21 Bất Hối thật sự nổi giận, cắn chặt răng, từ trong miệng hung tợn nói ra vài từ, phẫn nộ nhìn chằm chằm Chiến Cảnh Thiên! Nghĩ mình ăn nói khép nép cầu hắn như vậy, chẳng những không đồng ý lại còn ngủ thiếp đi.
22 Vào ban đêm, sau khi cơm nước xong Bất Hối cùng Chiến Cảnh Thiên tham gia một loại đấu giá nhỏ, đây là vở kịch trước khi khai trương!Thời gian trước đã sai người đem loan truyền tin tức, lần đấu giá này sẽ đấu giá thẻ VIP của quán lẩu Long Phượng.
23 Vẫn quan sát Lý Mộc Dương, Chiến Cảnh Thiên dựa vào khẩu hình môi của hắn đọc được hai chữ Bất Hối, mày cau chặt, vẻ mặt phòng bị nhìn Lý Mộc Dương, trong lòng tính toán cái gì.
24 Mười vạn lượng hoàng kim!Lời vừa nói ra, Chiến Cảnh Thiên cũng phải liếc mắt, bạc trắng cùng hoàng kim kém hoàn toàn, trăm vạn lượng bạc trắng chân chính là giá trên trời!Cạch!Giải quyết dứt khoát.
25 Vô số Hắc y nhân chung quanh đột nhiên xuất hiện đằng đằng sát khí. A. . . . . . Hôm nay Bát Tiên lâu đưa đồ ăn mới ra thị trường, quán lẩu Long Phượng khai trương đều ở cùng địa phương nên vây đầy thực khách cùng người xem náo nhiệt.
26 "Đây là cái lẩu trong truyền thuyết?""Sao bên trong không có đồ ăn, chẳng lẽ cái lẩu là nước canh?"Bởi vì vừa mới huyết khí quá nặng, Bất Hối sai người đem nước canh tê cay toàn bộ đổi thành canh xương, nàng thực sợ những người đó nhìn đến nước canh đỏ rực sẽ trực tiếp nôn ra.
27 Nghe vậy, Bất Hối lập tức nhớ tới Hiên Viên thần, trong lòng dấy lên hận ý ngập trời! Nồng đậm sát khí, sự tình lần trước còn chưa tìm hắn tính sổ, dám đến trêu chọc nàng!"Người nào?"Biến hóa này của Bất Hối, Chiến Cảnh Thiên lập tức đã nhận ra, lãnh mi nhíu lại, nàng không phải cùng Hiên Viên Quốc thái tử có hôn ước sao?Làm sao có thể giống như tràn ngập hận ý?!"Là Hiên Viên Quốc Nhị hoàng tử, Hiên Viên Mặc!"Bất Hối mày cũng nhíu lại, nàng tưởng là Hiên Viên Thần, không nghĩ tới là đệ đệ hắn, bất quá đều là một nhà, đều là kẻ thù của nàng.
28 Sau khi ký xong hiệp ước, nhìn vẻ mặt Chiến Cảnh Thiên đắc ý, Bất Hối cảm thấy mình bị bán lại còn đang giúp người ta kiếm tiền. "Như thế nào nhìn bổn vương như vậy? Mới phát hiện bổn vương cực kỳ anh tuấn!" Chiến Cảnh Thiên tâm tình rất tốt, khó có được cùng nàng nói đùa.
29 Uh`m!Chiến Cảnh Thiên không biết giờ phút này nên miêu tả cảm thụ trong lòng hắn như thế nào, đột nhiên nhớ tới Hoa Thiên Thần thường xuyên ghé vào lỗ tai hắn nói một câu.
30 Không khí càng thêm ái muội, thời gian giống như yên lặng, chỉ còn tiếng tim đập cùng tiếng hít thở. Khoảng cách hai người lại gần chút, sau đó, hắn ở bên tai nàng nói ba chữ: "Thối chết được.
31 Chuyện đã từng đáp ứng. . . . . . " Chiến Cảnh Thiên suy nghĩ về cung yến, thời điểm đó chỉ là nói cho có lệ, nhưng hiện tại, trong đầu hiện ra bộ dáng Bất Hối, khóe môi giơ lên khẳng định đáp: "Ta sẽ !"Nghe vậy, không khỏi làm Chiến Cảnh Nhân tò mò, cười nói: "Hoàng đệ! Trẫm thật lâu không tới phủ ngươi rồi, vừa lúc hôm nay ra ngoài, liền đến xem một chút đi.
32 Chiến Cảnh Thiên cũng phát hiện Bạch Hạc, đây mới là mục đích của chuyến đi này, cũng không quản những con mồi vừa mới bắt được cùng nhau thúc ngựa đuổi theo.
33 Bất Hối vẻ mặt đen xì!Tâm tình nàng bây giờ bi thống đến muốn chết, nàng như thế nào liền quên chuyện này, cư nhiên lại trong sơn cốc hoang tàn vắng vẻ tới quỳ thủy.
34 Sáng sớm, ánh mặt trời theo cửa động chiếu vào, chiếu lên hai người đang gắt gao ôm nhau, hai người đều đang trong mộng đẹp, trên mặt mang theo tươi cười ngọt ngào.
35 "Vẫn là trong phòng ấm áp. "Trở lại Vương Phủ, tiểu Huệ nghe nói nàng phải ở trong sơn động nước mắt đều muốn rơi xuống. Kế tiếp liền bảo vệ Bất Hối giống như bảo vệ động vật quý hiếm quốc gia.
36 "Từ hôm nay trở đi, quy tắc dùng cơm dưới lầu sửa lại, mỗi người thu một số bạc nhất định, chỉ cần mọi người ra bạc là có thể tùy tiện ăn. Đồ thì mua ở chợ, có thể liên hệ mấy nhà cung cấp hạ thấp giá thành, đem những thứ đồ ăn này bầy cùng một chỗ, ăn bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu.
37 Hoàng Thành Chiến quốc đoan trang hùng vĩ, kiến trúc trong cung lại càng lộ ra cao quý. Cửa cung dòng người không ngừng, nơi chốn đều là xe ngựa trang trí cầu kì.
38 Nhắc tới Bất Hối, Chiến Cảnh Thiên mặt vẫn băng lãnh mới có tia ấm áp, cười nhạt nói: "Hoàng tổ mẫu sẽ nhìn thấy. "Đối với câu trả lời của hắn Thái Hoàng Thái Hậu hiển nhiên là không hài lòng, nhưng tôn nhi này nàng hiểu rất rõ, chỉ cần là vấn đề hắn không muốn trả lời, dù ép hắn cũng vô dụng, cho nên chỉ có thể nói sang chuyện khác: "Đừng đứng, tới ngồi cạnh ai gia.
39 "Mau nhìn, trên trời có tuyết rơi. ""Không —— không đúng, đây không phải là tuyết, là hoa!""Đang là mùa đông làm sao có thể có hoa? A! Thật là, lại là hoa đào!"Trong đám người bắt đầu ầm ỹ, lần này so với nhìn thấy Bạch Hạc còn sửng sốt hơn.
40 Sau khi Thái Hoàng Thái Hậu đem Bất Hối mang tới tẩm cung của nàng bắt đầu tìm hiểu thân phận bối cảnh của nàng, còn có khi nào thì cùng Chiến Cảnh Thiên đại hôn.