1 Truyện: Tổng Tài! Xin Anh Nhẹ Tay!Tác giả: Riaki* Giới thiệu nhân vật:-Hứa Nhất Băng (Tiểu Băng): + Cân nặng: 46,5 kg+ Chiều cao: 1m68. + Tuổi: 18. + Tính cách: Là một cô gái nghị lực, không dễ gục ngã nhưng khi đã yêu ai thì sẽ dành hết tấm lòng trao trọn cho người đó.
2 *London-Anh*“Tiểu Băng, anh phải đi rồi!”- Một giọng nói lãnh đạm, trầm ấm nhưng như hàng ngàn mũi tên đâm vào tim của Hứa Nhất Băng. “Tại sao lại như vậy? Anh đi đâu?”- Nhất Băng thốt lên trong đêm tối như tuyệt vọng.
3 “Reng…reng…reng”Một thứ tiếng luôn làm người khác cảm thấy khó chịu khi đang ngủ say. Bỗng Nhất Băng phát hiện điều gì đó. “ Hôm nay là thứ hai!”Thế là, một màn ảo thuật diễn ra trong căn biệt thự của nhà họ Hứa.
4 “Thưa cô, cô phải để em đổi chỗ! Em không thể chịu nổi cái con người cùng bàn này nữa!” - Nhất Băng nói nhất khoát, ánh mắt kiên định nhìn thẳng vào cô giáo.
5 Chap 4: Chú ý đến cô Trên chiếc siêu xe màu xám bạc sang trọng. Hai con người. Một điềm tĩnh, sắc lạnh. Một nhạy bén, giễu cợt. Âm dương hoà hợp, không ai có thể sánh nổi.
6 * Quán cà phê đối diện sân bóng rổ* “ Tôi và anh có chuyện để nói sao?”“ Tất nhiên là không. Nhưng anh rất thích em. Anh thấy em là cô gái thú vị nhất mà anh từng gặp.
7 “ Các người dừng lại cho tôi!” - Một giọng nói rắn rỏi vang lên. Bao nhiêu ánh mắt đổ dồn vào người đó. Là Đàm Thái Kiệt!“ Sao…sao anh lại ở đây?” - Nhất Băng hỏi với khuôn mặt đầy khó hiểu.
8 Lại ba tiếng trống ra chơi vang lên quen thuộc. Cô và Uyển Nhi đang tám chuyện ở căn tin. Rồi cả hai đang nhận ra có một đám đông đi tới. Nói là đám đông cũng không phải, mà là một người và rất nhiều fan hâm mộ theo đuôi.
9 “ Cô thật sự rất tài giỏi!” - Lời nói đầy sắc bén và khinh miệt của anh toát ra một cách nguy hiểm. Cô đứng đó, trơ mắt, trong lòng trống không. Định thần.
10 Về đến nhà, Dịch Thành ung dung để hai tay vào túi áo đi qua trước cái người anh gọi là ba, không một chút chào hỏi. Ông Tiêu khẽ nhíu mày khó chịu. Ông đến bây giờ cũng không thể thích ứng nổi với tính tình của anh.
11 Gió khẽ rít từng hồi, bầu trời u ám xám xịt. Trời sắp mưa, như tâm trạng của cô gái trẻ. Đường phố cứ vô tình diễn ra theo nhịp sống, không chút vương vấn tâm trạng của cô.
12 Sau ngày hôm ấy, cuộc sống yên bình của Nhất Băng cứ diễn ra, cô yêu khoảng thời gian này nhất, không âu lo, phiền muộn, sống theo những gì mình thích.
13 Nhất Băng bị dòng nước cuốn theo, va đập vào đá, đau nhức khắp người. Cô không ngừng la hét. Nhưng may sao, cuối cùng cũng nắm được một dây leo gần bên hồ.
14 Sau chuyến đi “đau tim” đó, bộ ba Băng, Hạo, Nhi quyết không đi đến nơi nào liên quan đến nước nữa. Tuy nhiên thì những khu vui chơi khác thì vẫn cứ đến đều.
15 Maya ngồi trong lớp, tâm tình vẫn chưa ổn định. Nhã Lam đi đến, lay tay Maya:“ Này, này, mày vừa gây sự với Nhất Băng đấy à?”“ Nó đáng bị như thế!” – Maya gằn giọng.
16 Bình minh lại rải nắng khắp Sài Gòn, lại một ngày mới nữa bắt đầu. Đang dạo bước trên sân trường, Đình Hạo hơi bất ngờ bởi cái ôm nhanh từ đằng sau, làm người hắn hơi khom xuống.
17 7h tối thứ 4, mẹ Nhất Băng chạy đôn đáo khắp phòng chuẩn bị cho bữa tiệc. Nhất Băng lê từng bước kéo chiếc valy trắng to gấp 2 lần cô vào phòng. Vừa đi vừa thở dốc.
18 Dịch Thành khẽ nhăn mặt, anh nói đầy ẩn ý:“ Nếu là tôi cứu em, em có yêu tôi không?” Nhất Băng chợt đơ người. Mơ hồ nhìn anh:“ Anh…anh nói vậy là có ý gì?”Vầng trán rộng lộ rõ 3 vạch đen, anh cúi sát mặt cô, tựa hồ có thể cảm nhận được từng hơi thở của nhau:“ Em thật sự không nhớ?”“ Tôi…” – Nhất Băng bỗng chốc ngập ngừng.
19 Nhất Băng thững thờ trong phòng lướt Facebook, trong lòng cảm thấy trống trải không yên. Cô và hắn sẽ chấm dứt, mặc dù không ai biết lý do. Thật là quá vô lý mà! Màn hình loé lên một khung chat, cô tập trung ánh mắt về đó.
20 Sau hổi lâu suy nghĩ, Nhất Băng quyết định về nhà thay đồ đến chỗ hẹn mà tờ giấy đã nói. Trong lòng chợt dấy lên cảm giác bất an. Chỗ hẹn là một khu đất trống nằm trong một khu dân cư mới xây, cách chỗ cô ở khoảng 20km.