1
Author: Lục Lạc Nhi
Dạo gần đây tứ hải bát hoang vô cùng yên tĩnh, nếu như không muốn nói là rất nhàm chán. Có bao nhiêu câu chuyện xưa cũ đều được mang ra nói đi nói lại đến mức tẻ nhạt.
2
Author: Lục Lạc Nhi
Hôm nay, bọn người Huyền Vũ bị sư phụ của mình bắt đi luyện tập, vì thế Mai Lạc cung của nàng hết sức yên tĩnh. Qua vài tháng tu luyện chăm chỉ, hiện tại Lục Lạc Nhi đã có thể cảm nhận được khí tức của các vị thần tiên khác.
3
Author: Lục Lạc Nhi
Đến lúc nàng chuyển đến nơi ở của Hàn Nguyệt, thì Lục Lạc Nhi đã nhận ra đây là một quyết định đúng đắn. Khác hẳn với tính cách ưa náo nhiệt của Hàn Nguyệt, Tuế Vân cung lại là một nơi thanh tịnh đến không ngờ.
4
Author: Lục Lạc Nhi
Ngày thiên kiếp sẽ giáng xuống, không cần đến quẻ bói Chu Dịch của Hàn Nguyệt và Huyền Vũ thì nàng vẫn có thể cảm thấy được.
5
Author: Lục Lạc Nhi
Mẫn Nguyên phất tay một cái, thu hồi lại chiếc chuông vàng đang giam giữ Huyền Vũ. Vừa thoát được ra ngoài, việc đầu tiên hắn làm chính là lao đến bên Lạc Nhi.
6
Author: Lục Lạc Nhi
Nàng đã tỉnh lại mấy ngày rồi, vẫn rất ngoan ngoãn làm con rùa rụt cổ, hằng ngày an nhàn dưỡng thương ở Tuế Vân cung. Ngoại trừ bọn người Bạch Hổ, Thanh Long đến thăm, thì dù là một người nàng cũng không chịu tiếp.
7
Author: Lục Lạc Nhi
Khi Lạc Nhi tỉnh dậy, cũng là lúc Huyền Vũ đến thăm nàng, Hàn Nguyệt cười đùa trêu chọc: “Muội thật lười, nếu cứ ngủ mãi thế sẽ thành heo mất.
8
Author: Lục Lạc Nhi
Ngày Lạc Nhi rời Thiên giới, Bạch Hổ, Thanh Long không thể đến tiễn chân, nàng bật cười khi nhận được tin tức, vội vàng đến nơi cả hai bị phạt.
9
Author: Lục Lạc Nhi
Có hạ nhân bên ngoài bẩm báo: “Chủ tử, đã đến Âm Tư Môn rồi! Chủ nhân cho mời hai vị!” Lạc Nhi mừng đến rơi nước mắt, cuối cùng nàng cũng không phải tập đàn nữa rồi.
10
Author: Lục Lạc Nhi
Lạc Nhi nhìn thấy màn tiên chướng dày đặc, biết là dù cố vùng vẫy nàng cũng không thể thoát ra ngoài được. Lạc Nhi đưa tay ra phía trước, giận dữ đòi đàn: “Ngươi trả lại đàn cho ta!” Tần Lục không những không trả Cửu Nguyệt Hoàn cho nàng, mà còn niệm chú cất nó vào túi càn khôn của hắn: “Đợi nàng nghe xong câu chuyện, ta sẽ trả lại đàn cho nàng.
11
Author: Lục Lạc Nhi
Trời còn chưa sáng Lục Lạc Nhi đã thức dậy, nàng rửa mặt chải đầu rồi thay y phục mới, khi đã xác nhận bản thân mình hoàn toàn tươm tất, Lạc Nhi mới bước ra khỏi phòng.
12
Author: Lục Lạc Nhi
Lục Lạc Nhi thật sự muốn đập nát Cửu Nguyệt Hoàn trong tay mình, nhưng khi vừa giơ chiếc đàn cao quá đầu, thì ngón tay của nàng chợt chạm vào chiếc chuông bạc.
13
Author: Lục Lạc Nhi
Chính giữa điện Thanh Trí, Huyền Vũ và Tần Lục đều bị phạt quỳ, Trưởng tôn Gia Cẩn Bình và Tăng trưởng Thiên vương ngồi trên vị trí chủ tọa, đưa mắt liếc qua hai người bọn họ: “Được lắm! Các con đúng là rất giỏi, chỉ trong vòng vài khắc đã phá nát Âm Tư Môn.
14
Author: Lục Lạc Nhi
Tiếng đàn của nàng vừa dứt, cũng là lúc Huyền Vũ cảm thấy cơ thể mình nhẹ bẫng. Miệng vết thương đã hoàn toàn khép lại, sự đau đớn cũng biến mất không để lại dấu vết.
15
Author: Lục Lạc Nhi
Khu rừng trúc phía sau Thanh Trí điện là cấm địa đối với các đệ tử ở Âm Tư Môn. Nhưng đó lại là nơi yêu thích để luyện tập của Lạc Nhi và Tần Lục.
16
Author: Lục Lạc Nhi
Đêm nay ánh trăng rất sáng, nhưng dù có sáng hơn nữa thì từ thác nước Thiên Ngân hắn cũng không thể nhìn thấy mặt trăng. Huyền Vũ kết thúc buổi luyện tập của mình, rẽ đôi làn nước rời khỏi hang động.
17
Author: Lục Lạc Nhi
Tin tức Thượng thần Mẫn Nguyên đã xuất quan nhanh chóng lan truyền khắp tứ hải bải hoang, tất cả thần tiên trong tam giới đều rất vui mừng vì sự kiện này.
18
Author: Lục Lạc Nhi
Ngay hôm đó Lạc Nhi trao cho Huyền Vũ cây trâm huyết ngọc, còn hắn lại trao cho nàng một cuốn cầm phổ. Hắn dạy nàng đàn khúc nhạc, từng ngón tay mãi miết rượt đuổi nhau trên phím đàn, Huyền Vũ đã trêu ghẹo nàng rất vui vẻ.
19
Author: Lục Lạc Nhi
Lạc Nhi đến tìm Huyền Vũ, tinh thần của nàng vẫn chưa hoàn toàn bình phục sau lần gặp gỡ vô tình với Tần Lục. Nhưng khi vừa nhìn thấy hắn, Lạc Nhi lại không thể không bật cười, quả đúng là Huyền Vũ.
20
Author: Lục Lạc Nhi (Cảnh báo có thịt ^^!)
Lạc Nhi rùng mình vì ma khí của hắn, chẳng phải sư phụ đã áp chế ma khí của Tần Lục rồi sao, vì sao hắn lại trở nên như vậy? Tần Lục ôm lấy nàng, siết chặt đến nỗi Lạc Nhi có cảm giác thắt lưng của mình sắp gãy làm hai.