1 Thể loại: Romance, thanh xuân vườn trường, hài Author: Ếch xanhLời lảm nhảm + van xin: mog mọi người hỏi mình trước khi mang truyện đi. ******* Và đây là những nhân vật chính :3*Nữ:_ Trương Lê Hà Nguyệt (Lucifer), nó:Tuổi: 17 Gia thế: Là tiểu thư lá ngọc cành vàng của Trương gia.
2 * Cuộc sống là thế. . . Niềm vui thì ít ỏi. . . . . Mà mệt mỏi thì quá nhiều* Chân thành quá mức là một cái tội. . . . . Tin người quá vội là một cái ngu* Hạnh phúc vô hình.
3 * Có lúc em cho rằng mình sẽ hối hậnKhông muốn yêu nhiều để rồi hoàn toàn đắm đuối. Rơi giọt lệ đầu tiên vì anhThay đổi bất cứ điều gì vì anhCũng không tìm lại được sự kiên định mà anh dành cho emEm vẫn ngây ngô chờ đến ngày kỳ tích xuất hiệnVà ngày hôm đó anh sẽ phát hiệnNgười thật sự yêu anh đang phải một mình ôm mối đau thương.
4 * Ngọt ngào là anhChua, cay, mặn, đắng cũng là anhVậy với anh. . . Em là gì. . . hay chỉ là vô vị?!*__________********___________- Á!!Vừa bước vào nó đã nhìn thấy chú nó đang ngồi phía sau bàn làm việc, bên cạnh là 1 người phụ nữ trang điểm cầu kì nhưng không che được vẻ độc ác và lươn lẹo.
5 * Chỉ cần có gió Thì. . . Chuông gió sẽ lại kêuVà. . . Chỉ cần có niềm tinThì yêu thương sẽ luôn đong đầy. *__________________________- Hức! Hức! Đồ ngốc! Cái gì mà em họchứ!! Rõ ràng là xấu hổ về mình mà!Vy vừa khóc vừa mắng chửi Nhật thậm tệ.
6 *Có những vết cắt. . . tuy đã chữa lànhNhưng. . . vẫn để lại sẹoCó những ký ức. . . tuy đã xoá mờNhưng. . . mãi là nỗi đau*___________****____________Vừa bước chân vào cổng trường, đột nhiên, một ai đó kéo tay Vy.
7 *Cái giá của hạnh phúc là sự ràng buộcCái giá của tự do là cô đơn Chỉtiếc con người ta kỳ lạ thay. . . Lúc cô đơn lại thèm ràng buộcLúc hạnh phúc thì lại muốn được tự do.
8 *Người hay cười là người đau khổMượn nụ cười để che giấu đau thươngTa vẫn hát khi lòng ta tan nátTa vẫn cười khi nước mắt ta rơi. *____________****___________4.
9 *Khi tình yêu không còn cách nào giữ lại Khi phút chót, em đã quyết ý rời điEm muốn anh tìm lý do để em quay đầuNhưng đến cuối cùng, anh lại để em bước tiếpEm nói không muốn chia tay, nước mắt rơi xuống Đến tận cùng của nỗi đau, em dứt khoát quên đi tất cảAnh cũng tìm được một lý do để thay đổi kết cục, nhưng cuối cùng vẫn buông tayEm nói chia tay rồi sẽ không còn nhớ đến những kỷ niệm năm xưaAnh chỉ mỉm cười và bình thản nói "Chưa từng quên, sao em cần phải nhớ?"*___________*****___________Bọn nó bước vào và.
10 *Anh lấy đi niềm tin, để trả em dối tráLấy con đường hoa lá, trả em cánh đồng hoangLấy cả giấc mơ ngoan, trả cho em ác mộngLấy cả những rung động, trả lại em niềm đauSao không lấy u sầu, để em vui trở lạiKhông lấy đi khờ dại, để em đừng yêu anh*____________*****__________Kết thúc một ngày học mệt mỏi, bọn nó vác cặp lên chuẩn bị đi về.
11 *"Cho dù là từ believe (tin tưởng) thì ở giữa cũng vẫn chèn một chữ lie (nói dối). Tình yêu bắt đầu từ một lời nói dối thì sau cùng cũng sẽ kết thúc bởi sự dối trá mà thôi.
12 *Có một nỗi buồn không đáy thời gianCó một nỗi buồn không tan trong thời gian không đáyĐó là nỗi buồn của chiếc giày chân tráiKhông tìm được giày chân phải để thành đôi.
13 * Ở đời, chẳng ai có trách nhiệm phải yêu thương ai hết. Người luôn yêu em rồi cũng sẽ rời bỏ em khi nhẫn nại cùng tự tôn đều mất đi. Người ta đâu chỉ sống để đơn phương phía sau, mãi nhìn về một hướng.
14 * Có những người khóc bằng nước mắtCó những người khóc bằng sự im lặngCó những người khóc bằng tiếng gào thétCòn tôi. . . Tôi khóc bằng nụ cười ** Gặp một người xa lạ bỗng thấy nhớ một ngườiGặp lại một người quen bỗng thấy mình xa lạChẳng loại tẩy nào có thể xoá được những gì đã cóVà chẳng loại bút nào có thể vẽ lại những gì đã mất *________*******_______- Cô chậm chạp quá đấy! Bích Ngọc à!An chán nản dựa lưng vào thành giường, lười biếng đưa mắt nhìn cô gái đứng ở cửa phòng.
15 * Với ai đó bạn là cả thế giới, nhưng đối với thế gian này bạn chỉ là một ai đó. *_________******__________Vừa thấy Nguyệt mới chạy lên phòng đã dán mắt vào cái MacBook, tay ôm nó bay nhảy khắp phòng, Phong không khỏi có chút bực bội, mặt xị xuống:- Hey! Chuẩn bị quần áo đi rồi còn thăm An.
16 Đây không phải là chương 15, nên những readers đợi truyện của Au chắc hơi buồn, còn kết hợp thêm cái vid ở trên nữa. *chỉ chỉ* (Có lẽ vậy :>). Nhưng au vẫn phải nói chuyện này, mặc dù đã có nhiều tác giả khác viết rồi.
17 *Tình yêu không phải là một điểm đến, mà là đoạn đường chúng ta đang đi. **Vô số chấm nhỏ tạo thành đường thẳngVô số đường thẳng xếp thành mặt phẳngVô số mặt phẳng ghép thành không gian ba chiềuVô số không gian tạo thành khoảnh khắcVô số khoảnh khắc, cuối cùng cũng tạo nên tình yêu giữa bọn họ.
18 Hê nhô mọi người!!Hôm nay au lên đây bùng choáy để hỏi các rds 1 chuyện. Từ trước đến giờ mỗi chap au viết đều từ 3200 - 3500 chữ, nhưng thời gian ra chap sẽ rất dài.
19 Cảm thấy bản thân cực kì vô duyên khi vừa đăng 1 cái Trưng cầu dân ý lại viết tiếp cái này, nhưng mà au vẫn muốn up, không thì cứ thấy bứt rứt thế nào ý.
20 Chap này au dành tặng bạn @Zjinie nha! Cảm ơn bạn đã ủng hộ truyện! Anyway, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!!_________*****________Kể từ ngày Nguyệt nằm bệnh viện, Phong thường xuyên đến thăm nó.