1 Người ta thường nói " Có loạn thế tức có anh hùng" câu nói rất đúng khi hình nói về Mộ Dung thái tổ tục danh là Mộ Dung Anh, người đã có công chấm dứt chiến tranh liên miên suốt 20 năm mở ra thời kì hòa bình cho Ngạo Thiên quốc này đồng thời đánh tan đạo quân tứ quốc để trở thành quốc gia đứng đầu.
2 Đừng nhìn hai lão nhân có tính cách hết sức trẻ con kia mà bị lừa, chỉ cần nhắm mắt lấy đại thân phận của một trong hai cũng khiến cho rất nhiều người kinh hãi cùng nể phục.
3 Đối với đôi phụ tử bị gạt thẳng tay kia cô có chút đồng tình khi gặp phải hai vị sư gian xảo hệt hệt hồ ly, quay lại với cuộc chiến tranh giành chức đại sư phụ của hai người, do cả hai đấu với nhau hết một canh giờ mà chẳng phân thắng bại vì đau lòng số dược lại mà cô phải thức suốt ba ngày ba đêm mà bào chế Lạc Tanh Linh liền vội vã đề nghị ai rút được thẻ trẻ đỏ thì sẽ là đại sư phụ.
4 Thấm thoát một cái một năm lại trôi qua tính toán thì nàng cũng đi theo hai vị sư phụ này được ba năm có thừa, hôm nay là một ngày vô cùng trọng đại của Lạc Thanh Linh nếu vượt qua được đợt kiểm tra ngày hôm nay thì cô sẽ chính thức xuất sư.
5 Một tháng nữa lại qua đi. Đây có thể nói là quãng thời gian vui vẻ nhất màLạc thanh Linh từng trải qua. Mỗi ngày nàng cùng hai vị sư phụ nghiên cứu y thuật, độc thuật, thời gian rảnh rỗi lại luyện tập khinh công.
6 Trời xanh trong muôn dặm, gió mát thổi mây nhàn, trên con đường quanh co uốn khúc giữa rừng cây xanh rì rậm rạp là một nhóm người đang chậm rãi di chuyển.
7 “Tiểu thư? Tiểu thư tỉnh lại rồi!”Mùi gỗ đàn hương thoang thoảng bên cánh mũi, khói nhang nghi ngút đầy phòng, vừa tỉnh lại đập vào mắt ta là cảnh tượng mờ mờ ảo ảo, không chân thực chút nào.
8 Phiến Đình nhìn thấy Lạc Thanh Linh chống má không biết biết đang suy nghĩ gì lại nhìn thấy đoàn người của bọn sắp đến nơi, vội gọi: "Tiểu thư, chúng ta gần đến phủ Thừa Tướng rồi ạ!"Xe ngựa vừa dừng lại, phía trước truyền tới một giọng nói: “Linh nha đầu, cuối cùng muội cũng vác cái mặt về nhà!”.
9 "Phiến Đình, ngươi nhanh tay một chút. . . "Lạc Thanh Linh ngồi trên cành cao nhất của cây đào trong Bích viện nhìn thấy thấp thoáng ánh đèn đỏ lấp lóe ở phía kia không khỏi nóng lòng hối, năn nỉ bán manh gần cả canh giờ phụ thân Lạc Tuân mới gật đầu đồng ý tuy phải kèm theo ca ca Lạc Chính Quân của cô.
10 Bất cứ người con gái nào đều thích làm đẹp, Lạc Thanh Linh cũng chẳng phải ngoại lệ. Sau khi cùng Phiến Đình đi thăm hơn chục căn tiệm khác, Lạc Thanh Linh cuối cùng cũng lựa chọn được vài món vừa ý, giá cả phải chăng hớn hở đến nổi nhảy nhẹ chân sáo vài cái.
11 Sau khi bồi thê tử ngủ đi, Lạc Tuân đi nhìn hai đứa con yêu của mình vừa mới trở về mặc dù đoán trước đêm Thất Tịch đêm nay đại nhi tử chắc hẳn sẽ rất vất vả nhưng không ảnh hưởng đến việc hắn quan tâm: "Các con đi chơi vui chứ?"Lạc Thanh Linh cười rạng rỡ: "Vâng! Vui lắm phụ thân.
12 Ánh tịch dương đã lặn sau núi, màn đêm bao phủ vạn vật ở Vô vật Cốc. Lạc Thanh Linh nhìn vị trí hai căn nhà cỏ ở hai đỉnh núi sừng sững trước mặt không giống như mọi khi có ánh đèn sáng lấp lóe như bao ngày trước trong lòng cảm thấy vô cùng quái lạ, nhị vị sư phụ lại định làm cái trò gì nữa đây?Vừa bước vào nhà của đại sư phụ Lạc Thanh Linh nhìn căn nhà cỏ bám đầy bụi bẩn, Phiến Đình cầm nến đi trước nhìn thấy trên bàn có một phong thư liền đưa cho cô xem.
13 Trong ánh ban mai lờ mờ, những tia nắng đang ló rạng nơi chân trời. Trên con đường quanh co, một đội trang bị đầy đủ dàn hàng ngay ngắn tiến lại, ai nấy đều ngay ngắn dứt khoát, thoạt nhìn đã biết là được huấn luyện nghiêm ngặt.
14 Lạc Thanh Linh nghe Phiến Đình nói vậy tầm mắt đảo nhìn đám hắc y nhân đang bao vây họ: " Nói! Rốt cuộc là kẻ nào phái các ngươi đến ám sát ta?"Những người đó bị khí tức cường giả của Lạc Thanh Linh làm cho run sợ, tay cầm kiếm vô thức nới lỏng ra, dù như vậy không một ai lên tiếng trả lời, thân là người của Huyễn Điệp lâu bọn họ vẫn có cốt cách của mình.
15 Cái tên yêu nghiệt này lại có Long Ưu Lệnh, thứ mà cả một đời cung chủ chỉ có thể cấp cho một người duy nhất bởi giá trị đáng giá hơn hàng vạn kim ngân.
16 Mặt trời rực rỡ,trời cao mây trắng. Trong tiểu viện Bích Trí của phủ thừa tướng, dưới gốc cây hoa anh đào tung bay, một nữ tử thân mặc y phục màu tím nằm nghiêng người ôm chiếc mền mà lười ăn vặt.
17 Hôm nay là ngày thứ tư tính từ lúc Mộ Khuynh Tuyết cô xuyên không đến này. Đường đường là thủ lĩnh đứng đầu của giới hắn đạo ai ngờ lại bị giết bởi một đám ô hợp như vậy, nếu để cho người ta biết sẽ cười thúi ruột mất.
18 Đi gần nửa thành Kính An, Lạc Triều Nhan mới tìm được món quà mừng thọ ưng ý vô cùng vui vẻ chạy đến tiểu viện của mẫu thân mà khoe một phen. Đi phía sau Lạc Thanh Linh u oán nhìn muội muội tinh lực dư thừa chạy nhảy như con khỉ.
19 Ánh trăng quanh quẩn, bóng cây bị ánh sáng bạc xuyên qua, giống như khe suối trong suốt lẳng lặng chảy xuôi. Gió mát thổi qua làm lá cây trông như đang nhảy múa, tản mát ra hương thơm hoa cỏ, khắp rừng cây tràn ngập vẻ đẹp thần bí u tĩnh.
20 Hôm nay là ngày là đại thọ mừng của mẫu thân thái sư gia 80 mươi tuổi, đại thần trong triều đến ăn mừng, cực kì náo nhiệt. Mẫu thân cùng tiểu muội muội của Lạc Thanh Linh đều đi tiệc thọ yến, đáng lẽ Hạ Tâm Lan cũng muốn Lạc Thanh Linh cùng đi để quan biết một hai nhưng bản tính lười cộng thêm biết trước kịch tình Mộ Khuynh Tuyết muốn điều trị thân thể bản thân cần Thánh địa tuyết liên, một loại thảo dược cực hiếm trăm năm hiếm lắm mới có được một đóa, trân quý dị thường.