1 - Hừ, thứ cặn bã!
Một đám thanh niên cao lớn túm lại đánh đập một cô gái chỉ vì cô ta vô tình làm đổ ly nước vào tên cầm đầu.
- Loại cấp D như mày mà dám làm bẩn áo đại ca, đại ca tụi tao là con trai của Lão Đại Long thuộc giai cấp A đấy.
2 - An Nhiên, cô chuẩn bị đồ đi.
- Anh định chuẩn bị đi đâu à?
- Ừm, hôm nay có cuộc họp với hoàng tộc.
Cô sững sờ, ở ngôi biệt thự này đã là quá xa với mơ ước của cô, đằng này lại được diện kiến trước hoàng tộc, đến cả người ở giai cấp A cũng chưa chắc có cơ hội đó.
3 - Vậy lựa chọn của cô là?
Cô nắm chặt tay, đi thẳng đến chỗ hắn trước ánh mắt nghiêm trọng của mọi người.
- Tôi không chọn gì hết, tất cả sự lựa chọn của ngài đều liên quan đến mạng sống, tôi tôn trọng mạng sống của tôi, mạng sống của ân nhân tôi càng quan trọng hơn, còn mạng sống của ngài.
4 Hạo Thiên được thả về trong tình trạng chỉ còn vài chấn thương, có lẽ Vương đã đồng ý thoả hiệp giữa cô và hắn nên Hạo Thiên được chữa lành phần nào, cô đứng lặng bên cửa sổ nhìn chiếc xe audi rời khỏi cổng toà biệt thự nguy nga tráng lệ.
5 Mọi người im lặng nhìn những con người dũng cảm tham gia trò chơi. Bầu không khí trong đêm hôm nay nặng nề, ai nấy hết sức hồi hộp.
- Vậy ta sẽ phổ biến luật chơi, rất đơn giản thôi.
6 Hạo Thiên về nhà với tâm trạng bực bội, dù biết đó là một cái bẫy nhưng anh vẫn lao vào, tất cả cũng chỉ vì người con gái đó.
-Hạo Thiên, cô ta ở ngay trước mặt cậu thôi, cứ đi thẳng.
7 Nay là chủ nhật, Vương hoàn toàn rảnh vào ngày này.
- An Nhiên, cô nghĩ xem ta nên làm gì vào cái ngày nhàm chán này đây?
Cô đứng dựa vào giá sách gần đó, đang chăm chú đọc cuốn sách mà Vương đã đưa cho cô.
8 Thật sự xin lỗi vì ta bỏ bê "Vì tôi là Vương!" lâu quá, ta mới nhập học nên rất bận mấy tuần đầu và không có thời gian viết truyện T. T
Giờ ta cũng sắp xếp được thời gian rồi hì hì nên không để các nàng chờ lâu nữa.
9 - Vương. . .
- San San, cô dạo này kiêm cả việc tạo thú vui nữa à?
San San rùng mình, mặc dù ngoài mặt Vương rất bình thản, nhưng giọng nói như muốn giết người đến nới.
10 - Em sẽ tiết lộ vào tương lai, nhưng hiện tại mối quan hệ của chúng ta vẫn sẽ bình thường.
- Anh cũng hi vọng vậy.
Tiếng cụng ly vang lên giữa màn đêm tĩnh mịch, không gian thần bí, sang trọng tô điểm cho hai con người cao sang kia.
11 Vù. . . Vù. . .
Cơn gió lạnh thổi qua làm nó dựng tóc gáy, cái gì mà trường đào tạo sát thủ chứ? Đây chả phải là lâu đài bị ma ám sao?
- Vương, ngài có đến nhầm địa chỉ không vậy?
Nó nghi hoặc quay sang nói thầm với hắn, mặt hắn không cảm xúc, chỉ rảo bước về phía trước.
12 Có lẽ nó sẽ chẳng bao giờ quên được cái buổi ám sát thực hành đó, Vương đã bảo vệ nó, toàn bộ các đội đều về hết đội của Vương. Chỉ còn Issabel và Hạo Thiên.
13 Chiếc Lambo xé tan màn đêm, kiêu hãnh như mãnh thú.
Nó ngồi trong xe, tâm lý có một chút căng thẳng vì sau khi nó trở về, hắn không hề nói một câu nào.
14 Hiện tại tính ra " Vì tôi là Vương" đã bị bỏ bê hơn 1 tháng :(( và ta rất buồn vì điều đó. Nguyên nhân là dạo này ta đang chuẩn bị ôn thi nên rất bận!
Xin lỗi các nàng, chắc các nàng cũng khá thất vọng vì sự bỏ bê này.
15 Chiếc Audi R8 đen tuyền dừng lại cạnh chiếc Audi đỏ, Hạo Thiên hớt hải chạy vào trong ngôi nhà hoang.
- Anh đến rồi!
Issabel mỉm cười nhìn Hạo Thiên, trong lòng có một chút đau khổ vì anh chỉ nhìn người con gái đó.
16 - Bắn đi
Hắn nhìn Isabel, nhếch mép, ngón tay từ từ bóp cò.
Tiếng súng vang dội cả căn phòng, hết thảy mọi người đều bàng hoàng xen lẫn ngạc nhiên, An Nhiên như chết sững.
17 - Thuần Mặc, lẹ lên anh
- Từ từ, cà vạt của anh đâu rồi?
- Đợi em chút
An Nhiên chạy vội vào phòng, lấy chiếc cà vạt màu xám tinh tế đeo vào cho anh, cô mỉm cười ngọt ngào
- Đơn sắc lúc nào cũng hợp với anh nhỉ
- Anh không nghĩ vậy
Cô nhìn anh, đôi mắt tím tuyệt đẹp ẩn hiện ý cười
- Em là màu sắc sặc sỡ nhất phù hợp với anh
- Ý anh nói em màu mè à?
Cô nhíu mày không hài lòng, anh bật cười
- Đúng rồi, em xem từ trên xuống dưới toàn đỏ
- Ông nội của tôi ơi, nay là giáng sinh mà.
18 - Lại một ngày nhàn rỗi.
- Ngày này hiếm có đối với ngài, ngài nên nghỉ ngơi.
An Nhiên đặt tách trà xuống, hương thơm của trà hảo hạng lan tỏa nhẹ hòa vào bầu không khí yên bình.
19 - Tàu lượn siêu tốc?
Thuần Mặc nhăn nhó nhìn con tàu hết lượn sang phải, sang trái rồi lại vòng lên vòng xuống.
- Ngài không thấy nó rất thú vị sao? Mọi người hò hét thích thú vậy.