1 Tiết tửDưới ánh đèn đường, thoạt nhìn hắn không hề ăn nhập gì với xung quanh, nhưng thật sự lại vô cùng hài hòa. Nơi này là một khu khách sạn suối nước nóng vào đêm, một cậu trai trẻ thanh thuần như hắn, hẳn không nên xuất hiện ở nơi này.
2 Chương 1Ngày đầu tiên khai giảng, Sùng Hoa đến muộn. Hồng hộc chạy đến trường, trên đường còn không quên chào hỏi vài cô nữ sinh. Mặc dù đã chạy vội, nhưng thời gian cũng không đợi người, lớp “Lịch sử Trung Quốc cận đại” đã tan.
3 Chương 2Rõ ràng là đón taxi đến trường, Diễm Nhiên vẫn không tự chủ được mà đi đến nhà để xe. Quả nhiên, Sùng Hoa vẫn đứng chờ ở đó, ôn nhu nhìn chiếc xe đạp của cô bỏ lại tối qua.
4 Chương 3Trận “cảm cúm” này của Diễm Nhiên “bệnh” đủ hai ngày. Ngày hôm sau cô liền nhân lúc ra ngoài ăn cơm, dụ Sùng Hoa ra khỏi cửa, sau đó nói sao cũng không cho hắn vào lại trong nhà mình “làm xằng làm bậy” nữa.
5 Chương 4Sau khi Diễm Nhiên ở trong phòng ngủ “mặc quần áo” tốn gần hai tiếng đồng hồ, Xảo Tư vẫn luôn dùng một loại biểu tình mờ ám lại nín cười nhìn cô chằm chằm một cách không tự nhiên.
6 Chương 5Diễm Nhiên như một làn hương, cứ như vậy mà tan biến, dù tìm cỡ nào cũng không biết được cô đã đi đâu. Sùng Hoa không thể tin được, từ trước đến nay cô vẫn luôn nhẫn nhục chịu đựng, cư nhiên lại sử dụng thủ đoạn trả thù nghiêm lệ đến mức này.
7 Chương 6Sùng Hoa không quấn quýt lấy Xảo Tư nữa, hắn quy quy củ củ thích ứng với hoàn cảnh mới, trong sân trường Đông Đại, thường xuyên có thể bắt gặp bóng dáng cưỡi xe đạp của hắn.
8 Chương 7Trước mắt như có mấy con muỗi nhỏ vo vo bay qua, Sùng Hoa chớp chớp mắt, có lẽ do đọc sách quá lâu nên mỏi mắt. Nhẹ nhàng đứng dậy, hiện tại không phải mùa thi lớn, trong thư viện vắng tanh.
9 Chương 8Sùng Hoa trở về Đài Bắc, trong nhà đột nhiên trở nên thật trống trải. Rõ ràng chỉ thiếu đi một người, toàn bộ lại quạnh quẽ xuống. Bên ngoài mưa đang rơi, tí tách rả rích.
10 Chương 9Chuyện đầu tiên sau khi Sùng Hoa xuất viện, là làm một hôn lễ đơn giản, cưới Diễm Nhiên. Trận tai nạn xe này, sau quá trình kiểm tra tổng thể, phát hiện võng mạc của Sùng Hoa có hiện tượng bị bong ra, may mà cứu chữa kịp thời, giữ lại được một nửa thị lực.
11 Ngoại truyện 1 – Oan giaLúc còn ở Ma giới, hắn từng nghe nói đến tiểu ma nữ lơ ngơ kia. Thật không hiểu tại sao phu nhân bá tước lại giữ cô ta ở bên cạnh – đám ma nữ khác đều nghị luận như vậy, nói đến lưỡng quang pháp thuật và “Sở trường” lạc đường của cô ta, ai nấy đều lắc đầu ngao ngán.
12 Ngoại truyện 2 – Ngưỡng vọng(* MTY: Ngưỡng vọng: ngẩng đầu nhìn lên ngắm mặt trăng, lại như đang chờ đợi, ngóng trông đến người”, vì mình không biết đổi lại thế nào để biểu đạt được đầy đủ nên để nguyên văn.
13 Lời cuối truyện. Cảm tưởng của tác giả Nhiễm Hương Quần. Viết xong “Tôi yêu Lucifer”, tôi giống như đã trải qua một hồi luyến ái của mình vậy. Có lẽ quá trình không rắc rối như vậy, nhưng đau lòng của Diễm Nhiên cũng đã từng là nỗi đau trong tim tôi.