Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tay Níu Chặt Tay 1: Anh Ấy Là Bếp Trưởng Đại Nhân

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 30
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Thể loại: Ngược tâm nhẹ, nấu ăn, nữ lôi thôi, từng ly hôn; nam cao ngạo, gương vỡ lại lành, HENhân vật chính: Thế Cảnh x Bạch Nhược HạMột câu chuyện tình yêu giữa một cô gái đã từng kết hôn cùng với một nam nhân cao ngạo là bếp trường Đối với người con gái khi con tim đã chịu  nhiều tổn thương cũng tự khắc sẽ đóng lại, càng không dám mở lòng mình ra lần nữa Chính vì vậy mà Bạch Nhược Hạ nói: "Tôi xin lỗi"Thế Cảnh nói: "Tôi chỉ quan tâm kết quả, không cần lời thừa thãi"---Có những chuyện dù không muốn nhưng cũng đã xảy ra, đã trở thành sự thật và sẽ chẳng ai có thể thay đổi được.

Danh sách chương Tay Níu Chặt Tay 1: Anh Ấy Là Bếp Trưởng Đại Nhân


Chương 1: Giới Thiệu

1 Nv chính: Thế Cảnh x Bạch Nhược Hạ

Khi con tim đã tổn thương. . .

Bạch Nhược Hạ nói: "Tôi xin lỗi"

Thế Cảnh nói: "Tôi chỉ quan tâm kết quả, không cần lời thừa thãi"

---

Có những chuyện dù không muốn nhưng cũng đã xảy ra, đã trở thành sự thật và sẽ chẳng ai có thể thay đổi được.


Loading...

Chương 1-2: Mảnh Ghép Hoàn Hảo

2 Nước Tuyên Lạc, tỉnh Châu Thành vào tháng hai. . .

Mưa xuân đầu năm khiến cho khí trời trở nên mát mẻ. Nhưng cũng gây phiền toái không nhỏ cho những phóng viên bận rộn lấy tin cả ngày ngoài trời.


Chương 2: Tái Ngộ Sau Mười Năm

3 Mở cửa xe bước ra cùng với Trịnh An Trạch. Hôm nay Bạch Nhược Hạ mặc áo sơ mi trắng ngắn tay ôm sát khoe điểm mạnh của đường cong cơ thể mình, điểm nhấn là cài áo hình chiếc vương miện màu đen nho nhỏ bên ngực trái phối cùng với chiếc quần tây đen.


Chương 3: Tôi Là Người Làm Ẩm Thực

4 Là anh thật ư? Anh luôn đi vào trong giấc mộng của em hằng đêm, một giấc mộng thật đẹp, để rồi khi giật mình tỉnh giấc, chỉ còn mình em lạnh lẽo cô đơn với màn đêm.


Chương 4: Một Ngày Nắng Đẹp

5 Những tia nắng ấm áp đầu tiên của ngày chiếu lọt qua khung cửa sổ trong căn phòng nhỏ của Bạch Nhược Hạ. Nhưng bị cản lại bởi chiếc rèm cửa sổ màu kem không thể xuyên vào bên trong, cả căn phòng bỗng sáng rực.


Chương 5: Nơi Lưu Giữ Ký Ức

6 Châu Thành vẫn là Thành phố yên tĩnh và cổ kính như thế, không hề có sự thay đổi nào trong khi ngoài kia, khắp nơi đang dần dần đổi mới. Nhưng chính vì không thay đổi, Thế Cảnh càng không dám trở về lại.


Chương 6: Tôi Chỉ Quan Tâm Kết Quả

7 "Thế Cảnh, chúng ta chia tay đi"

"Bạch Nhược Hạ!"

"Xưa nay em cứ lo sợ rằng, một ngày nào đó chúng ta sẽ xa nhau. Bây giờ nghĩ lại, ý nghĩ đó thật điên rồ"

"Em có biết mình đang nói gì không?"

"Thật ra em không còn yêu anh từ lâu rồi.


Chương 7: Gà Quay Mật Cay

8 . . . Vậy mà một câu nói tôi sẽ tham gia chương trình lại khiến cô cười tươi như thế? Chẳng lẽ công việc của cô quan trọng đến mức như vậy sao? Vì công việc, cô chấp nhận tìm đến tôi để chịu sự dày vò từ tôi sao?

Thế Cảnh nhìn nụ cười và ánh mắt vui vẻ của cô, anh như bị cuốn hút vào một lốc xoáy đưa mình trở về với thời thanh xuân có cô bên cạnh, không hề muốn thoát ra cũng không sao thoát khỏi được.


Chương 8: Không Hi Vọng Nhưng Lại Thất Vọng

9 Bạch Nhược Hạ đứng lên, ánh mắt thiếu tự tin nhìn anh, miệng lắp bắp "Thế Cảnh"

Thế Cảnh nhìn Bạch Nhược Hạ, ánh mắt họ giao nhau, sâu thẳm trong ánh mắt anh có phần tinh nghịch nhưng bên ngoài vẫn là sự lạnh nhạt, anh nhếch môi nói "Không biết là cô Bạch cũng tới đây, trùng hợp thật"

Ngó sang bên phải, một cô gái kiều diễm đang ngồi ở bàn phía xa xa vẫy tay cười với anh.


Chương 9: Khoảng Cách Vô Hình

10 Buổi chiều trên sân trường đại học Châu Thành rộng lớn được trải một lớp lá vàng khô. Vài chiếc lá vàng úa bị gió thổi rơi, bay nhè nhẹ rồi từ từ đáp xuống mặt đất.


Chương 10: Tôi Không Buông Bỏ Được

11 Khóe môi Thế Cảnh cong lên, xoay người lại ngồi nhìn cô, một tay để lên bàn, một tay đặt trên lưng ghế, anh cười mỉa mai cho câu hỏi thú vị của cô, anh hỏi với giọng điệu thiếu kiên nhẫn "Nếu không hiểu lầm chẳng lẽ cô muốn là sự thật sao?"

Bạch Nhược Hạ nắm chặt tay mình lại không dám mở miệng nói gì nữa.


Chương 11: Chỉ Cần Anh Ấy Là Thế Cảnh

12 Căn tin trường đại học Châu Thành là nơi được lựa chọn ăn trưa của các sinh viên. Thức ăn ở đây đều được các sinh viên trong câu lạc bộ ẩm thực của khoa ẩm thực do Thế Cảnh làm hội trưởng nấu cho căn tin để lấy chi phí sinh hoạt công trong câu lạc bộ.


Chương 12: Súp Cà Rốt Bí Đỏ

13 Suốt thời gian sống cùng Tạ Hoành, cô không làm trọn nghĩa vụ người vợ. Tạ Hoành biết rõ mình chỉ chiếm được thân xác chứ không có được hồn của cô. Anh ta nhục mạ, hành hạ cơ thể của cô bằng những trò tình ái cầm thú, mặc sức tung hoành mà không quan tâm đến cô.


Chương 13: Anh Ấy Là Người Nắm Giữ Chìa Khóa

14 Bạch Nhược Hạ ngồi bên cạnh giường bệnh nhìn sắc mặt nhợt nhạt của Trịnh An Trạch không khỏi xót xa.

Bao nhiêu năm qua, nhờ có An Trạch mà cuộc sống của cô đỡ chật vật hơn một chút.


Chương 14: Đi Hẹn Hò!

15 Thật lạ, chẳng phải Đề Nam nói hai tiếng nữa Thế Cảnh mới về sao? Chưa gì đã thấy bóng dáng anh ấy?

Thế Cảnh vừa bước vào nơi quen thuộc thì nhìn thấy tấm lưng nhỏ nhắn của cô.


Chương 15: Không Cần Thiết Báo Cáo

16 Làn gió xuân thổi qua mang theo những giọt mưa phùn chênh vênh không chạm đất như cuốn vào lòng Bạch Nhược Hạ một nỗi niềm nặng nề và giá lạnh. Ít ra còn có một trò để cô quên đi khoảng thời gian buồn chán ngay lúc này.


Chương 16: Canh Sườn Nấm Tuyết

17 Thế Cảnh đang ngồi trong phòng chờ ở sân bay. Không gian vắng lặng, có vẻ vì đây là ngày thường đầu năm nên không ai di chuyển đến nơi khác.

Điện thoại trong túi bỗng rung lên.


Chương 17: Buông Tay Để Trưởng Thành

18 Elen gặp Đề Nam ở ngoài cổng nhà hàng nên đi vào cùng.

Hôm nay Elen mặc áo sơ mi trắng phối quần jeans bạc rất giản dị, mang đôi cao gót màu kem tôn lên đôi chân thon dài và đường cong tuyệt mỹ của cô.


Chương 18: Không Phải Là Mơ

19 Cạch!!!

Cánh cửa mở ra không thể làm ảnh hưởng đến những con người bận rộn trong phòng làm việc này. Người thì dán mắt vào màn hình, người thì gõ phím với tốc độ nhanh như chớp, người thì trao đổi công việc với nhau.


Chương 19: Mời Ăn Trưa

20 Trường đại học Châu Thành?! Không phải nói là đi ăn trưa sao? Tại sao lại đến đây?

Bạch Nhược Hạ một bụng thắc mắc nhưng không lên tiếng hỏi. Thế Cảnh hơi nghiêng đầu nhìn cô, khóe môi anh cong lên, nói: "Đi thôi"

Anh vừa mở cửa bước ra, Bạch Nhược Hạ không mong đợi anh sẽ ga lăng mở cửa giúp nên cũng tự động mở cửa bước ra.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Lạnh Lùng Yêu!

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 15




Bản Hợp Đồng Tình Yêu

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 36


Tình Yêu Và Hi Sinh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 16


[Yandere] Kẻ Đeo Bám

Thể loại: Truyện Teen, Huyền Huyễn

Số chương: 6



The Smile

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 108


Final X

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 10