1 Bọn họ đều biết, con dao nằm trên ghế, ở ngay trước mắt. Lúc đầu anh có thể cầm chắc dao trong tay, thế nhưng anh lại không, cho tới khi mặt kim loại lạnh băng cắt vào bụng mình.
2 Ngày 2 tháng 8 năm 2015, tại cảng biển Đông thuộc thành phố Wajima tỉnh Ishikawa Nhật Bản, lại một chiếc tàu gỗ xuất hiện ở đường chân trời.
“8 con tàu, đã là con tàu thứ 8 trong 2 tháng rồi.
3 Suginami nằm phía tây Tokyo, là đô thị vệ tinh có môi trường tự nhiên phong phú.
Đi chuyến tàu tốc hành xuống tại ga Nishi–Ogikubo, rồi đi bộ chừng mười phút là có thể tới khu nhà trọ đơn sơ cao ba tầng.
4 Quay trở lại Wajima lần nữa, thành phố ven biển giờ đây đang chìm trong khí hậu đầu thu.
Nơi này không ồn ào sầm uất như Tokyo, nhưng lại bảo tồn được nhiều nét văn hóa cùng nhà cũ của truyền thống Kaga.
5 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Lee Jung Ho mở mắt ra lần nữa, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng kiểu Nhật nho nhỏ.
6
Ăn sáng xong, “Higashi Toda” lại lần nữa biến thành “Suzuki Keiko”, mặc âu phục cắt may vừa khít, trông rất già dặn kinh nghiệm.
Lee Jung Ho mới từ nhà vệ sinh chung quay lại thì lập tức trông thấy cô gái đang trang điểm trước gương, không có vẻ gì là kiêng dè.
7
“Muốn biết vì sao tôi lại ở đây ư?”
Im Dong Kwon vừa vào cửa thì cô gái đã soi mói nhìn sang, tiếng Hàn có vẻ lạnh nhạt và đậm âm cổ, nghe giống phương ngôn của Bắc Hàn hơn.
8
Trụ sở chính của Chongryon đặt tại khu Chiyoda, thành phố Tokyo.
Tường pha lê khép kín, đằng sau cửa sổ là rèm dày che lấp ánh sáng, tường cao kín gió thổi không lọt.
9 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sự tình phát triển còn nhanh hơn cả tưởng tượng.
10
” ‘Sourin’?”
Lúc này cô đang ngửa mặt lên, ngay đến sức lực nói chuyện cũng chẳng có, chỉ có thể gật đầu.
Lee Jung Ho ngồi xếp bằng trên tatami, sau một hồi suy tư thì chau mày nói: “Là ‘Sourin’ trên lệnh truy nã đỏ?”
Cô gái nhìn anh, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
11 Đây là căn phòng trọ một gian bình thường.
Giấy dán tường nhạt màu và sàn gỗ thô, bài trí thêm mấy món đồ đơn giản trong phòng, tổng thể trông mát mẻ lại sáng sủa.
12 Becker Dimar năm nay ba mươi sáu tuổi, là một người Pháp tóc vàng mắt xanh.
Là đại diện của Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế (viết tắt là IAEA)tại Nhật Bản, anh ta chịu trách nhiệm giám sát tại chỗ nhà máy làm giàu uranium ở tỉnh Aomori.
13 “Tôi chịu đủ rồi!”
Im Dong Kwon vừa lên xe liền ném mũ lưỡi trai qua một bên, nổi giận đùng đùng chất vấn: “Còn phải lén lút thế này bao lâu nữa hả?!”
Sourin ngó lơ anh ta, kết nối cổng video, đợi tín hiệu từ máy quay phim.
14 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong quá trình hành động, Lee Jung Ho không hề lên tiếng lần nào.
15 Nơi chân trời có mấy vì sao chợt lóe, trong đêm đông yên tĩnh lại thêm phần ảm đạm.
Sourin đút tay vào túi áo, nhón chân đi dọc con đường chật hẹp, thi thoảng lại nhảy qua chướng ngại vật nào đó, động tác nhẹ nhàng như chú yêu tinh.
16 Tuyết rơi lất phất.
Sau nửa tháng mây đen che kín, trận tuyết đầu tiên ở tỉnh Aomori cũng thi nhau rơi xuống.
Sáu giờ sáng, trời chỉ vừa nhá nhem, bảo vệ trực đêm xong đang chen chúc ở ngoài cửa quẹt thẻ, từ xa đã nhìn thấy xe tải phân phối cho canteen lái vào nhà máy.
17 “Mẹ tôi, tên là Takauchi Keiko. ”
Sourin vừa dứt lời, Lee Jung Ho lập tức trợn tròn mắt, vẻ mặt không thể tin nổi: “Là ‘Takauchi Keiko’ của Quân Cách mạng?”
Cô gái quay đầu nhìn anh, trong mắt lóe lên tia sáng mơ hồ: “Không sai, chính là bà.
18 Sự lớn mạnh trường tồn của Hồng quân Nhật Bản đã làm chính phủ khủng hoảng, nên những thành viên nòng cốt của tổ chức sẽ bị cảnh sát giám sát quản chế, khó có thể rời khỏi Nhật Bản.
19 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mùa đông ở Aomori rất lạnh, lạnh đến mức chỉ cần đứng đấy là sẽ bị đông cứng, không cách nào nhúc nhích được.
20 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi đậu xe tải trong bãi đậu xe của công ty phân phối rồi giao lại chìa khóa cho bảo vệ, cô bấm gọi một cuộc điện thoại, giọng điệu của Ram đầy ngạc nhiên vui mừng: “Toda, cô về Tokyo lúc nào thế?”
“Tạm thời về lấy ít đồ.
Thể loại: Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường, Đô Thị, Ngôn Tình
Số chương: 50
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường
Số chương: 30