1
CHƯƠNG 1
Tiếng chuông điện thoại vang lên, 1 cô gái mặc 1 cái áo choàng từ phòng tắm bước ra, cô vơ lấy cái điện thoại đang reo ầm ĩ kia nghe máy:
- Alô
Đầu dây bên kia vang lên giọng 1 cô gái đầy chất trẻ trâu:
-Alo, Vy hả? rãnh ko ? lát đi xem ca nhạc với tụi này ko ? hôm nay có ak nam thần hát đó đi nha ? lát nữa 5h chiều tại công viên Hoàng Gia nhe tút.
2 CHƯƠNG 2
Sau khi trả thù xong cô bỏ đi với giọng cười nham hiềm , đang hả hê thì tiếng chuông điện thoại vang lên lm tắt đi nụ cười đó, cô bắt máy đầu dây bên kia là 1 giọng nữ trầm nghe mà lạnh sống lưng :
-Cô Khải Vy, chừng - nào - cô - tới - hả ?
-Ah.
3 CHƯƠNG 3
Vừa vào hội trường bốn người bọn họ đi thẳng lên hàng ghế đầu bỏ wa những cặp mắt đang nhìn họ mà ngưông mộ, sau khi yên vị, Ngân, Nhi và Oanh mới hỏi :
-Ê lm gì mà hỏi nãy đi trể vậy ?
Cô mới chán nản mà trả lời :
-Lúc nãy mới cãi lộn.
4 CHƯƠNG 4
Về đến nhà, vừa ngồi xuống ghế chưa kịp uống nước thì cô đã nghe giọng oai oái của bà vợ lớn của ba cô, cô đến sống ở nhà này năm cô 5 tuổi, mẹ cô đã mất vì bệnh nặng, ba cô ko lo chăm sóc.
5 CHƯƠNG 5
-Gọi con lên đây có việc gì ko ?
-Con về thay đồ trang điểm thật đẹp rồi đi theo ba. Ông trả lời cô mà cứ cắm đầu vào giấy tờ chẳng nói thêm 1 câu nào nữa, thậm chí còn chẳng thèm nhìn mặt cô.
6 CHƯƠNG 6
Hôm nay là ngày mà cô dọn wa nhà Vũ Kỳ sống, cuộc đời tự do coi như biến mất thay vào đó là những chuỗi ngày rất là lâm li bi đát khi phải sống chung 1 nhà, ăn chung 1 bàn với kẻ mà mình ghét nhất.
7 CHƯƠNG 7
TRƯỜNG THPT PHAN KỲ
LỚP 10B3.
………………
Reng……reng……
-Điện thoại của ai làm ơn nhge máy giùm đi ? Bà cô Hằng lên bực bội lên tiếng.
-Ê, Vy, Vy nghe máy đi kìa, Khải Vy….
8 CHƯƠNG 8
Hai người chỉ lo cải nhau mà không để ý tới thời gian, khi nhìn lại thì đã 6h chiều rồi.
-Được rồi, về thôi ! Anh lên tiếng để ngăn cuộc cải vả này lại.
9 CHƯƠNG 9
Sáng sớm tinh mơ… à không… phải là trưa mới đúng, những tia nắng gắt chiếu rọi vào phòng, phang thẳng vào mặt cô gái đang ngủ say sưa không biết gì.
10 CHƯƠNG 10
Hôm nay, cô dậy hơi sớm nên chuẩn bị đi học sớm hơn mọi ngày. Cô khoát trên người bộ đồng phục nữ sinh cấp 3 rất đẹp và duyên dáng bước lên chiếc xe mui trần rồi phóng thẳng đến trường.
11 CHƯƠNG 11
Bốn người đứng trước khu vui chơi cảm giác mạnh:
-Ê, mày tính súc ruột tui tao trước khi ăn trưa à? Nhi hỏi.
-Không, à mà cũng có thể, hìhì.
12 CHƯƠNG 12
Bỗng nhiên 1 người con trai đi lại chỗ bốn người họ, dáng vẻ cao ráo, mái tóc đen, da ngâm, gương mặt sáng sủa, ra dáng một hotboy, chào hỏi:
-Chào! Em là cô gái ngồi cạnh anh trên tàu siêu tốc lúc nãy phải ko?
-Vâng! Ngân trả lời mà mặt lạnh tanh.
13 CHƯƠNG 13
( Nơi dùng để thẩm vấn và tra tấn những tên gián điệp, nội gián)
Sau khi nhận được cuộc gọi của Thiên Hoàng, bốn người họ liền phi xe đến “Trường Xử” để xem chân dung kẻ gây chuyện.
14 CHƯƠNG 14
Cánh cửa phòng mở ra, một thằng con trai bị trói ở ghế, máu chảy ra từ đầu và miệng hắn rất nhiều. Hai người Tuấn Anh và Tuấn Khang đứng dậy gật đầu chào cô:
-Hai anh về rồi à ? Cô hỏi mà mắt cứ dán vào cái tên vừa bị hành hạ kia.
15 CHƯƠNG 15
Ba ngày sau khi thả tên Sang đó về Hắc Thủy, cô và anh trở về nhà nhưng chẳng giờ nào được nghỉ ngơi khi mà điện thoại và chuông cửa cứ reo liên tục, ăn cơm, ngủ nghỉ cũng chẳng yêu.
16 CHƯƠNG 16
Sau một hồi chen chút, luồn lách họ cũng đã vào được công ti thoát khỏi đám ruồi bu kiến đậu ở ngoài kia :
-Chưa bao giờ tui bị cái cảnh như hôm nay, mệt quá đi, anh khổ một mình anh đi tự nhiên lôi tui zô cái chổ này làm gì ? Cô trách anh.
17 CHƯƠNG 17
Bực bội vì bị mấy tên phóng viên quấy rối suốt mấy ngày nay, cứ tưởng họp báo xong chúng nó sẽ thôi không làm phiên nữa.
Những thông tin về cô ngày càng nhiều trên các trang mạng và thông tin truyền thông, có đúng có sai nhưng hầu như là sai hơi bị nhiều.
18 CHƯƠNG 18
Hai mươi phút sau cô đã đến nơi, cô chạy thẳng vào sân nhà để xe ở đó, cô đi lên nhà nhưng vừa tới cửa cô đả nghe được cuộc nói chuyện giữa ba cô với hai mẹ con bà Hồng :
-Ba…, sau ba để cho con nhỏ đó kết hôn với anh Vũ Kỳ của con hả ba ? Thiên Băng nhăn nhó.
19 CHƯƠNG 19
Sau ba ngày ở ngôi nhà lạnh lẽo không tiếng cười, cô bắt đầu cảm thấy chán nản, bật tivi thì toàn tin tức liên quan đến anh và cô. Mở điện thoại thì toàn tin nhắn rác, không biết từ khi nào mà cuộc sống của cô đã rối tung lên hết không còn theo ý cô nữa.
20 CHƯƠNG 20
Một tuần trôi qua, cô dù bị giam lỏng ở nhà nhưng chẳng buồn tí nào vì cô luôn bày những trò để hại những người gia sư đáng thương kia, vì vậy cứ 3 ngày anh lại nhận được 1 lá đơn xin nghỉ việc, anh rất tức giận nhưng chẳng làm gì được cô.