1 "Thời tiết hanh khô, cẩn thận củi lửa!" Trong đêm tối, hai cây gậy gỗ gõ kèm theo một giọng nói than thở không còn hơi sức. Lưu A Đại không còn hơi sức nhìn dưới chân mình.
2 Buổi tối gõ mõ cầm canh, ban ngày ngủ. Nghe nói đây là thời gian cố định Lưu A Đại đã sắp xếp. Mặc dù nghe có chút lôi thôi lếch thếch, nhưng đây cũng là lao động kết hợp vui chơi.
3 Đi theo A Hoa gặp quản gia nào đó, Mật Nhi cũng biết người ta khó có thể nhận mình. Bởi vì nàng quá ốm yếu, cũng không giống như một người giúp việc, ai sẽ nhận nàng?Trên miệng quản gia nói về nhà chờ tin tức.
4 Thời điểm không đi làm, Mật Nhi đang ở trong nhà ngủ. Đã qua được một tháng, nàng đã sớm quen với công việc này. Nhưng khi ngồi ngẫm lại, thì nàng cảm thấy thật nhàm chán.
5 Ba chân bốn cẳng đứng lên, Mật Nhi nhanh chóng sờ tới thứ gì đó của mình. Một giây kế tiếp, xoay người rời đi. Răng rắc phanh, trong đêm tối tĩnh mịch phát ra âm thanh chói tai.
6 Mật Nhi không biết đã xoạc chân đạp đạp một cái nào đấy lần thứ mấy. . . . . . sinh vật. Cái sinh vật này hình như, là một nam nhân. Y phục trắng như tuyết bởi vì lý do nào đó mà bị thương, phía trên điểm một chút gì đó màu đỏ, có thể thấy đó là máu.
7 Đã trải qua ba lần làm thử, Mật Nhi rốt cuộc tìm được một công việc làm thêm vừa ý. Giúp việc ở trong phòng bếp, mỗi ngày chỉ làm việc ba canh giờ, tiền công trả trong ngày.
8 "A Đại… A Đại …A Đại. . . . . . Không xong, A Đại. . . . . . "Sáng sớm, Mật Nhi đang trong mộng đẹp thì bị một tiếng la hét kêu tỉnh, kèm theo cửa phòng bị người nào đó đá văng, người đạp cửa cũng đã đi tới trước mặt Mật Nhi.
9 "Mặt trời chiếu trên không, Hoa nhi nhìn ta cười, chim nhỏ nói, sớm một chút ‘Chào buổi sáng’. . . . . . "Ca khúc quen thuộc khiến cho Lư Mật Nhi bỗng nhiên mở mắt.
10 Nàng làm sao lại thành người sai vặt của gã rồi hả ? Nhìn cái khay trong tay, Lưu Mật Nhi không chỉ một lần hỏi mình. Nguồn gốc của cái ác đều là bởi vì tiền.
11 Khi Lưu Mật Nhi quay lại, không ngờ lại một lần nữa nhìn thấy Phượng Cảnh Duệ nằm ở trong sân, cả người đẫm máu. Cô bước nhanh về phía trước ngồi xổm xuống, lần này Phượng Cảnh Duệ cũng không vì nàng đến gần mà mở mắt.
12 Một mùi hôi thối gay mũi truyền vào trong mũi, trong nháy mắt Lưu Mật Nhi tỉnh táo hẳn. Miệng và cổ họng có cảm giác nóng rực giống như lửa thiêu khó chịu.
13 Lưu Mật Nhi ngủ đến mức đầu cũng đau đớn, nhưng một chút xíu ấn tượng cũng không có, nàng kiểm tra thân thể của mình, trừ việc trên người có thêm mấy vết tím bầm, còn lại không có gì khác thường, thế nhưng có chút khả nghi là vết tím bầm này làm sao lại xuất hiện?Nếu như không phải là phát hiện ánh mắt của Vô Trần có chút quái dị, nàng cũng không thể nào thấy trên người mình có những vết bầm tím làm người ta khó có thể mở miệng.
14 Phượng Cảnh Duệ nổi giận. Lúc ở trước mặt Lưu Mật Nhi hắn chưa từng nổi giận. Khi thấy A Hoa liên tiếp ghé đầu canh giữ ở cửa rừng trúc, hắn lạnh lùng hỏi, "Ngươi là A Hoa?"A Hoa không nghĩ tới mình sẽ bị Cốc chủ nhớ đến, bị hắn hỏi như vậy, mặt trắng xanh quỳ trên mặt đất.
15 "Cởi quần áo. "Đem Lưu Mật Nhi còn đang trên giường sau, Phượng Cảnh Duệ bỗng nhiên mở miệng. Lưu Mật Nhi nắm chặt áo, "Làm gì?"Mới vừa rồi nhìn còn không đủ?Phượng Cảnh Duệ hơi híp mắt giận dữ nói: "Cởi hay không cởi?""Nói nhảm, dĩ nhiên không cởi.
16 Lưu Mật Nhi thấy Vô Trần đứng canh ở cửa, nàng làm mặt lạnh. Vô Trần xoay người, im lặng. Hừ hừ, Lưu Mật Nhi xoay người đi tới đình nghỉ mát khác trong rừng trúc, ngồi xuống.
17 Cái câu ‘Phượng Cảnh Duệ thích ngươi nhất’ của Vô Trần cứ luẩn quẩn trong đầu của Lưu Mật Nhi xua đi không được. Nàng lại một lần nữa đi tới nơi mình bị tấn công.
18 "Ngươi đã làm gì nàng?"Gương mặt tuấn tú của Phượng Dương lo lắng, con mắt đen như mực đầy sát khí. Cả người Lưu Mật Nhi run lên, không dám nhìn thẳng ánh mắt của Phượng Dương.
19 Rất nhanh Lưu Mật Nhi đã nhìn thấy đồ vật trong tay nàng. Đó là một túi tiền, một túi tiền rất nhỏ, thậm chí cũng không lớn bằng ngón út của nàng. Đây là lúc Cơ Hoàn Hoàn đẩy nàng đi ra đã nhét vào trong tay nàng.
20 Phù Dung uyểnChính là nơi lần trước Lưu Mật Nhi đi nhầm vào viện của Cơ Hoàn Hoàn. Lưu Mật Nhi liếc nhìn sau lưng Phượng Cảnh Duệ. "Ta không muốn đi!"Phượng Cảnh Duệ cô đơn khép mắt lại.
Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50