1 * GTNV Nữ:
- Bạch Dương: là một cô gái nóng nảy, nhưng lại rất tốt bụng và luôn nghĩ cho người khác bất kể tổn hại đến mình.
-Tuổi: 16 (Tuổi thật là 4800 tuổi)
-Năng lực: Lửa
_Hình dạng con người :
Hình dạng thật:
Tinh linh: Karin
- Cự Giải: là một cô nàng hiền lành và dịu dàng nhất trong nhóm nhưng bị ai chọc điên thì.
2 +Chap 1: Mở đầu
Ở thế giới của những con người bình thường với cuộc sống bình thường thì họ chưa bao giờ tin vào những thứ thần bí, kì diệu như phép thuật.
3 + Chap 2:
*Ở thế giới của con người*
Tại bệnh viện thành phố Zodiac, y tá, bác sĩ bận rộn chạy qua chạy lại, thở hồng hộc, nhìn mà thấy thương. Ai bảo cái bệnh viện của cả thành phố chứ chả ít mà bác sĩ khoa thần kinh í lộn bác sĩ khoa sản lại đi công tác hết chỉ còn có hai ông bác sĩ mà lại có đến năm người cần đỡ đẻ, thành ra cái khung cảnh hỗn loạn này đây.
4
*Tối hôm trước ngày đầu đến lớp*
-Hây da, buồn quá đi, ngày mai mới được đi học, giờ chả có gì làm, chán quá à - Bên ban công cạnh cửa sổ, một cô gái thân hình nhỏ nhắn cùng mái tóc màu xanh biển xoăn nhẹ thở dài than.
5 + Capricorn : Cha của Ma kết và Bảo bình, ông là một người điềm tĩnh, ít nói, ông rất giỏi trong việc chế tạo thuốc phép thuật
- Tuổi : 9100
- Năng lực : chế tạo thuốc, đọc suy nghĩ
- Ngoại hình:
+Libra :cha của Thiên bình , tính tình ông giống n...
6 *Sáng hôm sau*
"Phịch" - Tiếng chiếc cặp được quăng lên bàn một cách mạnh bạo khiến cho cái cặp xém tí nữa là rớt. Người vừa nãy quăng chiếc gặp thả người ngồi xuống chiếc ghế cạnh bàn, khẽ trút một tiếng thở dài mệt mỏi.
7 "Cộc"
-Này , chọn chỗ nào để dựng trại đây? - Tiếng của ai vang lên ,mệt mỏi và uể oải
-Chỗ này không được đâu, vào sâu thêm chút nữa xem có chỗ nào thoáng hơn không
- Đáp trả lại cũng là một giọng nói mệt mỏi không kém - Ráng đi mà! Mấy chỗ này cây nhiều như vầy thì chỗ đâu mà dựng trại
- Ê ,lại xem chỗ này coi được không? - Song tử gọi lớn tiếng , hối thúc mọi người lại xem cái chỗ mà cậu chàng tìm được
Chỗ mà Song tử tìm được là một khoảng rừng bằng phẳng, vừa đủ để dựng hai cái trại dành cho ba nhóm gộp lại.
8 * 4800 năm sau tại vương quốc phép thuật*
4800 năm đã trôi qua nhưng cảnh vật ở thế giới phép thuật không thay đổi nhiều, vẫn bình yên như trước. Thế nhưng có một nơi lại không như thế
- Ê, thằng ranh con kia, trả đồ ăn lại cho ta mau, đồ con heooooooooo - Tiếng hét the thé vang vọng trong tòa lâu đài của nhà phép thuật tài ba Gemini
- Ngu gì mà trả, anh không ăn thì để em ăn giùm cho, bỏ mứa thì uổng phí lắm anh à - Tên được gọi là con heo kia vừa cười toe toét vừa tống mớ đồ ăn vừa ăn cướp được vào mồm
- Anh mày có nói là không ăn đâu, sáng giờ chưa có gì bỏ bụng thì làm sao mà bỏ mứa được chứ, khôn hồn thì trả lại đây
- So rỳ anh, em ăn hết rồi, còn đồ ăn thừa đó, anh ăn đi kẻo đói - Con heo cười toe toét trêu ngươi làm cho thằng anh tức khí, khói bốc lên đỉnh đầu
- Thằng oắt con, mi được lắm, mi sẽ biết tay ta, yaaaaaaaaaaaaaaaa - Thằng anh xô bàn đẩy ghế cầm cây rượt thằng em trời đánh thánh vật.
9
*Nhóm tìm củi*
Tiếng lá cây liên tục xào xạc , tiếng gió rít qua từng kẽ lá mang theo một chút hơi lạnh của sương mù ban đêm, ánh sáng ngày càng tắt dần sau ngọn núi trước mặt, tiếng bước chân chậm rãi trên con đường gập ghềnh đá sỏi.
10 - Hộc. . . hộc. . . - Hai bóng người in trên thảm cỏ bên bờ hồ. Tiếng thở gấp thật rõ ràng bởi không khí ảm đạm của ban đêm. Bất chợt người con trai quay sang cô gái đang bất tỉnh bên cạnh, gắng sức buông một câu cảm thán:
- Này, con cừu béo, cô ăn cái quái gì mà nặng như heo vậy hả, vác cái xác cô mà cứ như vác nguyên cái thùng ph 200 kg vậy.
11 * Chap 9:
Mặt trời nay đã đứng bóng hẳn, đồng hồ cũng đã chỉ đúng tám giờ, nắng ngày càng gay gắt, nhưng dưới những tán lá rậm rạp thì cũng chỉ còn là những tia nắng mỏng manh chiếu xuống mặt đất thành những đốm trắng nho nhỏ, không khí ẩm ướt làm giảm đi cái nóng của nắng cuối hè.
12 *Chap 10:
Sau mấy tiếng đồng hồ làm đồ ăn, cuối cùng thì các món ăn cũng đã ra lò, từng người một dọn món ăn có sẵn lên tấm thảm đã được trải phẳng phiu bên bờ sông, nghe đâu các món ăn rất là phong phú a, Song Tử nhìn món thịt nướng trên vỉ nướng còn đang bốc mùi thơm độc và lạ của mình không khỏi hếch mũi trầm trồ thán phục tài năng của mình:
- Mấy cậu nhìn đi kìa, thấy ngon chưa, tui mà đụng tay vào cái gì là ra cái đó, tài năng anh mày không ít đâu à.
13
"Phù. . . . . . . " - Bạch dương thở phào nhẹ nhõm. Cô là người cuối cùng bước ra từ nhà xí, nhìn lần lượt đám người đang nằm thẳng cẳng kia mà oán hận ngàn lần.
14
Như mọi ngày, trong căn phòng nhỏ với bốn bức tường sạch sẽ, sàn nhà đầy quần áo từ cái to đến cái nhỏ, trên giường có hai đứa bôi bác còn nằm ngủ đến tận lúc mặt trời lên cao, chân đứa này gác đứa nọ, ôm nhau ngủ ngon lành.