Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Số chương: 50
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Câu chuyện kể về một "con heo mập" đã vậy còn có tính hay tò mò  nên đã vì xem mưa sao băng, kết quả bị sao băng rơi trúng vào người kéo theo anh ta xuyên không tới dị giới.

Danh sách chương Phì Lũ Đại Náo Dị Giới


Chương 1: Xuyên Không Dị Giới

1 “Hì hục… hì hục…”

Trong một khu rừng nguyên sinh, một bóng người, à không, phải nói là một vật thể giống như trái bóng khổng lồ đang lăn đi với một tốc độ cực nhanh.


Loading...

Chương 2: Xào Hay Không Xào, Đó Là Cả 1 Vấn Đề !

2 ( Chương 1 và chương 2 giới thiệu hơi nhiều chút, chương 3 trở lên sẽ quay trở về cồt truyện nhiều hơn. )

“ Giới Vương Quyền X 2!!” “ Phì lũ xung thiên pháo

!!” Trong khu rừng nguyên sinh, một tiếng hét lạnh lùng vang lên.


Chương 3: Diệp Tuyền

3 “ Tìm, tìm cho thật kỹ, ả chỉ có thể trốn ở gần đây thôi, trên người ả có mang theo thứ quan trọng mà chúng ta cần, trước khi trời lặn phải tìm ra ả yêu tinh đó, nếu không thì quân đoàn trưởng sẽ không tha cho chúng ta đâu!!”

"Bên kia có tiếng động, mau qua đó xem thử.


Chương 4: Đại Chiến

4 “Huyền ưng trảo!!” Tay phải của “ tiểu Cẩu” hoá đấm thành móc, bàn tay phải ngay lập tức bị bao bọc bởi một lớp khí nhạt có hình dáng giống như chân của một con chim ưng, móc thẳng vào vùng tim của Dương Kiệt.


Chương 5: Mình Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào Địa Ngục Chứ?

5 Bước tới quỳ xuống ngay bên cạnh cô gái, nhìn thấy cô ta vẫn còn đang bất tỉnh nhân sự, Dương Kiệt chỉ biết ở đó gãi đầu không biết phải làm sao.

“ Chẳng lẽ phải hô hấp nhân tạo? Không được không được, mình còn là trai tơ, nụ hôn đầu sao có thể trao cho 1 cô gái không quen biết được.


Chương 6: "chính Nhân Quân Tử" Dương Kiệt

6 “ Phù, cuối cùng cũng đã thoát ra khỏi được thành Hoàng Huyện rồi. ” Hướng đông bắc nằm giữa ranh giới khu rừng ma thú và thành Hoàng Huyện, một bóng người to tròn như một trái bóng khổng lồ dùng tay lau sạch những giọt mồ hôi trên trán, khẽ quay đầu nhìn về hướng thành Hoàng Huyện, thầm thở phào nhẹ nhõm một cái.


Chương 7: Diệt Luyện Thể Tầng Thứ 10

7 “ Hahahahaha

!!” Trương Kỳ cười một cách đắc chí, không ngờ mới nghe thấy uy danh của mình đã khiến chúng nội bộ lủng củng rồi, tuy một đánh hai không phải là vấn đề, nhưng lỡ tốn sức hơn ai mà không muốn chứ? Dùng lưỡi liếm liếm môi của mình, nhìn về phía Diệp Tuyền khiêu khích nói: “ Người xưa có câu, hãy chọn bạn mà chơi, quả thật không sai chút nào? Cô bé, giờ có hối hận lắm không?"

“ Hắn không phải bạn tôi!!!” Diệp Tuyền không thèm nhìn mặt Dương Kiệt nữa, quay sang hướng khác hừ mạnh 1 tiếng nói.


Chương 8: Tư Mã Thiên

8 Vọng Nguyệt sơn!

Thánh Hỏa Tông nằm có khu vực U châu, tận cùng vùng cực bắc, gần sát biên giới của khu rừng ma thú, là tông môn chủ lực chống lại sự bành trướng của lũ ma thú trong khu rừng, có thể nói, những đế quốc, vương quốc của vùng U châu mấy trăm năm nay có được sự bình yên phát triễn, Thánh Hỏa Tông có công sức không nhỏ.


Chương 9: Thí Luyện Thánh Hỏa Tông

9 Khu quảng trường rộng lớn dưới chân núi Vọng Nguyệt, tụ tập gần năm ngàn người từ bốn phương tề tụ lại đây, tất cả đều mang theo vẻ mặt cung kính ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào bức tượng cao gần mười mét được đúc bằng đá cẩm thạch ngay giữa quảng trường.


Chương 10: Kích Hoat Võ Hồn

10 “ Tất cả hãy bỏ tay lên quả cầu thủy tinh này. ” Những người tham gia kiểm tra lập tức bỏ tay lên chụp lấy bề mặt quả cầu thủy tinh, ngay lập tức, La trưởng lão và mười thanh niên nam nữ kia miệng lẩm nhẩm những câu thần chú gì đó, quả cầu trên tay họ lập tức rực cháy dữ dội.


Chương 11: Đội Chấp Pháp

11 “ Vì sao? Vì sao tôi được phân chia cái căn nhà tồi tàn ở cái nơi chim không đẻ nổi trứng này, còn những người kia thì ở những căn nhà bình thường? Đã vậy còn phân chia công việc nặng nhọc nhất là trông sóc vệ sinh cho linh thú của tông môn nữa chứ? Tôi không phục!!!” Dương Kiệt phẫn nộ chất vấn với một tên đệ tử ngoại môn phụ trách phân chia chỗ ở và công việc cho đệ tử tạp vụ.


Chương 12: Đổi Trắng Thành Đen

12 Chỉ thấy một thanh niên chạc tuổi đôi mươi, trên người mặc bộ trang phục màu đỏ như máu trên ngực áo có cài một cái huy hiệu giống như hai thanh kiếm bắt chéo lại với nhau, lúc này đang sắc mặt trầm đen như than dẫn theo một đoàn người gần mười tên cũng mặc trang phục giống hắn từ con đường đám đông nhường ra bước vào.


Chương 13: Vận Thanh Thiên

13 Đám thuộc hạ ở phía dưới vội vã kẹp lấy Dương Kiệt và chàng thiếu niên kia lôi đi, Dương Kiệt gân xanh nổi đầy trên trán, đôi mắt đỏ hun, cắn răng nói: “ Ta không phục

!! Ta yêu cầu được xét xử theo kiểu “ vận thanh thiên”

!!”

ầm

~!!

“ Cái gì? “ Vận thanh thiên”? Hắn dám yêu cầu kiểu xét xử đó sao? hắn không sợ chết à?” Rừng người đang theo dõi vụ xét xử bên ngoài nghe xong yêu cầu của Dương Kiệt, không kềm được kinh hãi kêu thét lên.


Chương 14: Kích Hoạt Trạng Thái Vô Địch

14 Dương Kiệt có cảm giác như linh hồn của mình đã thoát ra khỏi thể xác, nhưng cơn đau vẫn không thuyên giảm, càng lúc càng đáng sợ hơn nữa, ngay cả linh hồn cũng bị rung động, tổn thương, đủ hiểu cảm giác đau đó đáng sợ tới cỡ nào rồ, Dương Kiệt chỉ mong bản thân có chết quắt đi cho rồi, như thế không cần phải hứng chịu cơn đau đáng sợ đó nữa.


Chương 15: Xích Tiểu Lâm

15 Giới vương quyền X 3!! Phì lũ bổ dưa đại pháp

!!” Trong khu rừng thiên đường của ma thú, một bóng người to tròn như một trái bóng khổng lồ tung người nhảy lên không trung, tay cầm một cây chùy có đầu chùy to bằng một nửa thân thể của bóng người đó vẫy múa trên đầu một vòng, sau đó từ trên đập xuống, đập thẳng vào đầu của một con ma thú có hình dáng giống hệt như con sói phóng to.


Chương 16: Cướp Thần Dương Quả

16 Tới lúc này Dương Kiệt đã hiểu vì sao kim tiền truy phong báo và chàng thanh niên kia lại liều mạng sống chết với nhau như thế này, thì ra là có một trái thần dương quả chuẩn bị chín muồi.


Chương 17: Thì Ra Bố Mày Cũng Có Võ Hồn! Chỉ Là..

17 “ Má ơi, đáng sợ quá, đó là khí thế của một tiên thiên cao cấp sao? Suýt chút nữa thì bố mày tè ướt hết cả quần đây nè. ” Trong một hang động ở cách đó khá xa, Dương Kiệt và Xích Tiểu Lâm ngồi dựa người trên đá tảng, hít thở một cách dồn dập, sắc mặt của Xích Tiểu Lâm đã không còn tý huyết sắc, toàn thân run lên cầm cập, nghĩ lại việc dám cướp đi thuần dương quả ngay trước mũi một tiên thiên cao cấp, Xích Tiểu Lâm đến lúc này vẫn chưa hoàn hồn, trong lòng sợ tới nỗi muốn ngất xỉu tại chỗ.


Chương 18: Chiến Tiên Thiên Tầng 7

18 “ Còn không mau mau cút ra đây khoang tay chịu chết

~~!!”

Trong lúc Dương Kiệt và Xích Tiểu Lâm không biết phải làm sao, trên đỉnh đầu lại vang lên giọng nói khát máu đầy căm phẫn của tên thanh niên kia.


Chương 19: Nói, Ngươi Muốn Chết Như Thế Nào ?

19 Với một luyện thể tầng thứ 9 như Xích Tiểu Lâm, dám dùng thân mình đỡ lấy cú chưởng của tên thanh niên, chỉ có nước chết mà thôi.

“ Càn khôn Tháp

!!”

Không chút do dự, Dương Kiệt lập tức triệu hồi càn khôn tháp ra khỏi cơ thể, chắn ngang trước mặt Xích Tiểu Lâm để hứng chịu cú chưởng đáng sợ của tên thanh niên kia.


Chương 20: Vì Hắn Là Dương Kiệt !

20 Mặc dù hơi tàn nhẫn một chút, nhưng Kiều Phong vẫn khẽ ngật đầu.

“ Không thể nào, không thể nào, không thể nào như thế được

~!!” Dương Kiệt phẫn nộ gào thét.


Loading...