiàn gāo xìng jiù Wanna showfān liǎn jiù Wanna godàn yǒu nǐ dǒng wǒ zhè yī diǎn jiù zú gòu wáng jun4 kǎi :bié zài páng zhòu méi tóu jiǎ zhuāng bú zài xiǎng zǒu shí me guǐ yě bú shuō wáng jun4 kǎi / yì yáng qiān xǐ :5678 lún dào nǐ lā wáng yuán :shuì jiào ài bào zhe xiǎo xióng chī fàn ài jiá cuò cōng tóu chú le jiā rén yě jiù wǒ rěn shòu nǐ ba yì yáng qiān xǐ :bié yǐ wéi nǐ méi yǒu yǒu cì shuì zī tài chǒu bú rěn xīn bǎ nǐ chǎo xǐng kǒu shuǐ zhí liú pāi zhào zài zǒu wáng jun4 kǎi :shǒu jī lǐ cún de nǐ de zì pāi tài duō nèi cún míng xiǎn kuài bú gòu hé :zhēn xīn huà tài mào xiǎn kě shì nǐ zài wǒ de yǎn qián bú yòng biǎo yǎn xiǎng xiào jiù xiào ba yǒu shí méi dǐ xiàn dàn nǚ shēng miàn qián liú diǎn yán miàn zhēn xīn huà tài mào xiǎn fǎn zhèng quē diǎn yōu diǎn Low diǎn nǐ dōu kàn jiàn gāo xìng jiù Wanna showfān liǎn jiù Wanna godàn yǒu nǐ dǒng wǒ zhè yī diǎn jiù zú gòu wáng yuán :jiù bǎ zhēn xīn huà dāng zuò chóu mǎ wáng jun4 kǎi :shí tóu jiǎn dāo bù bèi kēng yī bǎ yì yáng qiān xǐ : hā hā nǐ yòu shū lā kuài chéng rèn nǐ yǒu shí hé :pí qì tài chà Ohwáng yuán : zhēn xīn huà tài mào xiǎn yì yáng qiān xǐ :kě shì nǐ zài wǒ de yǎn qián bú yòng biǎo yǎn wáng jun4 kǎi :xiǎng xiào jiù xiào ba yǒu shí méi dǐ xiàn hé :dàn nǚ shēng miàn qián liú diǎn yán miàn hé :zhēn xīn huà tài mào xiǎn fǎn zhèng quē diǎn yōu diǎn Low diǎn nǐ dōu kàn jiàn gāo xìng jiù Wanna showfān liǎn jiù Wanna godàn yǒu nǐ dǒng wǒ zhè yī diǎn jiù zú gòuđây là bài hát mới ra mắt của tfboys ngày hôm qua đấy nhá " lời nói thật lòng quá mạo hiểm".
14 xin chào mọi người sau một thời gian ẩn mình thì cuối cùng miu cũng trở lại và ăn hại hơn xưa rồi hihi. dạo này mọi người hóng truyện chắc lâu lắm nhỉ hihi thôi tha lỗi cho miu nha moa moa.
15 sau một thời gian ẩn mình cuối cùng hôm nay miu cũng phải lết cái thân đau ốm của mình để ra truyện để không phụ lòng các đọc giả nè thấy miu thương mọi người chưa nè hihi :).
16 hai người bước lên phòng hòa mình vào bóng đêm buông xuống mỗi người một suy nghĩ khác nhau, mà đặc biệt là những suy nghĩ đó đều dành cho đối phương - mình bị sao vậy nè sao không ngủ được gì hết vậy - nó lẫm bẩm lăn lợn với một mớ hỗn độn trong đầu cuối cùng thì nó cũng ra quyết định đi ngủ có lẽ đấy là cái quyết định sáng suốt nhất của nó trong tối hôm nay.
17 Chỉ một lát sau nó đã lết xác sống của mình đến cửa hàng kem ở gần trường, đi vào nó tiến thẳng tới cái bàn có ghi số 9 ở đó có bóng dáng quen thuộc nhưng có cái gì đó xa lạ đến lạ thường - Xin lỗi mình đến trể - nó cúi người chào Minh - Không sao cậu đến là tốt rồi - Minh đứng đậy có í mời nó ngồi.
18 Nhìn Nguyên bây giờ rất đáng yêu với bộ mặt ăn năn đầy tội nghiệp - Ai cho các người theo dõi rồi còn lén lút chụp anh tôi hả? - nhìn nó bây giờ như một ác quỷ vậy, làm cho mọi người ai cũng không rét mà run - Bọn mình không cố ý thật sự xin lỗi - bây giờ thì Thiên mặt liệt lên tiếng với biểu cảm không yêu không được làm mọi người mém xíu nữa là bổ ngửa- Tôi nhất định không bỏ qua cho hai người đâu - nó nói rồi quay lưng đi về phía căn phòng để lại ba con người với bộ mặt ngơ ngác.
19 - Anh à cho xe đi thôi còn hai người họ không đi thì ta cho xuống xe luôn - Thiên nói với anh lái xe lầm cho hai người kia cỡ mộng luôn (ông này chơi độ ghê)Chiếc xe bon bon trên con đường quốc lộ lao thẳng về cong ty TF ent, ba người trên xe đi xuống làm các fans hét toáng lên 'Thiên Tỉ, Vương Nguyên, Tuấn Khải ba người bọn họ đến rồi.
20 Mọi người hướng người về phía nó - Ơ cậu đến khi nào vậy? - cô thấy nó thì giả vờ vui vẻ nói nói cười cười với nó nhưng thực chất trong lòng không hề muốn nói chuyện với nó một chút nào - Mình chỉ mới đến thôi - nó cũng không kém biết ngay cô đang cố diễn nên nó cũng phải sắm cho mình một vai gì đó cho thật hoàn hảo - Ơ cậu đi cùng Bảo Minh hot boy trường mình à? - cô giả vờ ngây thơ - Phải bọn mình đi chung đấy - nó chưa kịp trả lời thì Minh đã nhanh miệng góp vào - Đã vậy thì ngồi chung đi dù gì cũng là người quen cả mà - Thiên lên tiếng rồi kéo tay nó về phía mình làm cho hai người kia có chút thoáng buồn không ai ngoài cậu và Minh - Cậu ngồi với tớ nhé - Thiên nhẹ nhàng nói với nó - Ừm - nó khẻ gật đầu trước những cử chỉ nhẹ nhàng ấm áp của Thiên Trong không gian tĩnh lặng của quán với những âm thanh nghe thật dịu êm sáu con người sáu dòng suy nghĩ khác nhau.