1 Biên tập: Akirayuuri
Cảm nhận hạ thân dính nhầy khiến Mạnh Thanh Ly thấy khó chịu, ý thức lúc trước còn chút mờ mịt, giờ bị cảm giác đau đớn kéo về hiện tại.
2 Biên tập: Akirayuuri
Đợi tới lúc Thanh Ly ý thức trở lại thì nam nhân cực ác kia cũng đã đi rồi.
Thanh Ly khẽ mở hai mắt, phát hiện cơ thể có điểm bất thường, thần trí hoàn toàn mông lung.
3 Biên tập: Akirayuuri
Vận mạng xúi quẩy của Mạnh Thanh Ly dường như có điểm chuyển biến tốt đẹp.
Ngày thứ hai tỉnh lại, hắn phát hiện cơ thể mình bị sốt như thiêu như đốt.
4 Thanh Ly ngửi thấy mùi máu.
Hắn đặc biệt mẫn cảm với loại mùi này.
Giữa rừng núi trùng điệp này, mùi máu tươi rất dễ dẫn dụ dã thú. Hắn suy tính một lát rồi quyết định tự mình nên đi chếch một chút, tránh gặp phải chuyện không hay.
5 Mạnh Thanh Ly bị đẩy vào ngục. Nhưng cũng vì có nhân tình của Thần Y chiếu cố nên trong quãng thời gian này cũng không phải khó khăn gì, ít nhất thì ăn mặc đều không thiếu, chỉ có chút buồn tẻ.
6 Đến khi Thanh Ly tỉnh lại thì thấy bản thân mình đã ở trong quân trướng của Hung Nô rồi.
Dựa theo tiếng nói và trang phục của binh sĩ, Thanh Ly liền nhận ra, hắn vừa ra khỏi hang sói lại lăn vào hổ huyệt.
7 Một khi đã hạ quyết tâm, Mạnh Thanh Ly cảm thấy tốt nhất trước tiên phải phá cái thai này đi.
Nhưng trong lều của hắn có rất nhiều thị nữ trông coi, làm chuyện gì cũng đều bị giám sát chặt chẽ
Hắn càng lúc càng hiểu được Hô Nhĩ Xích đích thực coi trọng đứa con chưa chào đời này.
8 Được an bài trong vương trướng trang hoàng lộng lẫy, những thứ tinh mỹ kia cũng không thể khiến Thanh Ly chú ý nửa điểm.
Thân phận hắn trước kia dù gì cũng là con trong gia đình giàu có, từ nhỏ dù không thể nói là được nâng như nâng trứng, nhưng từ trước đến nay vẫn đều là được trưởng bối cùng các anh bao bọc kỹ càng.
9 Có một lần, Hô Nhĩ Xích theo thường lệ trở lại Vương trướng chuẩn bị đi ngủ, thấy Mạnh Thanh Ly đang ngồi trên tấm lông cừu trắng mềm, trên người mặc trang phục của các cô gái Hung Nô rực rỡ, đồ trang sức bằng các hạt châu đa sắc hai bên buông xuống hoà cùng nhung mao, càng tôn lên nước da ngọc ngà ấy.
10 Hô Nhĩ Xích luôn có một trực giác kỳ lạ. Hắn cảm thấy được đứa nhỏ trong bụng Thanh Ly sẽ chính là đứa trẻ giống như hắn, có cặp dị nhãn. Cho nên hắn đối với Thanh Ly muôn vàn sủng ái, thà là chính mình ủy khuất cũng phải hàng đêm trông nom nàng.
11 Thanh Ly chỉ đoán bừa không ngờ chính xác, thật vui mừng a!
Đưa Nhị Tử vào hang rồi hắn bắt đầu nhóm lửa, đem một ít thịt khô cho cẩu nhi ăn. Sau đó, hắn để Nhị Tử uống rượu mạnh, rồi lại dùng rượu xoa bóp tay chân cho Nhị Tử.
12 Vết thương trên tay đau nhức khiến Thanh Ly tỉnh giấc. Thì ra là khi đó Hô Nhĩ Xích đang phun rượu lên vết thương của hắn.
Thanh Ly ngồi bật dậy, trông thấy khuôn mặt tựa như không hờn không giận của Hô Nhĩ Xích, ngay từ đầu hắn đã biết được con người kia không những đang tức giận, mà là phi thường tức giận.
13 Thanh Ly ngủ liền một ngày một đêm
Lúc đầu thì là bị bầy sói làm cho kinh hãi, về sau lại bị Hô Nhĩ Xích doạ cho sợ phát khiếp.
Chỉ có đứa nhỏ là đáng thương a.
14 Ngày hôm sau tỉnh lại, Hô Nhĩ Xích đã đi mất.
Thanh Ly đi tìm Trác Lang cùng Nhị Tử, nhân tiện thăm hai con chó săn may mắn còn sống sót.
Cho chó con ăn xong rồi mà Trác Lang vẫn nói không ngừng.
15 Đáng tiếc là bầu không khí tưng bừng của ngày hội xuân không duy trì được bao lâu.
Hung Nô Vương ốm đau liệt giường suốt nửa năm qua, cuối cùng cũng không thể chống chọi nổi với căn bệnh thâm niên đã xâm chiếm từ lâu.
16 Thanh Ly cùng Hô Nhĩ Xích cứ căng thẳng như thế cũng đã gần nửa tháng. Thanh Ly đương nhiên sẽ không giống những phi tử khác tìm cách lấy lòng người kia.
17 Thanh Ly cảm thấy cơ thể thật nhẹ nhàng. Hắn hiểu được bản thân chắc chắn đã chết rồi. Thế nhưng hắn vẫn rất hài lòng.
Không cần phải trải qua cảm giác đau đớn khi sinh con, cũng không cần phải tiếp tục làm nữ nhân nữa.
18 Tiểu nha hoàn tên gọi Hồng Nhi, dù không phải cái tên quá đặc biệt, nhưng được cái là dễ nhớ.
Thanh Ly cả người vô lực, đặc biệt cổ lại đau nhức. Soi vào gương đồng mới biết trên da còn lưu lại một vết tím bầm.
19 Sau khi nhận Thuỷ Ngọc, Tống Việt liền lệnh cho Triệu quản gia hảo hảo an bài. Dù rằng không sủng ái hắn, nhưng có thứ gì tốt Tống Việt đều cho người đưa đến chỗ Thuỷ Ngọc cả.
20 Từ sau khi quen biết A Ngưu, việc ra vào tướng quân phủ thuận tiện hơn rất nhiều. Bởi A Ngưu quen thuộc thời gian giao ban canh gác trong phủ nên hai người đến giờ vẫn tìm được khe hở mà chuồn ra.