1 "01, 03, 05, 07, 09, 11, một dãy số đặc biệt "Phong Thập Tam nhìn dãy số trúng thưởng kỳ này trên mạng, so sánh với dãy số trong tay mình. Mẹ nó!Nàng lại thật sự có dãy số quỷ dị trúng giải nhất kỳ xổ số phúc lợi này!Năm trăm vạn ! Lần này phát tài rồi.
2 "Tiểu thư, mạng của ngươi thật tốt, lại là nữ nhân đầu tiên Vương gia mang về! Tất cả Vương Phủ đều đang nhốn nháo. "Người tới toàn thân mặc áo màu đỏ, tuy là hạ nhân nhưng mặc vô cùng tinh tế, trên đầu tóc tết hành hai chiếc sừng nhỏ, nói năng sôi nổi, hoạt bát cực kỳ.
3 Mấy người nữ nhân này ngày thường đều đã mảnh mai hết sức, càng không nghĩ tới có người đột nhiên làm khó dễ, muốn tách rời đúng là đã không còn kịp rồi!Một cước này vân đạm phong khinh, hung hãn cực kỳ!Chỉ dùng một cước liền đem mấy người phụ nhân toàn bộ đều giải quyết.
4 Chiến Cảnh Thiên thu lại khí tức, trong phòng nhất thời ấm áp hơn. Lâm Tuyết Nhu cảm thấy không ổn, Xem bộ dáng Vương gia cũng không có tính toán trị tội nàng, trong mắt hiện lên một tia ác độc, hung ác trừng mắt.
5 "Dáng người không tệ!"Chiến Cảnh Thiên thiếu chút nữa thổ huyết. Nữ nhân bình thường nhìn thấy nam nhân đang tắm rửa không phải nên kêu to rồi xấu hổ chạy đi sao?Lá gan nàng thật lớn!Không những không chạy còn dám trắng trợn đánh giá, da mặt cũng đủ dày!Kỳ thật Bất Hối khích lệ hoàn toàn xuất phát từ thật tâm.
6 Vị gia này cũng quá quá ngây thơ rồi? Cư nhiên nhìn đến thời khắc mấu chốt lại bỏ chạy!Thực không có tiền đồ!Đi càng tốt! Bất Hối trực tiếp vứt bỏ cái yếm cùng quần lót nhảy vào trong thùng tắm.
7 "Cho phép ngươi lưu lại!"Bất Hối vẫn đang đắm chìm trong hưng phấn khi hoàn thành Bát Quái trận thì Chiến Cảnh Thiên để lại một câu rồi nhảy lên biến mất vô tung vô ảnh.
8 Thính Vũ Các ở phía nam Vương Phủ cũng có một ôn tuyền nhỏ cho nên dù là mùa hè hay là mùa đông đều có tiếng nước chảy truyền đến, thanh âm êm tai giống như mưa phùn rả rích ngày xuân.
9 "Chẳng những xem qua, mà hắn to nhỏ ta đều biết, đáng tiếc đời này ngươi không có cơ hội biết rõ. "Nghe vậy, Lâm Tuyết Nhu sắc mặt từ đắc ý chuyển thành không thể tin tiếp theo trở nên mê muội, sắc mặt thay đổi liên tục, thấy vậy trong lòng Bất Hối vô cùng sảng khoái.
10 Người tới chính là Chiến Cảnh Thiên, sau một lúc lâu hắn mới từ những lời chấn kinh này phản ứng kịp, đi vào trong phòng. Trong phòng Bất Hối đang vui vẻ ăn tối, Chiến Nguyên đã bố trí cho Thính Vũ Lâu một đầu bếp nữ.
11 "Lão tổ tông người đừng nóng giận, đều do ta lắm miệng, người uống chén trà giảm nhiệt. "Nhìn Thái Hoàng Thái Hậu tức giận, Lâm Tuyết Nhu bộ dáng lo lắng lập tức chạy tới rót một chén trà, kỳ thật nội tâm đều vui vẻ nở hoa.
12 "Nhị vị mời vào bên trong. "Tiểu nhị theo bản năng lui về sau, để hai người bọn họ đi vào. Cái quán rượu này nhìn rất nhỏ, nhưng bên trong lại có những khu phân biệt.
13 Tiểu nhị trong mắt sớm đã không có khinh bỉ mà chỉ còn hoảng sợ, khẩn trương lên trên lầu tìm chưởng quầy. Bất Hối trở lại trước mặt Chiến Cảnh Thiên, hắn lập tức đưa qua một chén trà nóng mới khiến nàng bớt giận.
14 Rầm rầm!Đầy bàn đồ ăn, chén đĩa, bát, từ từ toàn bộ đập bể dập nát. Bất Hối ngây ra một lúc, nghi hoặc nhìn thoáng qua Chiến Cảnh Thiên, xem bộ dáng sau cái vẻ mặt chính nghĩa khi đó khóe miệng giật giật.
15 Thương lượng xong thì đồ ăn cũng được bưng lên, lần này biết Chiến Cảnh Thiên đến dùng cơm rõ ràng lượng lớn hơn nhiều, hơn nữa cũng càng thêm tinh xảo.
16 "Tiểu nữ xem mọi người đối cái lẩu này đều đã rất tò mò, như vậy đi, ngày mai mặc kệ Bát Tiên lâu có làm được món ăn này hay không, ta đều sẽ cùng mọi người nói rõ ràng việc này.
17 "Có thể ăn?""Thật sự có thể ăn?"Bất Hối vừa nói lập tức dẫn tới oanh động, chẳng lẽ thật sự có món ăn này? Không phải gạt bọn hắn?"Các vị có biết vì sao hôm nay ta cùng với tướng công xuất hiện trễ như vậy không?" Bất Hối thấy hiệu nghiệm mãn ý gật đầu, hiện tại đã lấy được sự chú ý của những người này, chỉ cần thêm một bước.
18 Khụ khụ!Thịt vừa đến bên miệng, hương cay mê người phả vào mặt, Chiến Cảnh Thiên mạnh mẽ ho khan. Bất Hối nhìn hắn như vậy, ho đến phổi cũng sắp rớt ra ngoài.
19 Bất Hối khép hờ hai mắt ngâm mình trong suối nước nóng, chỗ ôn tuyền này sau khi nàng cùng Chiến Cảnh Thiên sửa đổi trận pháp cũng thành của nàng. Nơi này chỉ có ba người biết, vì nàng, Chiến Cảnh Thiên đã đem thời gian bôi thuốc mỗi ngày đổi thành buổi tối.
20 "Kế tiếp đương nhiên là. . . . . . "Bất Hối đứng dậy, tiến sát bên tai Chiến Cảnh Thiên nhẹ giọng nói kế hoạch tiếp theo. Một cỗ hương hoa lài tươi mát thanh nhã phả vào mặt, đây là hương vị thuộc về nàng, không phải do hương liệu mà là tự thân phát ra, so với trên người nữ tử khác mùi hương đậm đặc gay mũi không biết cao quý hơn bao nhiêu lần.