1 Dinh thự nhà họ Vũ đã được xây dựng từ rất lâu rồi, nơi này nằm khuất sau một rặng núi và hoàn toàn không bị chiến tranh ảnh hưởng tới nên hầu hết kiến trúc không bị hủy hoại.
2 Chưa chết ư?
Mình vẫn chưa chết ư?!
Trong chớp mắt, cô có cảm giác bàn tay Tử Thần như đã vươn ra nắm lấy tóc mình. Dù tuyệt vọng hay đau khổ đến cỡ nào thì cô cũng chỉ là một con người nhỏ bé, trong thâm tâm cô vẫn luôn tồn tại một sự sợ hãi đối với cái chết.
3 Binh. . . Boong. . . Boong. . . Binhh. . h. . . . . . Booonggg. . . . .
Đúng nửa đêm, một giai điệu kỳ quái bất ngờ vang lên từ những chiếc chuông trong tháp đồng hồ, âm thanh đinh tai nhức óc ấy đánh thức người con gái đang yên giấc.
4 Vạn Niên cùng Thu Thanh đi lên lầu, đứng từ trên cao nhìn xuống, bao quát hết toàn cảnh thanh lâu, cô mới nhận ra, nơi này thật xa hoa mỹ lệ. Tướng rủ rèm che, hoa mẫu đơn khoe sắc, mỹ nhân mỹ nữ đong đưa thân hình gợi cảm quyến rũ múa theo tiếng nhạc du dương quyến rũ hồn người, xung quanh lúc nào cũng thoang thoảng một mùi thơm dễ chịu.
5 - Khụ. . .
- Vạn Niên!
Vừa truyền tống dịch chuyển đến một cánh rừng khá vắng vẻ xong, thân hình Vạn Niên bỗng lảo đảo rồi ngã quỵ xuống, miệng còn phun ra một búng máu.
6 Thu Thanh đành bế Vạn Niên vào trong phòng, chuẩn bị đầy đủ nước tắm, cô quay lại nhìn đứa bé trai xinh đẹp từ lúc tỉnh lại đến giờ vẫn chưa nói một lời nào.
7 Kéet. . . . . . .
Tiếng mở cửa vang lên, kèm theo một chút ánh sáng cam cam yếu ớt từ chiếc lồng đèn xuất hiện soi bóng Bạch y nữ tử chân tay bị xích sắt giam cầm, ngồi lẻ loi trong bóng tối.
8 Từ lúc trang chủ hồi sơn trang đến giờ sắc mặt đều không được tốt, dọa cho mấy kẻ hầu cận đều phải khúm núm sợ sệt không dám đến gần. Trong tay ngài ấy vẫn cầm một chiếc bình chất liệu trong suốt lạ kỳ đựng đầy thứ dung dịch đỏ tươi như máu và một nắm lá gì đó không biết tên mọc đầy quanh núi.
9 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Casslera
Beta-er: An Bi Nhi
Đèn lồng đỏ vàng cam tỏa ra thứ ánh sáng rực rỡ ấm áp được giăng khắp chốn, những dải hoa dải lụa sặc sỡ cũng tung bay múa lượn theo gió, mặt hồ đen tuyền lấp lánh sắc hồng của những đèn hoa sen bồng bềnh trên mặt nước, ánh sáng lấp lánh phản chiếu xuống tấm gương khổng lồ của đêm đen ảo diệu như vạn ngàn vì sao lóng lánh cài trên mái tóc của dòng nước đen tuyền.
10 - Vạn Niên! Cái lọ thủy tinh đó là. . .
- Là máu!
Vạn Niên lười biếng nằm trên đùi Thu Thanh, trong tay vẫn cầm cái lọ trong suốt đựng đầy thứ dung dịch màu đỏ mà Bạch Y vừa đưa cho.