1 Tôi Hoàng Thiên Thanh, đại tiểu thư của công ty A. L lớn nhất TG, và năm nay tôi vừa tròn 18 tuổi thôi, 18 tuổi là cái tuổi đáng lẽ ra là cái tuổi thanh xuân đẹp nhất của đời người, cái tuổi vui chơi, tự do.
2 _Ta tuyên bố hai con là vợ chồng và chú rễ có thể hôn cô dâu Tôi đang chìm đắm trong đống suy nghĩ về cuộc sống sau này của tôi thì bỗng nghe thấy một câu nói kinh thiên động địa, làm đầu óc tôi như quay cuồng Chuyện gì xảy ra thế ?…ông ấy nói thế là sao ?, hôn…hôn gì chứ ?.
3 " Chuyến bay từ Việt Nam đến Paris sẽ hạ cánh vào 5 phút nữa…" tiếng loa thông báo vang lên làm tôi bừng tỉnh. Tôi dụi dụi mắt vài cái, ngáp một cái thật dài, tôi xoay qua nhìn chiếc ghế kế bên thì đã thấy hắn đang hí hửng chơi đua xe trên chiếc điện thoại Iphone 5S Tôi mặc kệ anh ta không thèm quan tâm đến Chuyến bay của tôi cuối cùng cũng hạ cánh, tôi nhìn ra khung cửa sổ.
4 Tôi hậm hực bước về phòng, tiền của tôi…tất cả đều biến mất vì cái tên Thiên Vương trời đánh đó…Tôi không đòi lại số tiền đó thì tôi không phải Hoàng Thiên Thanh “ Rầm…” Tôi giận dữ đạp mạnh vào cánh cửa… _Thiên Vương anh đâu rồi…Mau ra đây cho tôiiiiiiiiiiiiiiii Tôi bước vào phòng không thấy ai cả, tôi liền hét lớn.
5 Nữa đêm…tôi đang nằm ngủ thì bỗng cảm thấy có một vật gì đó nặng nặng đè lên bụng tôi, tôi mơ màng nhìn xuống thì ôi thôi cái tên ác ma này đang ôm tôi ÔM TÔI…tôi giật mình dụi dụi mắt vài cái và nhìn lại, đúng rồi cái vật đang đè nặng lên bụng tôi chính là cánh tay của hắn.
6 Nằm ở đây hai ngày, không được ra ngoài chơi, không ai nói chuyện ít nhất là cãi nhau…tôi như người sắp chết. Thế nhưng…cuối cùng ngày tôi xuất viện cũng là ngày tôi “sống lại” đã đến.
7 Cánh cửa sắt màu đen to lớn từ từ được mở ra. _Mừng thiếu gia và tiểu thư đã trở về. Tôi ngạc nhiên trố mắt ra nhìn hàng loạt người hầu đứng xếp hàng cúi đầu cung kính ngay cái cổng to oành này.
8 Tôi đưa tay lấy cái áo sơ mi của hắn đang nằm trên đầu tôi xuống. “Từ đó em không còn cười em lạnh lùng em chẵng buồn em không vui Học cách quên anh theo thời gian trôi cũng đã quên anh rồi Nhưng rồi trái tim em giờ đây chẵng thể yêu anh Quên được anh em cũng quên cách để em yêu 1 người”.
9 Brừm brừm…Chiếc xe môtô phân khối lớn màu đen chạy với tốc độ ánh sáng trên đường lớn và kèm theo đó là tiếng la thảm thiết của tôi TT_TT. _AAAAAAAAAAAA.
10 Khi Ánh Tuyết vừa khuất bóng, tôi liền trở vào trong nhà. Vừa vào tới thì tôi đã phải nhìn thấy cái bản mặt khó ưa của hắn rồi (>” Tôi ngó lơ hắn định vào thẳng trong nhà luôn nhưng…thật bực mình khi mà tôi đi tới đâu thì liền bị hắn chặn lại, tôi qua phải hắn cũng qua phải, tôi qua trái hắn cũng qua trái, tôi lùi thì hắn sấn tới…Thế đấy, thử hỏi tôi có bực mình không chứ ?.
11 Tôi vừa bước xuống cầu thang thì đã thấy mẹ hắn đang ngồi ăn trái cây ở phòng khách. Tôi hí hửng chạy lại và ngồi kế bên bà. - Mẹ! Con có việc này muốn xin mẹ.
12 Kítttt Chiếc xe của Ánh Tuyết dừng lại ngay trước bãi giữ xe của trường. Tôi bước xuống đợi nó gữi xe. Một lúc sau nó cũng bước ra, tôi và nó cùng bước vào trường.
13 Tôi chậm rãi bước vào lớp, lập tức mọi ánh mắt đổ dồn về phía tôi làm cho tôi có phần khó chịu. Tôi nhăn mặt một cái rồi ngay tức khắc lấy lại phong độ lúc ban đầu.
14 Ra về… Tôi cùng Ánh Tuyết sãi bước trên sân trường nhộn nhịp. Có lẽ hôm nay là ngày may mắn của tôi, vì tôi đã không gặp rắc rối gì vào ngày học đầu tiên ^O^.
15 Tôi toan đứng dậy định đi lấy thao nước lạnh thì…bàn tay của hắn đã nhanh chóng bắt kịp lấy tay tôi và kéo tôi ngã xuống. Mùi rượu nồng nặc từ hắn xộc vào mũi khiến tôi phải nhăn mặt vì khó chịu.
16 Hắn cho hai tay vào túi, đứng đối lưng lại với tôi. Tôi bàng hoàng không hiểu rõ về câu hỏi của hắn. Tôi im lặng không dám trả lời chỉ biết nhìn bóng dáng cao ngạo của hắn.
17 Tôi và Ánh Tuyết đang đi ra bãi giữ xe của trường, thì từ đâu hắn và Vũ Phong lù lù xuất hiện. Tôi cúi gầm mặt xuống tránh ánh nhìn lạnh lẽo của hắn. _Tôi chở em về.
18 Tôi lên phòng thay đồ, tôi chọn ình một bộ đầm voan màu trắng dịu dàng kếp hợp với đôi giày cao gót màu trắng nốt, phụ kiện kèm theo là chiếc túi xách hàng hiệu Louis Vuitton màu nâu và chiếc kính mát màu đen hiệu Gucci.
19 Đôi mắt nặng trĩu của tôi từ từ mở ra, trước mắt tôi là một màn đêm đầy tĩnh lặng không có ánh đèn chỉ có ánh nắng vàng của chiều tà rọi vào phòng qua khung cửa sổ…tôi ngồi bật dậy và vươn vai một cái, tôi nhìn sang bên cạnh…và chợt nhìn thấy hắn, đôi mắt nhắm nghiền lại, gương mặt hằn lên vẻ mệt mõi.
20 Hắn bế tôi lên lầu. Đóng cửa lại rồi hắn đặt tôi nằm xuống giường, lúc đó tôi như mất đi ý thức…không còn biết chuyện gì xảy ra nữa, tôi chỉ biết trong người tôi như có một ngọn lửa rạo rực cháy bỏng.
Thể loại: Xuyên Không, Truyện Teen
Số chương: 9