1 Nữ chính: Lan Ánh=Mộng Mộng
Lan Ánh đi trên đường, có người đi ngang qua, cố tình đụng vào cô, người đấy tay cầm một chồng sách, thả tay xuống chồng sách rơi xuống chân cô, cô không kịp tránh chỉ có thể làm cho chồng sách rơi lệch, chồng sách không rơi vào cả bàn chân cô, rơi vào ngón chân út của cô, cảm giác đau truyền đến, cô suýt thì hét toáng lên, nhìn chân của mình.
2 Nữ chính: Lan Ánh=Mộng Mộng
Lan Ánh đi trên đường, có người đi ngang qua, cố tình đụng vào cô, người đấy tay cầm một chồng sách, thả tay xuống chồng sách rơi xuống chân cô, cô không kịp tránh chỉ có thể làm cho chồng sách rơi lệch, chồng sách không rơi vào cả bàn chân cô, rơi vào ngón chân út của cô, cảm giác đau truyền đến, cô suýt thì hét toáng lên, nhìn chân của mình.
3 (Cô thành Nàng)
Mở mắt, màu đỏ của màn che đập vào mắt nàng, tiếng kèn inh ỏi liên tiếp chuyền vào tai.
Mợ! Đám tang hay đám cưới vậy! Kèn rồi màn che đỏ.
4 (Cô thành Nàng)
Mở mắt, màu đỏ của màn che đập vào mắt nàng, tiếng kèn inh ỏi liên tiếp chuyền vào tai.
Mợ! Đám tang hay đám cưới vậy! Kèn rồi màn che đỏ.
5 "Vương Phi, người tỉnh rồi!" Bé gái đi vào thấy nàng tỉnh, chạy lại vui mừng nhìn nàng, mắt bé gái hơi sưng, trong mắt đo đỏ, hình như vừa khóc rất dữ dội.
6 "Vương Phi, người tỉnh rồi!" Bé gái đi vào thấy nàng tỉnh, chạy lại vui mừng nhìn nàng, mắt bé gái hơi sưng, trong mắt đo đỏ, hình như vừa khóc rất dữ dội.
7 (Lịch Ra Chương: 1 Ngày 1 Chương. Thời Gian: Tùy. )
Nhìn thanh kiếm chỉ vào mình, nàng suy nghĩ,
Tên Ám Vệ này có phải võ công thấp không? Nếu võ công cao, nàng từ xa đi qua hắn phải biết chứ? Đằng này nàng đứng chán chê ở đây, nhìn nhau đắm đuối được lâu, mới xuất hiện? Đáng nghi!
Tên chỉ mũi kiếm bắt đầu mất kiên nhẫn, "Nói!"
Nàng nhìn nhìn tên Ám Vệ, cả người toàn màu đen còn che mặt nữa.
8 (Lịch Ra Chương: 1 Ngày 1 Chương. Thời Gian: Tùy. )
Nhìn thanh kiếm chỉ vào mình, nàng suy nghĩ,
Tên Ám Vệ này có phải võ công thấp không? Nếu võ công cao, nàng từ xa đi qua hắn phải biết chứ? Đằng này nàng đứng chán chê ở đây, nhìn nhau đắm đuối được lâu, mới xuất hiện? Đáng nghi!
Tên chỉ mũi kiếm bắt đầu mất kiên nhẫn, "Nói!"
Nàng nhìn nhìn tên Ám Vệ, cả người toàn màu đen còn che mặt nữa.
9 . . . Vị Vương Phi này của hắn xem ra có rất nhiều sức lực thì phải? Đá bay Ám Vệ của hắn vào bụi cây, đã thế còn chổng mông lên trời nữa chứ!
Cái gì mềm mềm thế nhỉ?
Hẳn thử bóp bóp vào thứ mềm mềm đấy, độ đàn hồi tốt thật.
10 . . . Vị Vương Phi này của hắn xem ra có rất nhiều sức lực thì phải? Đá bay Ám Vệ của hắn vào bụi cây, đã thế còn chổng mông lên trời nữa chứ!
Cái gì mềm mềm thế nhỉ?
Hẳn thử bóp bóp vào thứ mềm mềm đấy, độ đàn hồi tốt thật.
11 "Nước. . . nước. . . " Nàng khó khăn nói ra, thật nóng. . . ! Rốt cuộc nàng bị sao vậy nè?
Hắn đứng dậy lấy nước cho nàng.
"Đây, ngồi dậy nào. " Hắn đỡ nàng ngồi dậy, đưa chén nước lên miệng nàng.
12 "Nước. . . nước. . . " Nàng khó khăn nói ra, thật nóng. . . ! Rốt cuộc nàng bị sao vậy nè?
Hắn đứng dậy lấy nước cho nàng.
"Đây, ngồi dậy nào. " Hắn đỡ nàng ngồi dậy, đưa chén nước lên miệng nàng.
13 Chải đầu, thay quần áo. . . ăn, đến lúc uống thuốc. . .
"Có thật uống vào sẽ không bị nôn?" Nhìn bát thuốc đen ngòm trước mắt, nàng sợ những thứ vừa mới ăn bị nôn hết ra, rất phi, phí công nhai rồi nuốt.
14 Chải đầu, thay quần áo. . . ăn, đến lúc uống thuốc. . .
"Có thật uống vào sẽ không bị nôn?" Nhìn bát thuốc đen ngòm trước mắt, nàng sợ những thứ vừa mới ăn bị nôn hết ra, rất phi, phí công nhai rồi nuốt.
15 "Đứng lên đi. " Nghe hắn nói vậy lúc này mọi người quỳ dưới đều đứng lên. . .
Nàng đứng sau lưng hắn như đang nghĩ gì đó rồi nhào vào lòng Liên Như.
16 "Đứng lên đi. " Nghe hắn nói vậy lúc này mọi người quỳ dưới đều đứng lên. . .
Nàng đứng sau lưng hắn như đang nghĩ gì đó rồi nhào vào lòng Liên Như.
17 "Tỉ tỉ, có phải người nên cảm ơn ta vì ta đã nhường vị trí Tình Vương Phi không?" Diệu Kiều Như đột nhiên lên tiếng. . . .
"Aiz. . . tỉ tỉ quên mất! Cảm ơn muội muội nha!"
Bà đây cảm ơn luôn mười tám đời tổ tông nhà ngươi!
Diệu Kiều Như cười hí hí.
18 "Tỉ tỉ, có phải người nên cảm ơn ta vì ta đã nhường vị trí Tình Vương Phi không?" Diệu Kiều Như đột nhiên lên tiếng. . . .
"Aiz. . . tỉ tỉ quên mất! Cảm ơn muội muội nha!"
Bà đây cảm ơn luôn mười tám đời tổ tông nhà ngươi!
Diệu Kiều Như cười hí hí.
19 "Hihi. " Nàng cười vui vẻ.
Diệu Kiều Như, Phiên Lăng Toại. Mồm há ra. . . cả hai đều đơ như tượng. . .
Không thể nào! Diệu Mộng Mộng sao có thể xinh đẹp như vậy!? Không thể nào.
20 "Hihi. " Nàng cười vui vẻ.
Diệu Kiều Như, Phiên Lăng Toại. Mồm há ra. . . cả hai đều đơ như tượng. . .
Không thể nào! Diệu Mộng Mộng sao có thể xinh đẹp như vậy!? Không thể nào.