1 "Nương nương, Hoàng Thượng đã sắc phong cho Di Tần thành Đức Phi rồi. " A Hạ, cung nữ tâm phúc của nàng vội vàng chạy vào báo.
Nữ nhân xinh đẹp thân vận cung trang chỉnh tề, thần sắc hơi tối lại.
2 Cuộc gặp gỡ rất nhanh bị tiểu cô nương Mạc Tử Kỳ quên lãng.
Lúc đấy, vị trí Thái tử vẫn để trống, các A Ca đều bận rộn bày mưu tính kế, thâu tóm nhiều quan viên về ủng hộ mình.
3 Hoàng Thượng khác hẳn với tất cả Hoàng Thượng những đời trước. Từ việc chính phi không được lên Hoàng Hậu cho tới việc ban Phượng Hà Cung vốn là nơi ở của Hoàng Hậu cho một Đức Phi…
Theo như suy đoán, đáng ra hôm nay Ân Mạc Thần nên ngủ lại Phượng Hà Cung với Đức Phi mới phong nhưng hắn lại bãi giá tới Mạc Hi Cung – cung của nàng.
4 Mạc Tử Kỳ không ngờ được bao năm nay Ân Mạc Thần vẫn truy tìm tung tích sự việc này, sau vài phút hồi tưởng sự việc, gật đầu thừa nhận : “Đúng vậy. Là do thần thiếp làm.
5 Ân Mạc Thần không bao lâu sau cũng bỏ đi. Hắn cũng không bãi giá tới cung nào khác, một thân long bào về Càn Thánh Cung.
Sáng hôm sau :
“Mẫu phi.
6 Ân Mạc Thừa vừa đi, A Hạ lại vào bẩm báo : “Nương nương, Đức Phi tới. ”
Mạc Tử Kỳ một tay chống đầu, giọng thập phần uể oải : “Bảo nàng ta chờ, ta chuẩn bị chút.
7 “Hoàng Thượng, Hoàng Thượng…” Nguyên Trà Di nghe được câu này, như được cứu sống, vội vàng đẩy A Hạ, chạy vội về phía Ân Mạc Thần.
Ngay khi Ân Mạc Thần vừa bước vào điện, đã bị Nguyên Trà Di hai má sưng tấy níu vạt áo bào, miệng gào khóc thảm thiết : “Hoàng Thượng, người phải làm chủ cho thần thiếp, phải làm chủ cho thần thiếp…”
Mạc Tử Kỳ không hốt hoảng.
8 Chương 8 :
Ân Mạc Thần ngủ lại với Nguyên Trà Di một đêm. Nhưng nửa đêm không ngủ được, hắn nhẹ nhàng rời giường, không để cho nàng ta phát giác.
Dưới ánh trăng, nam nhân mặc long bào đứng trước cửa sổ, dáng vẻ nhuốm màu tịch mịch.
9 Phượng Hà Cung :
Nguyên Trà Di ngồi trên ghế quý phi, tức giận ném thẳng chén trà xuống đất, hai má nàng ta đang được cung nữ chườm đá lạnh.
“Ả là cái thá gì mà có quyền tát ta chứ ? Rồi một ngày, ả nhất định biết tay.
10 Hoàng Quý Phi đột ngột bị ngất đến giờ vẫn chưa tỉnh, Đức Phi, Duyên Phi, Dương Phi, Niên Tần, Kính Tần,…hầu hết mọi phi tử của Ân Mạc Thần đều tập trung tại đại điện Mạc Hi Cung.
11 Tuy gia thế Nguyên Trà Di không lớn nhưng phe cánh của cô ta ở hậu cung chắc chắn nhiều hơn Mạc Tử Kỳ. Duyên Phi, Dương Phi rồi Kính Tần, Niên Tần,…tất cả đều là người Nguyên Trà Di hết.
12 Lúc Mạc Tử Kỳ tỉnh, Ân Mạc Thần đã sướm rời khỏi Mạc Hi Cung.
Cảm giác cổ họng khô, nàng cũng không gọi A Hạ vào hầu hạ, tự mình rời giường rót nước.
13 Vạn Tường Cung :
Lúc Mạc Tử Kỳ tới, các phi tần đều đã tập hợp đầy đủ. Nàng đến cuối cùng nhưng vì Thái Hậu còn đang trong phòng, chưa ra đại điện nên cũng không thể nói là nàng tới trễ.
14 Tuy nàng vẫn thường tránh dây vào Thái Hậu, nhưng hôm nay Thái Hậu lại đưa ra đề xuất chuẩn bị nha hoàn thông phòng cho Ân Mạc Thừa, Mạc Tử Kỳ đứng dậy, chân hơi nhún xuống, cắn môi nói : “Thái Hậu, thần thiếp nghĩ Mạc Thừa mới 11 tuổi, lúc này nó nên chăm lo đèn sách, chuyện nha hoàn thông phòng có lẽ nên để hai, ba năm nữa đi ạ.
15 Mạc Hi Cung :
“Nương nương…” A Hạ đi vào, khẽ gọi.
Lúc này trong tẩm điện không hề có ai. Một mình Mạc Tử Kỳ đang thoa thuốc lên vết thương. Nàng đặt ngửa lòng bàn tay lên, tầm mắt liếc ra ngoài cửa, chỉ thấy ngoài kia một đám thị vệ đang phân chia canh chừng nàng.
16 Ân Mạc Thần rời khỏi Mạc Hi Cung, liền tiến tới Vạn Tường Cung của Thái Hậu. Mục đích là gì thì không cần ai nói hẳn cũng có thể rõ rồi.
Từ xa, hắn đã nhìn thấy thấp thoáng bóng hình tiểu hài tử 12 tuổi đang quỳ gối trước cửa điện, bên cạnh là Dương thái giám đang không ngừng nói.
17 Chuyện này, lại phải nói thêm về Thái Hậu.
Năm đó Thái Hậu sinh ra, thì trong Vân gia phủ còn có thêm một vị tì thiếp cũng sinh nữa, sinh ra cũng là con gái.
18 Trăng hững hờ trôi trên bầu trời đêm. Cả hoàng cung âm u, tẻ nhạt, trùm một màu đen u ám. Trong Phượng Hà Điện, Đức Phi tức giận đem hết cung trang ném vương vãi trên đất, gào thét :
“Tại sao ? Tại sao Hoàng Thượng lại hồi vị cho nàng ta ?”
“Tại sao chứ ? Ả vốn dĩ đang thất thế, tại sao ?”
A hoàn bên cạnh nàng vội vã tiến tới can ngăn : “Nương nương, người đừng đập nữa, đừng đập nữa…”
Phượng Hà Điện một mảnh hỗn loạn.
19 Hoàng cung hôm qua trải qua một ngày thật đặc sắc.
Tuy mỗi lần nàng tới Phật đường, càng tụng kinh thì tâm càng nặng, nhưng sau khi tụng xong, ngủ một giấc, thì tâm lại thanh thản trở lại…
Mạc Tử Kỳ cầm thi thơ, ngả người ra đằng sau nhắm mắt dưỡng thần.
20 Sau tiết mục, các ca kỹ lại múa tiếp nhưng hiển nhiên không khơi dậy được hứng thú nữa. Thêm được nửa canh giờ nữa, thì tiệc tàn, mọi người lục đục bắt đầu cáo từ trở về.