1 Lần đầu mình viết truyện mong mọi người chỉ giáo. Không hài lòng chỗ nào cứ cmt thẳng tay nhé! **----**----**----**----" Tình yêu bắt đầu bằng nụ cười.
2 8h chuyến bay từ Pháp về Việt Nam vừa đáp. Một đứa con gái chừng 16-17 tuổi vai khoác balo tay kéo vali đi thẳng ra đại sảnh của sân bay. Mái tóc màu nâu đỏ dài tới thắt lưng buông xõa tự nhiên, nó đội mũ lưỡi trai kéo sâu che gần hết khuôn mặt - Chào mừng bé trở về! Một người con trai mỉm cười dang tay ôm nó vào lòng - Cám ơn vì đã tới đón bé.
3 Nó khoác tay Phong tươi cười nhìn lũ cọp cái xung quanh như khiêu khích , như mỉa mai. -Có phải nhóc muốn chết phải không? Phong thì thầm vào tai nó-Bạn Vi đang giúp bạn Phong mà.
4 Phương nhìn nó vẻ không tin những gì nó vừa nói nên hỏi lại-Mày chơi với thằng lão phẳng này bao giờ? Nhỏ chỉ thẳng về phía Tuấn Anh nói -Nè Tăng động mới nói gì đó? Tuấn Anh trừng mắt phản bác - Không phải cậu là đồ lão phẳng à?Phương trâm trọc nhìn Tuấn Anh -Có cậu ấy.
5 Nó bước xuống xe, đôi mắt tím đanh lại. Đôi mắt ấy trở nên lạnh lùng, bất cần hướng về phía người đàn ông trước mặt -Vi ! Đúng là con thật rồi. Người đàn ông mỉm cười -Chào chủ tịch - Vi sao lại gọi ba như thế? Con làm ba buồn đấy.
6 6h sángAi đó đã chuẩn bị đi học, hôm nay nó sẽ đến trường. Giống như một đứa con nít hồi hộp lo lắng, nó sẽ học ở đây- một ngôi trường hàng đầu tại Việt Nam.
7 Hẳn cả đời này nó sẽ không bao giờ quên được gương mặt đó. Gương mặt của người con gái ăn sâu vào trong tiềm thức non nớt của nó từ thời thơ ấu. Mưa lất phất táp cả vào mặt nó lạnh buốt.
8 -Các em ổn định chỗ, chúng ta bắt đầu bài học. Nó vui vẻ bày sách vở ra bàn rồi chuẩn bị gục đầu xuống bàn ngủ thì có ai đó đẩy đẩy tay nóKhánh khẽ gọi -Này! -Hả? -Chúng ta kể cũng có duyên đấy chứ! -À.
9 Can-teen. . . -Khánh tớ muốn ăn kem. Nó chớp mắt liên tục nhìn những ly kem xinh đẹp, Khánh lặc đầu chào thua. Hình như anh đang đi cùng với một đứa con nít hiếu động chứ không phải một cô bạn học cùng lớp.
10 Nó đẩy nhẹ Sukiro ra nhíu mày -Anh! -Baby, ngạc nhiên không? Sukiro vừa cười vừa nói -Sao anh lại về? Cả Tashi nửa ở Nhật Bản hết việc làm rồi sao? Nó hỏi-Không phải vì thư mời của chủ tịch sao? Tashi khoác tay lên vai Phương nói-thì ra là vậy.
11 "Có những tình cảm cứ mơ màng. . . Có những kỉ niệm cứ quẩn quanh. . . Dằn vặt. . . Vẫn biết bản thân sai, sai nhiều, nhưng chưa một lần dám nhìn thẳng và nhận lỗi.
12 -Bé sao vậy đi học không vui à? Thiên lo lắng hỏi, nó nhìn anh nhàn nhạt trả lời - Vui một nửa. Bé với thằng Phong đoạn tuyệt rồi! Trò chơi bắt đầu. Anh chuẩn bị thêm xúc tác đẩy mạnh tiến độ Thiên nhíu mày, vậy là ngày hôm nay cũng đã đến.
13 Ngay cả đường ngọt ngào như vậy nhưng lên chảo nóng thì lại tan ra và hóa đắng. Ngay cả sắt thép còn bị rỉ theo thời gian. Ngay cả băng vĩnh cửu cũng đang dần tan.
14 Linh chạy như bay đến chỗ nó miệng lắp bắp -Đọc. . . . đọc. . . . báo đi. . . . Nó đưa tay nhận tờ báo mới đã bị nhàu nát một phần từ tay Linh "NHỊ TIỂU THƯ NHÀ HỌ HOÀNG – HOÀNG HẢI VI người được ví như thiên thần đã từng phải điều trị tâm lý do dối loạn thần kinh.
15 Linh , Tuấn Anh, Hiếu, Phương và cả 2 anh chàng người nhật ( Sukiro và Tashi đấy ạ ) cùng ngồi quanh một chiếc bàn hình chữ nhật ,chính giữa là Hải Thiên.
16 Vì nỗi nhớ em còn nhiều quá. Anh dành cho em hết nên không còn gì cho người taNgười đến với anh thì trốn. . . Người trốn anh, anh lại yêu. . . Đợi chờ gì đó mà anh biết không quay trở lại nhưng anh vẫn mù quáng muốn tự trôn mình cùng với tình yêu dành cho em.
17 -Không sao! Nó nhanh chóng lấy lại bình tĩnh trả lời Linh rồi đi thẳng vào nhà, 2 hôm nay cả đám tụ tập lại đây giúp nó giải quyết công việc -Việc điều tra thế nào rồi? Nó hỏi Tashi-Không khả quan nắm anh không phá được hệ thống bảo mật.
18 Ngâm mình trong nước lạnh, cảm giác như các tế bào dưới da đang co lại chống chịu với cái lạnh giá bên ngoài. Giá mà có thể chết đi một lúc mà thôi. .
19 -Trần thiếu đang đùa với tôi sao? dù sao tôi cũng mong cậu xem qua một chút rồi hãy quyết định. Phong nhàn nhã nhấp môi tách trà còn nghi ngút khói khuôn miệng như đang cười.
20 Giữa lúc Thiên lâm vào thế bí không biết xoay xở ra sao thì HOÀNG HẢI VI cầm 33% cổ phần chuyển nhượng từ Trần Thị về xoay chuyển tình thế. -Vi. Số cổ phần này là sao? Phương nhíu mày-Bé nói cho anh biết bé và thằng Phong đã trao đổi gì? Nó đâu dễ dàng giao lại cho chúng ta số cổ phần này nếu không có điều kiện.
Thể loại: Nữ Phụ, Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 50