1 CHAP 1: CÔ GÁI LẠNH LÙNG CHAP 1: CÔ GÁI LẠNH LÙNG Hoàng Anh là một cô bé được sinh ra trong một gia đình đầm ấm hạnh phúc. Gia đình khá giả, bố mẹ yêu thương, chiều chuộng.
2 CHAP 2:VỤ ẨU ĐẢ TRÊN HÈ PHỐ Hôm sau đến lớp, ngày đầu tiên đi học, cô đụng phải một vụ đánh nhau. Trời còn rất sớm, mới chỉ hơn 6 h. 3 thằng con trai đang đuổi theo 1 thằng nhóc nhìn gầy gò và gương mặt sợ hãi.
3 CHAP 3:HOT BOY LÀ SỐ 0… Sau khi ăn sáng xong, Minh cùng Anh đến trường, trên đường đi Minh luôn hỏi chuyện Anh rất nhiều nhưng Anh luôn trả lời một cách hờ hững: -con chuột của cậu tên là gì? -earl grey.
4 CHAP 4: ĐỐI CHẤT VỚI “BÀ LA SÁT” Thời gian đúng là thứ đáng mơ ước nhất vì nó chẳng bao giờ đợi ai cả. Mới hôm nào ta còn nằm trong nôi nghe câu hát à ơi ngọt lịm của mẹ chả mấy chốc ta sẽ lớn dần và già nua theo năm tháng.
5 CHAP 5: NGÀY 20-10 RẮC RỐI Một ngày đẹp trời. 5h30’ sáng. Một cô gái đã thức dậy. Lơ đãng đưa tay xé tờ lịch trên tường. Dòng chữ “ngày thành lập hội liên hiệp phụ nữ việt nam(1930)” đỏ chói đập vào mắt.
6 CHAP 6: ĐI DU LỊCH NÀO…(1) Sau khi chắc rằng mình đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ, Anh lên giường chuẩn bị đi ngủ thì điện thoại báo hiệu tin nhắn đến, một số lạ.
7 CHAP:7 ĐI DU LỊCH NÀO…(2) Sau 4 tiếng bị tra tấn trên xe, khi vừa đặt chân xuống đất mẹ bao la, nhiều mem mừng đến nỗi tặng đất mẹ tất cả bữa sáng của mình(eo ui).
8 CHAP 8: ĐI DU LỊCH NÀO. . (3)- KÝ ỨC HIỆN VỀ… Khẽ đưa mắt nhìn hai người đang bước vào. Mặt Quang đỏ bừng lên, cậu đưa mắt nhìn Anh, thấy Anh đang nhìn ra cửa, xong ngoảnh lại nói với cậu: -há miệng ra, tôi mỏi rồi… -ờ…-Quang há miệng cho Anh đút miếng sườn.
9 CHAP 9: lại một người rung động. Đôi mắt đen láy, trong veo, long lanh đầy nước, tròng mắt đỏ hoe, nước mắt vẫn tuôn xuống khuôn mặt trắng trẻo đó. Nhìn cảnh đó, Quang tự nhiên ngẩn ngơ, rồi cứ thế đứng như vậy cho đến khi một giọng nói lạnh lùng cất lên: -tránh ra.
10 CHAP 10:NHỮNG NGÀY THÁNG RẮC RỐI. Nếu một ngày bạn gặp rắc rối đến n lần, chắc chắn bạn sẽ không vui đâu nhỉ? Nếu một ngày bạn phải đối mặt với những việc bạn ghét chắc bạn cũng chẳng hứng thú gì phải không? Nhưng bạn lại không thể ngăn chặn những rắc rối đó mà phải đối mặt một cách không hứng thú, haizz đó là trường hợp của Hoàng Anh nhà ta… Không hiểu hai tên Minh và Quang từ hôm đi du lịch về bị gì nữa mà hơi tí lại đến chỗ Anh nói chuyện nọ chuyện kia, Anh làm gì họ cũng tranh nhau làm hộ, như hiện tại, hôm nay bàn Anh và Minh trực nhật, Minh đang lau bảng với tốc độ gió cấp 12, Anh đang quét lớp.
11 CHAP 11: CHẲNG DỄ DÀNG GÌ CẢ. ! Hôm sau, Tâm nhất định theo Anh xin vào học. Vì Anh xin cho nên Tâm được thực hành luôn vào buổi chiều hôm đó. Lần đầu mặc võ phục, Tâm thấy vui vui, thắt chiếc đai trắng trên eo, Tâm hít một hơi dài, bước ra khỏi phòng thay đồ, thấy Anh đã đứng ở ngoài đợi.
12 CHAP 12: “SỢ MA Ư? NEVER!” “ Không được, nhỡ cô ấy thích Nam thật thì sao?”- đó là ý nghĩ của Minh trong suốt buổi học. Cậu không hề tập trung vào bài giảng chút nào.
13 CHAP 13:TỚ THÍCH CẬU … Đang suy nghĩ, lại thấy có tiếng chuông cửa, rồi lại có tiếng cái Tâm lảnh lót, xúc động: -Anh Nam kìa ! Ngoảnh ra cửa, quả nhiên là Nam và Khánh.
14 CHAP 14: RƯỢU… 5h chiều thứ 7. Đang trong thời gian nghỉ, Tâm liền tranh thủ hỏi Khánh: -Nè, anh Nam thích đọc truyện gì nhất? Khánh ngước mắt lên trần nhà, tu một ngụm nước xong nói: -Hình như là “yêu không hối tiếc” thì phải.
15 CHAP 15: …. Sau gần 15’ cõng cái tên nặng như cùm này, chân cô bắt đầu có cảm giác run lẩy bẩy. Đến nhà Nam chỉ có mỗi bà giúp việc. Bố mẹ cậu đã đi công tác tuần trước, vẫn chưa về.
16 CHAP 16: “TÌNH YÊU KHÔNG HỀ CÓ LÍ DO!” “Không phải chứ?????????” Miệng Anh đang há hốc ra, mặt toàn vạch thẳng (- o -lll) nhìn lại Nam. Không phải cậu ta say quá nói lảm nhảm chứ? Vừa hôm trước là tên Khánh, hai anh em nhà này thật khiến người khác khó xử mà.
17 CHAP 17: BUỔI PICNIC. Sáng chủ nhật. Anh dự định quét dọn nhà một lượt, dạo này lười quá, cũng đã lâu chưa về thăm nhà rồi, thôi đành để lúc khác chứ giờ thì không được.
18 CHAP 18: MẸ KẾ VÀ CON RỂ Đi bộ khoảng chừng 5’. Anh dừng lại ở một ngôi nhà nhỏ, màu xanh da trời. Nhìn ngôi nhà nhỏ nhưng vô cùng ấm cúng, trước cổng có một giàn hoa ti gôn.
19 CHAP 19: MỘT NGƯỜI RA ĐI… Lên xe buýt về nhà. Anh ngồi xuống hàng ghế cuối cùng. Minh đi xe tuyến khác để về nhà cậu, giờ chỉ còn mình cô. Tầm này xe buýt không đông lắm, không có người phải đứng, ghế cũng còn thừa.
20 Chap 20: Giáng sinh ấm áp. Sáng hôm sau, Anh vừa đến lớp đã nghe tiếng cái Tâm sang sảng: -Hôm qua cậu và anh Nam nói gì với nhau vậy? -Tạm biệt thôi! -Vậy sao Khánh phải lôi mình đi trước nếu hai người không có chuyện gì? -Sao biết được.