1 Đêm tối tĩnh mịch, ánh trăng treo cao, sao trời lấp lánh, gió đêm lành lạnh. Hai người đứng trên đài cao cùng dõi mắt nhìn những nóc nhà thấp thoáng ẩn hiện chập chờn theo ánh đèn lồng.
2 Khi nàng mở mắt ra lần nữa, hai tuần đã trôi qua. Nghe cung nữ báo lại, hắn lên ngôi được toàn dân ủng hộ. Dưới ách thống trị bạo quyền và tội lỗi giết anh đoạt ngôi của hoàng thúc thì một tân vương đối nhân xử thế hòa ái, thấu tình đạt lý, anh tuấn phi phàm, huyết thống chính tông như hắn được mọi người trông chờ còn hơn nắng hạn trông mưa.
3 Lúc đó, hắn còn tưởng nàng sẽ vui mừng ôm chầm lấy hắn, hai người mừng mừng tủi tủi như tình nhân lâu ngày mới gặp. Dù bận việc triều chính nhưng không gặp nàng ba hôm với hắn như cách ba thiên niên kỷ vậy.
4 Trong mười năm sống cạnh nhau, hai người lúc nào cũng như hình với bóng. Hàn Thừa Triết thầm hỏi: tự bao giờ khoảng cách giữa hai người lại xa đến thế?
Hắn không biết mình yêu nàng lúc nào nhưng vô cùng biết rõ mình yêu nàng nhiều như thế nào.
5 Ngày hôm sau, sau buổi thượng triều, hắn cho gọi các vị nhất phẩm đại thần đến thư phòng “thương thảo công sự”. Các vị lúc đến hăm hở bao nhiêu thì sau khi nghe lý do của hắn mặt càng đen bấy nhiêu.
6 Hàn Thừa Triết nhắm nghiền mắt lại. Phải chăng vì gió đêm đã làm cho mắt hắn xót đến thế? Bỗng dưng, hắn nhận ra có một ánh nhìn nóng bỏng đang chiếu thẳng vào mình.
7 Nàng nhắm nghiền mắt phó mặc cho lệ tuôn trào và cũng phó mặc vòng tay hắn. Trong khoảng khắc tình cảm vượt lên trên lý trí, nàng để cho tình yêu của hắn cuốn trôi đi.
8 Hắn mỉm cười nhìn những ấn ký của mình rải khắp người nàng như thể chứng minh nàng thuộc quyền sở hữu của hắn. Dịu dàng vén tóc mai của nàng ra sau tai lại thuận tiện nâng một lọn tóc lên hít sâu, mùi hương này cả đời hắn quyết không quên.
9 Trong lúc đó, Lý Giang Thành vừa đánh xe lao vun vút ra khỏi thành vừa nghĩ: Mai Dạ Thảo nàng là em gái kết nghĩa của anh hay là chủ nợ của anh đây? Aiz, anh đúng là số khổ, đi đâu trời cũng không cho sống an nhàn.
10 Nghĩ thì nghĩ thế thôi, câu trả lời Lý Giang Thành anh còn không rõ thì ai rõ nữa đây! Hừ, tất cả cũng tại mấy lão yêu cố chấp tự xưng cố mệnh đại thần thề sống thề chết phải giữ gìn tôn nghiêm hoàng tộc kia.
11 Tuân theo sự xếp đặt của tổ chức, đêm hôm canh ba Lý Giang Thành đột nhập phòng Mai Dạ Thảo ám sát nàng. Nàng thân là cận vệ của hoàng đế kiêm thủ lĩnh cấm quân lại ngụ trong một căn phòng đơn sơ đến kinh ngạc.
12 Buổi chầu sáng nọ, người ta thấy Lý đại tướng quân và Mai tướng quân liếc mắt đưa tình, cười cười, nói nói. Rõ là, giang sơn nhỏ cho hai chú chim câu! Bấy giờ, không khí trong sân chầu, e hèm, gió lạnh vi vu, chớp giật mưa giăng, cuồng phong dậy sóng, động đất, núi lửa, vân vân và vân vân… có đủ trên mặt các vị đại thần lẫn hoàng đế.
13 Ba hôm sau, Mai Dạ Thảo nhận được thánh chỉ phải lập tức rời kinh truy bắt phản tặc tàn dư. Lý Giang Thành nhớ rõ nụ cười nhàn nhạt của nàng lúc tiễn đưa.
14 Một đêm huynh muội cùng nhau đối ẩm quên trời quên đất. Dạ Thảo kể cho anh nghe những gian khổ nhọc nhằn, những hành trình gian khổ. Anh hí hửng khoe với nàng anh nhận được năm lá thơ tình, bảy mối làm mai, dù chưa gặp được người trong mộng nhưng cũng có tương lai lắm nha.
15 Khác xa tưởng tượng của Lý Giang Thành, kinh thành hoàn toàn yên ắng, không hề có cảnh gà bay chó sủa, không có cảnh giới nghiêm binh lính đi lùng sục từng nhà tìm người.
16 Mặt trời mùa hạ tỏa hơi nóng như thiêu đốt. Những người quỳ ngoài sân đã vã mồ hôi ướt đẫm áo, đôi chân dần dần mất cảm giác. Chốc chốc, vài cung nữ lại chạy đi dìu đỡ những người đuối sức ngất xỉu.
17 Đêm tối thường gắn liền với những hành động mờ ám.
Lúc này, Lý Giang Thành đang cảm khái vạn lần khi anh lần thứ hai mặc trang phục dạ hành đột nhập hoàng cung.
18 Ánh mặt trời lên cao rọi nắng chói chang vào mặt Mai Dạ Thảo đánh thức nàng. Suốt đêm, nàng không tài nào chợp mắt. Cho đến khi cơ thể mệt rã rời hạ gục nàng, nàng mới thiếp đi bên đống lửa tàn và lệ vẫn còn vương nơi khóe mắt.
19 1.
Ngày nọ, hội nghị họp kín lần 3 của hội đồng nguyên lão được tổ chức tại tư gia của thái sư. Nội dung cuộc họp “Làm sao để bệ hạ lấy Mai tướng quân mà không bị dị nghị?”
Thừa tướng, người được giao chủ trì hôn lễ, đã phát biểu một câu xanh rờn như sau:
– Đơn giản thôi! Chỉ cần nàng ta chết đi là được!
– Trời!
– Cái gì!?
– Ngài muốn bệ hạ tức chết sao?
Bị một đám người lập tức nhao nhao phản đối, thừa tướng cười gian đáp:
– Hà hà, các ngài đừng quên bệ hạ giao cho ta toàn quyền xử lý nhá!
– Ồ?- Thành vương trong lòng giận sôi gan, ngoài mặt thì vô cảm hỏi- Thế thừa tướng đại nhân định giết Dạ Thảo nhà ta thế nào?
– Rất đơn giản!- Thừa tướng xoa xoa tay, vui vẻ nói- Ta chỉ cần phao tin Mai tướng quân đã tử trận trong cuộc truy quét phản tặc.
20 Phần 1 truyện viết về cp Hàn Thừa Triết - Mai Dạ Thảo với nội dung thuần cổ đại (có thể tạm cho là vậy) đến đây là hạ màn.
Phần 2 sẽ là câu chuyện về Lý Giang Thành.