1 Tôi là Lâm Hiên là một thực tập sinh trong trong một công ty âm nhạc nổi tiếng nhất thành phố này, sắp trở thành một idol trong lòng tôi vui không thể tả nổi.
2 Sáng rồi sao? đau đầu quá,toàn thân đều đau nhức. Lâm Hiên, Cố gắng mở đôi mắt xinh đẹp của mình ra, chớp chớp hai cái để thích nghi với ánh sáng. Câu hỏi đầu tiên trong đầu của cô xuất hiện là: mình đang ở đâu? cô ngồi dậy, mắt mở to hoảng hốt.
3 Đứa bé được đưa đi cấp cứu ngay sau đó. Sau hằng giờ đồng hồ cấp cứu, linh hồn nhỏ bé của cô tuột khỏi tay thần chết trở về với thân xác. Mọi người chứng kiến thảm cảnh ấy không khỏi nói rằng đó là điều phi diệu, đứa bé còn sống đã nói là một kì tích.
4 Mở đôi mắt xinh đẹp đang mơ màng ngủ, cô nhìn thấy trần nhà màu cam tươi với những chụm đèn neon treo lơ lửng đang chiếu từng tia sáng. Ngồi dậy, cô nhìn xung quanh, nhận ra đây là căn phòng của chính mình nhưng là căn phòng của 5 năm về trước.
5 Lâm Hiên kinh ngạc vừa hoảng sợ, đưa tay sờ vào khuôn mặt không tuỳ vết giống cô 99%, 1% còn lại là vết sẹo dài 3cm trên trán phải của cô đã biến mất hoàn toàn, vùng da nơi đó sáng mịn không tuỳ vết.
6 Ngày thứ 6 sau khi xuyên không, không khác gì những ngày trước, chỉ biết đợi chờ vị bác sĩ điển trai đến chích thuốc định kì, mẹ bảo không cho cô bước xuống giường, xem ra trong nhà này sắp có một người tàn phế, ngoài cô ra mọi người vẫn bận rộn làm việc học tập, chim ngoài cửa sổ hót trong nghe hay làm sao nhưng Lâm Hiên không nhìn thấy được hình hài xinh đẹp của chúng.
7 cuộc sống nhàn rỗi thật không có mục đích sống thật khó chịu. Lâm Hiên quyết trốn nhà đi tìm việc, nói là trốn đi nhưng thật ra là phải xin phép phụ huynh.
8 Một thành phố nhộn nhịp vào yên bình không thể không thiếu những chuyện thiếu muối như thé này đâu. Chuyện là mới ra khỏi công ty vài ba bước cô xui xẻo gặp phải một tên cướp.
9 Cô không phải nghe nhằm, đúng không? Họ là nói đến chính là cô? Cha mẹ cô tại sao lại nhẫn tâm đem cô giao dịch làm ăn chứ
Nếu không có sự tình cờ này liệu cô có phải luôn tin rằng những điều nơi đây điều tốt đẹp.
10 Các bạn đọc cảm thấy truyện kì kì phải không, lúc đầu tưởng xuyên không. Nhưng không phải đâu, chuyện khói trắng Lâm Hiên biến mất thật ra là có người phun thuốc ngủ vào rồi vát đi, đi phẫu thuật làm mờ sẹo,sau đó dựng hiện trường trên xe nhằm một đích làm cho Lâm Hiên hoang mang, còn việc cho cô bị bệnh cũng là một sắp đặt trước.
11 Chạy mãi, chạy mãi cũng không thoát được số phận đã định sẵn. Lâm Hiên cũng nghĩ thông suốt hơn, cô biết dù gì mình cũng không sống được bao lâu, coi như chấp nhận số phận mà chính cô đã giành lấy từ tay của cô ấy.
12 Lâm Hiên trò chuyện với anh chàng một chút rồi tự mình uống thật nhiều rượu, uống để quên đi cảm giác sợ hãy trong lòng, để lấy thêm dũng khí. Càng uống cô càng sợ và rồi rượu làm con người ta say, trong cơn say Lâm Hiên không biết mình đã làm những việc gì, cô chỉ để mặc cơ thể làm theo ý của nó.
13 Nhịp điệu của đêm làm người ta say mê, nhưng cũng ẩn chứa đầy vẻ nguy hiểm. Tại một khách soạn trên chiếc giường màu trắng tinh khiết Lâm Hiên nằm đó quằn quại trong cơn đau,ý thức của cô chỉ là một mảng đen của cơn say nhưng cơ thế mảnh mai của cô đang bị một con thú cắn xé dữ dội.
14 Một ngày thường bắt đầu bằng sự tốt đẹp,điều vui vẻ, một thách thức thú vị cho những ai đang phiêu lưu. Nhưng đối với Lâm Hiên ngày mới của cô bắt đầu bằng màu đen sẫm của bóng đêm, màu đen u tối của chiếc hộp khoá chặc hay là sự kinh hãi, một điều bất ngờ không đến từ thượng đế.
15 Lâm Hiên không có ý định bỏ trốn, cô cứ ngồi đó chờ cánh sát đến và bắt. Nhưng người đến không phải người cô nghĩ, cô không biết bọn họ là ai.
-Mời cô theo tôi
Cô khó khăn mở miệng
-Tôi không biết các người, tôi không muốn đi.
16 Một màng kịch tuyệt vời vừa hạ màng có người đau khổ, kẻ thì vui mừng, lại có người vô cảm. Con người vô cảm này không ai khác là Diệp thiếu, hắn ta ngồi yên trên chiếc ghế bằng da thật tại căn cứ, khuôn mặt bị thứ ánh sáng mờ ảo của nơi đây bao phủ, chỉ để cho người ta thấy một nữa khuôn góc cạnh sắt nhọn đầy nam tính, ánh mắt cứ đăm đăm nhìn màng hình máy tính tối đen ánh mắt phát ra tia sáng loé lên rồi vụt tắt nhanh chống như một ngôi sao băng
- Cậu không sao chứ?Hay.
17 không phải tôi, tôi không cố ý giết anh. . . . Đừng. . . .
Lâm Hiên lùi người về sau người dán lên bức tường xám xịch, cảm giác bị dồn vào đường cùng quả thật làm người ta rung rẫy.
18 Bà vuốt tóc cô, ánh mắt dịu dàng nói
-Mẹ không biết.
Tôi thoáng qua khó hiểu, mẹ cô không biết bọn họ là ai, cô cũng chưa gặp qua đám người đó bao giờ
-Con chuẩn bị đi
Bà Lâm ngước mắt nhìn ra xa bên ngoài khung cửa sổ, ánh mắt thoáng loé lên tia sáng rồi vụt tắt.
19 Một tháng ngắn ngủi trôi qua trong yên tĩnh, sự yên tĩnh này là do một con sóng thần kéo đến. Hôn sự tổ chức vào cuối tháng 12, tôi không thấy vui mừng chút nào cô sẽ là một cô dâu không hạnh phút trong triệu triệu cô dâu trên hành tinh này.
20 Đôi tay mền mại đặt vào đôi bàn tay thô ráp. Người chủ hôn đọc lời tuyên thệ rồi hỏi
-Chú rể Tạ Chấn có nguyện ý lấy cô dâu Lâm Hiên không cho dù. .