1 Tên: Soái ca, đừng chạy!!Thể loại: lãng mạn, tình cảm, xuyên không,. . Tác giả: Krystal Sia~~**~~Chào các bạn, mình tên Krystal Sia. Các bạn có thể gọi mình là Sia.
2 Các bạn có còn nhớ au hay không?? Xin lỗi mọi người! Trễ như vầy mới đăng, thật ngại quá! Đọc vui vẻ ạ!~*******~~Chương 1Tôi hồi trước đã có đọc qua mấy cái tiểu thuyết xuyên không cả rồi, trong đó nữ chính một tháng đã làm quen được nhiều thứ mới, bạn lẫn bè đều có, ngày nào cũng có chuyện, thậm chí là chỉ sau vài chương, bọn họ đều đã tìm được SOÁI CA! Còn tôi, nhiều tháng lại làm quen được một thứ duy nhất: Ngủ! Cũng không có đi học để mà có đứa ghét nói chi là bạn! Sau đó là sinh hoạt hằng ngày, lập đi lập lại đến phát nản! Cuối cùng, cái vấn đề lớn để tôi ở lại Đường gia! Tôi cảm thấy cái xác mới của mình cũng đâu quá tệ, tại sao, tại sao soái ca không thấy mà chỉ thấy mấy tên béo ú, biến thái đến tán tỉnh thôi chứ?Tính ra thì tôi đã ở Đường gia gần ba tháng! Đường Ảnh, nói đúng hơn là cha hiện tại đối xử với tôi rất tốt, ông rất nuông chiều tôi! Nhưng trong cái dễ thì đương nhiên có cái khó, cha luôn muốn tôi biết thật nhiều kiếm thuật, chẳng phải ai cũng muốn con gái của mình hiền thục, nói tới là bao lời mỹ miều hay sao? Tôi vốn không có muốn nghĩ nhiều nữa! Mấy bữa nay luyện tập mệt muốn chết, tôi phải nghỉ ngơi một chút! *OÁP*1s.
3 "Á!!!. . ""Tiểu thư!tiểu thư lại mơ thấy giấc mơ đó nữa à???"haizz,kể từ khi từ Bạch Vinh Lâu về là tôi cứ liên tục nằm mơ thấy hắn ta (Vương thiếu) với cái giọng chua lè vang vảng ở đâu đó.
4 "Bụp bụp, bốp bốp. . xoạc. . . két két. . . Á á á !" Đó là toàn bộ quá trình luyện tập võ thuật của tôi và Lục ca ca. - Cũng không tệ đó nha! Đệ tử ngoan.
5 Tiếp đê- Muội tập đứng tấn đi! Ta đi dặn dò xíu, có lẽ hơi lâu! _Lục ca nói xong rồi cùng Nhị sư huynh đi mất. . . Để mình tôi cô đơn lẻ bóng nơi này =_=Đã nói tôi cao siêu lắm, không cần đứng tấn chi ệt hơi! *lười* Tôi quay lại.
6 Uầy!! Mới sáng ra mà xui dữ vậy sao?!! Thôi không nói nữa, tôi phải đi tập võ rồi. ~~ Đến nơi ~~- Kính chào sư huynh ạ!_ Tôi khum người cúi 90 độ hành lễ với Lục ca.
7 ~~ Ngày tiếp theo đó!Tôi ngủ dậy từ rất là "sớm"! vì tối qua có ngủ rất ngon. Tôi lết cái thân lười này ra ngoài cửa phòng cũng gần buổi trưa! thế là mất tiêu bữa sáng quý giá! -_- Mới đi được vài bước thì theo cái bản năng siêu phàm của tôi mà cảm nhận được có cái gì đó rất lạ! * ngó quanh, ngó tiếp* -A! Ánh Cơ con dậy rồi à! Vương Thiếu đang chờ con đó! _ Dường phu nhân, mẹ tôi vừa ôm bụng vừa nói ( có bầu mà) -Aa! cũng biết điều chớ * cười*_ tôi nói nhỏ thầm tán dương con gà của mình.
8 À vâng! tôi nè Đường Ánh Cơ!! hôm nay ngoại truyện chút xíu để mọi người hiểu rõ hơn về tôi! Thật ra tên thật của tôi là Trương Lệ dư tên cũng được ấy chứ! tên này do mẹ nuôi tôi đặt!Thú thật rằng tôi là đứa trẻ mồ côi nên mẹ nuôi của toi đương nhiên là chủ của trại mồ côi rồi ấy! Do 1 tai nạn kinh hoàng nên bây giờ cả mẹ nuôi tôi cũng không có! Vì lần đó tôi thoát chết nên được nhà nước trợ cấp và tôi xin đi nước ngoài học,sau đó về đây kinh doanh! Còn 1 điều quan trọng nữa , như đã nói ở trước, tôi thành lập phái Bạch Đường tên khác là đường trắng! (hơi vô lý phải không??? Đường trắng Há HÁ) và đương nhiên ta chính là bang chủ ở đó! Thật chất thì do đi du học rãnh rỗi quá nên học võ cái thu nhận đệ tử mang về đây chơi ấy mà!Ừm, Tôi có một thằng đệ tử coi là trung thành nhất tên là Chấn Vũ,Hắn cùng với tôi tam chiến bao nhiêu trận rồi nên bây giờ xa hắn cũng có chút buồn, nhưng mà nói chung là không tới mức tình cảm đặc biệt bởi vì Vũ không phải loại Soái ca tuôi thích đâu! Nói chung là Bạch đường rất là thông minh như chỉ có bang chủ của nó là ngu xuẩn thôi!Thật sự, tôi rất nhớ họ và muốn biết họ ra sao, phái Đường trắng không biết còn giữ vũng không nữa! OAAA AAAÀ còn Lý do vì sao tôi lại cuồng Soái ca như vậy hả???À thì con gái mà!! mê trai đẹp là phải rồi.
9 Cuộc sống đúng là không thể nào lường trước được, nó đã trở thành quy luật cuộc sống rồi! Điển hình như là tôi đây, không thể nào mình được xuyên không trở về quá khứ càng không thể ngờ con nhỏ ế như tôi cùng lúc có thể lấy được hai anh soái ca đem về!! ^^….
10 -Oáp!! Chán quá!!_Tôi ngồi chống tay lên bàn nhìn hai tên kia ăn-Đúng đúng!! Bụng ta mấy ngày nay có mỡ rồi kìa!!_Lục ca vừa nói, vừa ăn,vừa lấy tay bóp bóp cái mỡ của mình.
11 Vương Hạo ~ Gà~ Vương Thiếu ~ Hạo Gà ~ Như đã nói, Vương Hạo, anh là con của Vương Gia, địa vị anh cũng rất cao quý, tuy nhiên trong gia đình anh không dành nhiều thời gian quan tâm hay chăm sóc anh.
12 ~~ Buổi cơm tối cùng ngày -Cơ Cơ à!! Giờ này nàng mới về hả!_Lục Ca đứng trước cửa dựa tường nói. Kế bên tất nhiên là Vương Hạo. -Về là được rồi còn cằn nhằn chi vậy thím!-Há há! Là Thím_Tên Gà thêm dầu vào lửa ôm bụng cười.
13 ~ tèn tennn~Buổi sáng, ánh nắng ban mai len lõi chiếu qua cửa sổ, Những tiếng chim hót vang dội hoà với tiếng là đung đưa xào xạt cũng khiến cái người như Ánh Cơ này bị cái phong cảnh hữu tình làm cho thức giấc.
14 -Cái gì!!! Ngươi bị lộ rồi à! Tên Lục Hoa với cả Ánh Cơ biết à!! Thật vô dụng. Đồ Tử tức giận ném cái tách trên bàn xuống dưới đất tạo ra âm thanh kinh hoàng, khiến cho người quỳ lạy van xin tha thứ cũng phải hoảng sợ, Và người đó không ai khác chắc hẳn là Tam Sư huynh ở phái Lang Tô kia rồi.
15 Tiếp nhá m. n!!Tôi nắm chặt hai lòng bàn tay lại, mắt nhìn qua khe hở, tim đập thình thịch vì không biết Vương Hạo và lão bang chủ của Nghênh Vương sẽ nói gì với nhau, nhưng mà điều tất yếu khiến tôi lo sợ chính là dự đoán của tôi có đúng hay chỉ là do tôi quá ảo tưởng.
16 2 ngày sau. . . . cũng chính là ngày đại hội!** buổi sáng sớm**Tại khuôn viên của phái Lang Tô, một đám người đang nổ lực duyệt võ lần cuối. -Tốt lắm! Chúng ta nhất định sẽ thắng!Lục ca động viên mọi người rồi qua bên Ánh Cơ.
17 Tôi thẩn thơ nhìn cảnh tượng đẹp đẽ trước mắt mà suy tư. . . "Cuối cùng cũng trở về rồi! Cuối cùng cũng được như cũ rồi"Lục Ca đang giúp Vương Hạo làm giảm vết thương mà hôm trước anh í đã gây nên.
18 -Cạn! Cạn! Cạn!!Một buổi tiệc linh đình nào thịt, nào gà!$-$ cả heo nữa với những món ăn phong phú nhìn vào là thấy thèm khiến cho cái người như Ánh Cơ này bị mê hoặc bởi nét quyến rũ từ nó.
19 Hình như là tôi xin lỗi mới phải, tôi ngẩng đầu lên thì phát hiện ra người mà tôi đụng trúng rất đẹp a~~ một thằng con trai có nét đẹp tựa như tiên với nụ cười tỏa nắng, hình như cái nét đẹp rất giống người nào đó a~ tôi quay đầu lại ngước nhìn Vương Hạo và Lục Ca rồi nhìn kĩ lại khuôn mặt của anh chàng vừa đụng trúng ấy.
20 Sáng sớm gà gáy inh ỏi làm đanh thức cái giấc mộng đẹp kia. Tôi bực bội đá vào thành giường ai mag ngờ nó khiến cho chân tôi đau đến nỗi phải lê lết ra tới ngoài.