1 Thầy Phú làm cả lớp há hốc miệng khi ra đề tập làm văn “Bạn hãy kể lại một ngày kỳ lạ trong đời bạn”.
Học văn tự sự, dĩ nhiên học sinh lớp mười phải biết sử dụng những yếu tố miêu tả và biểu cảm trong bài làm.
2 Chương 2
Quý ròm ngồi ở bàn thứ tư, đếm từ trên xuống, dãy bàn gần cửa ra vào.
Ngồi bên phải nó là Tiểu Long, ngồi bên trái nó là nhỏ Hạnh.
Lúc làm bài, nó cựa quậy không yên, lúc nghiêng sang trái lúc chồm sang phải, cố xem thử hai đứa bạn nó viết những gì.
3 Chương 3
Bài làm của Quý ròm không lọt vô tám bài được khen trước lớp. Không biết có phải vì vậy mà nó không nói tiếng nào trên đường về? Tiểu Long vừa đạp xe vừa liếc bạn, bụng băn khoăn.
4 Quý ròm nằm ngả lưng trên ghế xếp, mắt dán vào màn hình tivi mà đầu óc để tận đâu đâu. Nó đang nghĩ đến thằng Mười. Nếu chuyện thằng Mười kể trong bài làm là thật thì mẹ con Mười nhận được sự giúp đỡ của con người bí ẩn kia đã hơn hai năm rồi.
5 Cả Minh Trung lẫn Thuỷ Tiên đều xác nhật giống nhau: Đầu năm lớp 8 thằng Mười học rất bết, suýt chút nữa bị ở lại lớp, nhưng đến giữa năm nó đột ngột học khá hẳn lên.
6 Nhỏ Diệp xịu mặt khi thấy Quý ròm lò dò đi ra:
- Anh làm gì trong đó mà lâu thế?
Quý ròm hơn hớn nói, vẫn chưa hết sung sướng với kết quả của cuộc điều tra:
- Làm chuyện hệ trọng! Chẳng có chuyện hệ trọng nào trên đời có thể làm nhanh cả.
7 Thằng Mười vô cùng hãnh diện khi nhỏ Hạnh, Quý ròm và Tiểu Long kéo nhau đến nhà nó chơi, nhất là kéo đến với mục đích chiêm ngưỡng cái computer của nó.
8 Nhỏ Hạnh phải khó khăn lắm mới dỗ được giấc ngủ. Rất nhiều lần nó muốn gạt ra khỏi đầu óc những thắc mắc vẩn vơ để thanh thản chợp mắt nhưng ngay lập tức nó nhận ra càng muốn quên điều gì thì con người ta càng nghĩ mãi về điều đó.
9 Lớp trưởng Xuyến Chi không hề nghi ngờ chút nào về lý do vắng mặt bất ngờ của Quý ròm và Tiểu Long. Gì chứ nhức đầu, đau bụng ai mà chả bị. Thỉnh thoảng nó vẫn gặp trường hợp bất khả kháng này.
10 Thằng Mười đang học lớp bảy thì ba mẹ nó ra tòa ly hôn.
Lúc đó ba nó đang phải lòng một người phụ nữ khác, người bây giờ là vợ sau của ba nó.
Năm đó, thằng Mười mười hai tuổi.