1 * giới thiệu nhân vật :
- Hạ Bảo Nhi ( cô ) : là 1 cô gái hết sức ngây thơ , hiền lành, dễ thương , là con gái của Hạ Thái Bằng - chủ của 1 công ty nhỏ , hiện đang 20 tuổi
- Triệu Lục Phong ( anh) : 1 anh chàng mang tính cách của 1 con mãnh thú tàn ác , thủ lĩnh bang Lục Thiên , con trai 1 của Triệu Khắc Minh - 1 ông trùm khét tiếng trên thế giới , chủ tịch công ty PBM nổi tiếng , 23 tuổi
- Vũ Minh Huy(cậu): bạn thân của anh , tính tình tàn ác cũng không kém gì anh, là cậu 2 của Vũ Gia , phó bang Lục Thiên , 23 tuổi
'''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''
Nhờ 1 cuộc hôn nhân định mệnh đã mang cô và anh gắn kết lại với nhau nhưng lại cho ra bao nhiêu là gian khổ , khó khăn , anh không hề yêu cô thậm chí anh còn cho cô là hạng đàn bà cần tiền , vì tiền mà cô mới chịu cưới anh, rồi cuộc đời của cô sẽ thế nào đây ????
===> mời các bạn đọc bộ truyện '' Tiểu bảo bối.
2 - Ông à ! có mấy người mặc đồ đen đến tìm ông kìa ! - mẹ cô hốt hoảng chạy vào trong gọi chồng mình
- Bà làm gì la lối um sùm vậy, để tui ư. . . . .
3
Cánh cửa bị đẩy mạnh ra , Lục Phong bước vào , từng đường nét hoàn hảo trên gương mặt đều thể hiện tính tự cao, ngạo mạn.
- Cha gọi con
-Tới rồi sao ? - Triệu Khắc Minh
Lục Phong đi đến chiếc ghế đối diện vs Triệu Khắc Minh ngồi xuống , nói :
- Cha gọi con đến có việc gì không ?- Lục Phong chống cằm nhìn cha
- Con chuẩn bị kết hôn đi !
Lục Phong đang ngồi đó thì thất kinh , Sao? Cái gì ?Kết hôn ?
- Cha không đùa chứ ?- Lục Phong nghi hoặc nhìn người đàn ông trước mặt.
4 Sáng hôm sau. . . . .
Bang Lục Thiên
''Rầm''
Lục Phong bực bội đá cái cửa thật mạnh, cú đá của anh làm cả bang im phăng phắc. Đi tới ngồi xuống chiếc ghế cạnh đó , suy nghĩ lại những chuyện vừa xảy ra , cả bàn tay này nữa , chắc chắn sẽ có một ngày cô ta sẽ phải trả giá gấp đôi [ jenny:°_° kinh quá]
- Ai chọc giận cậu vậy ?
Minh Huy từ đâu đi tới , ngồi xuống chiếc ghế cạnh đó nó :
- Hừ.
5
- Đứng lại. - Triệu Khắc Minh nói khi thấy anh định vào phòng.
-. . . . .
Lục Phong khó hiểu nhìn cha mình , ông có chuyện gì muốn nói sao ?
- Ngày mai con sẽ đám cưới.
6
Đều đặn một ngày hai bữa, cô gặp anh. Lại ngồi ăn cùng nhau và lại không một câu nói nào thốt ra từ hai bên. Sau bữa ăn tối, mỗi người lại trở về phòng của mình.
7
Bảo Nhi nắm chặt chiếc túi xách , bỗng từ một lão già nhìn mặt rất dê đi tớ nói :
- Cô Hạ, uống với tôi một ly nhé !
Nói rồi ông ta đẩy một ly rượu về phía cô , Bảo Nhi vội vã lắc đầu :
- Xin lỗi , tôi không biết uống rượu.
8
Sáng hôm sau. . . . .
Cô tỉnh dậy, đầu đau như có cái gì đó đập xuống , chóng mặt quá. . . . mọi thứ đều quay cuồng , Bảo Nhi kéo đôi chân bủn rủn , định bước xuống giường nhưng cảm giác mê man càng ngày càng nặng , cô ngã nhào xuống , vừa nhắm mắt lại lập tức cô đã chìm vào hôn mê.
9 Trong bệnh viện
Lục Phong chăm chú nhìn túi nước biển đang chạy từng giọt, từng giọt vào trong cơ thể cô, lại nhìn đến gương mặt khẽ nhíu chặt của Bảo Nhi, sau đó thở dài một hơi.
10
Cô về nhà ngay sau đó , đi ngang qua vườn hoa trước nhà , bây giờ cô mới để ý , ở đây thật nhiều hoa đẹp nha~~ , toàn là những loài hoa cô thích , nào là hoa hồng , hoa Phong Lan trắng , hoa Bách Hợp , hoa Thược Dược ,.
11
Sáng sớm hôm sau, Bảo Nhi liền cầm lọ đựng giống hoa ra vườn trồng, sau khi gieo hạt giống xong, cô xách một chậu nước ra tưới , sau tất cả mọi việc đã làm xong thì cô vào nhà để ăn sáng.
12 Jenny: Xin lỗi mọi người vì sự vắng mặt mấy ngày nay , lí do là t/g đi về quê mà dưới đó lại không có mạng nên không thể đăng cho mọi người được, nếu hôm nay rãnh t/g sẽ đăng bù còn không thì thôi nhé !*iu mọi người nhìu *
_______________________________________________--
Ngay khi nhìn ông ta đưa Bảo Nhi đi, bà hốt hoảng chạy theo nhưng ông ta đã đi xa, không còn cách nào khác, bà bèn lấy điện thoại của cô, chắc chắn cô sẽ có số của hắn, quả nhiên không sai, cô lưu số hắn với tên là ''TÊN KHỐN NẠN''(Jen: Tội lỗi , tội lỗi ) , bấm vào nút gọi, áp vào tai chờ người bắt máy nhưng sao lâu vậy, lòng bà đang nóng như có ai đốt , ''Tiểu Nhi à, con đừng có làm sao nhé !''- bà suy nghĩ.
13
Ông ta đang nói thì Lục Phong cúp máy , lúc nảy hình như anh nghe có tiếng sóng biển thì phải, đúng rồi.
- Mau phái người đi tìm ở các bãi biển cách đây 50 vạn đi !
- Được.
14
- Đã ổn hơn chưa ?- Lục Phong đi lại bên giường nói
-Anh cứu tôi sao ?
Cô ngẩn người ra, chuyện lạ, anh mà cứu cô sao? đáng lẽ anh phải mặc kệ cô mới đúng là anh chứ đằng này lại đi cứu cô, thật là làm cô cả kinh.
15
Khuôn mặt cô đã đỏ ửng từ lâu, cúi đầu không dám nhìn anh, hôm nay anh sao vậy? tính cách lẫn cách nói chuyện đều khác
- Anh tính làm gì ?
- Đoán đi!
Nói rồi Lục Phong dùng cánh tay ôm lấy eo cô.
16 Jenny: Cảnh cáo chap này có H nha, cần cân nhắc trước khi đọc hen, tâm hồn trong sáng của tui. . . hic. . . hic, cảnh H khó tả quá àaaaaaaaaaaaaaaaaaa T_T )
Sau khi cả hai đều thiếu ôxi trầm trọng thì anh mới buông cô ra, kéo luôn bàn tay cô đi đến giường, cả hai đều ngã xuống, trong nháy mắt, mặt Bảo Nhi đỏ lên không còn hình dáng.
17
Ánh nắng mặt trời chói sáng làm cô cô tỉnh giấc,cơ hồ là toàn thân rã rời, hạ thân đau nhức. Lại cảm thấy cánh tay rắn chắc ôm chặt eo cô , đôi chân to lớn , thon dài quấn quýt đôi chân cô.
18 Cảm thấy phản ứng của anh, trên mặt cô gái liền nổi lên nụ cười như ý:
- Tiên sinh, xem ra tôi đã đoán đúng, cần gì để ý đến những người không biết nhìn như vậy!- Đưa cánh tay vòng quanh cổ của anh, sau đó, lắc mông ngồi vào trong ngực của anh, đưa lên đôi môi đỏ mọng.
19
Rời khỏi ngôi biệt thự , Minh Huy lái xe đưa cô đi. Cô không rành đường phố cho lắm , nhìn thấy con phố liền có chút tò mò
-Đây là đâu ?
Người bên cạnh vừa xoay tay lái , vừa mở miệng trả lời
- Là khu Đông Thiên(t/g bịa nhá )
- Anh đưa tôi đến đây làm gì ? - Bảo Nhi nheo mắt hỏi.
20 Sau khi về đến nhà, anh và cô cùng ăn cơm tối rồi lên phòng ngủ, anh nhất quyết bắt cô ngủ chung với mình, cô lại không chịu thế là cả hai cứ nói qua nói lại, kết thúc là cô nằm cho anh ôm ngủ, ôi cuộc đời lí tưởng.